Phu quân là não yêu đương - Chương 33
Cập nhật lúc: 2025-06-04 11:43:39
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việt Hoàn nghĩ đến đây, khẽ thở dài một , tuy tiếng thở dài nhẹ gần như thể thấy, nhưng cũng cự tuyệt sự cận của Trình Yên, theo nàng cùng dùng bữa.
Đồ ăn bàn còn nóng hôi hổi, nhờ Trình Yên giải thích, Việt Hoàn mới là do bếp nhỏ bên trong viện tự tay chuẩn .
“Có thêm bếp nhỏ thế , quả thực thuận tiện ít.”
“Thợ thủ công tay nghề , chỉ mất một chút thời gian là thể sử dụng .”
Trình Yên trò chuyện, múc canh đưa cho Việt Hoàn. Việt Hoàn nếm một ngụm, lập tức phát hiện canh điểm khác thường, giống vị của mấy đầu bếp nữ trong phủ , cũng giống tay nghề của Trương ma ma.
Hắn ngẩng đầu nàng, xác định hỏi: “Là ngươi ?”
Trình Yên ngờ Việt Hoàn thể nếm sự khác biệt, nàng khẽ lắc đầu, cũng hề kể công: “Là Thải Hà .”
“Nguyên liệu là lấy từ đại trù phòng, chỉ là hương vị khác một chút.”
Việt Hoàn xong, cũng chỉ thuận miệng khen một câu: “Thải Hà tay nghề tồi.”
Thải Hà khi chuyện thì chút vui, cùng Xuân Lan oán trách: “Thiếu phu nhân cứ thật như ...”
“Sao là chính chuẩn ?”
Xuân Lan phần bất đắc dĩ, đưa tay gõ nhẹ lên đầu nàng: “Nói năng bậy bạ gì đó! Sao xúi giục thiếu phu nhân dối?”
Thải Hà sờ trán, ôm cánh tay Xuân Lan, nịnh nọt : “Tỷ tỷ đừng giận, chỉ đùa thôi.”
Xuân Lan kỳ thực cũng thật sự nổi giận. Dù Thải Hà hồ đồ trong một việc, nhưng tâm tư ngay thẳng, điều gì xa. Nàng thế, đại khái cũng chỉ là nghĩ cho thiếu phu nhân.
“Về những lời như thế, nhất định nữa.”
“Biết , tỷ tỷ.” Thải Hà đáp, rằng nàng chẳng qua chỉ hy vọng quan hệ giữa thiếu phu nhân và thế tử thể hơn một chút.
Xuân Lan trong lòng cũng đồng cảm với Thải Hà, chỉ khẽ than một tiếng: “Có một việc, cho dù chúng thế nào nữa cũng đều vô ích...”
Nàng chỉ hy vọng đời thật sự thể che chở cho thiếu phu nhân.
Mà thích hợp nhất, trong mắt các nàng, đương nhiên là trượng phu của Trình Yên.
Trình Yên khi cùng Lý thị trở mặt vui, vẫn canh cánh trong lòng suốt một thời gian dài. Nàng lo lắng Trình Đồng Tế sẽ thư trách mắng nàng, đến lúc đó nên xử trí .
mấy ngày liên tiếp trôi qua, chút tin tức nào, dường như Trình Đồng Tế quên mất chuyện đó. Điều khiến Trình Yên cảm thấy nghi hoặc, thở phào nhẹ nhõm.
Thêm nữa, cuối năm bận rộn, nàng cũng cuốn theo nhiều chuyện cần lo liệu, dần dần đem chuyện cũ gác đầu.
Hôm nay, Trình Yên mới trở Thanh Khê viện, thấy Thải Hà ở hành lang mái hiên, đang lau nước mắt, mặt là nồi nước sôi lò than nhưng nàng để tâm.
Trình Yên chút nghi hoặc bước tới, còn kịp mở lời, Thải Hà liếc mắt thấy nàng, liền vội vàng lau khô nước mắt: “Thiếu phu nhân trở về.”
“Thải Hà, ? Xảy chuyện gì ?” Trình Yên lo lắng hỏi.
Thải Hà lập tức lắc đầu: “Thiếu phu nhân đừng lo, chuyện gì .”
“Chỉ là trong nhà gửi tin tới, nô tỳ trở về gả chồng.” Vừa xong, nàng liền bật , trong lòng tràn đầy ủy khuất và lo lắng.
Không khiến Trình Yên thêm phiền lòng, nàng đành tìm lý do: “Chỉ là... nô tỳ nỡ rời xa thiếu phu nhân.”
Nghe xong lời , trong lòng Trình Yên bỗng chùng xuống. Nàng từng nghĩ đến chuyện , vẫn còn định đợi Xuân Lan và Thải Hà lớn thêm vài tuổi, sẽ từ từ giúp các nàng tìm nhà chồng thích hợp.
“Cha ngươi chọn cho ngươi là nhà ai? Ở nơi nào? Trong nhà tình huống ?” Trình Yên hỏi cặn kẽ, giọng cũng nhẹ nhàng.
Thải Hà , nước mắt lập tức nhịn mà rơi xuống. Nàng nghẹn ngào đáp: “Là cha chọn, hẳn là .”
“Bọn họ... bọn họ chắc sẽ hại .”
Lời Thải Hà khẽ, rõ là đang tự trấn an , đang cố gắng thuyết phục Trình Yên.
Dứt lời, nàng đợi Trình Yên thêm câu nào, liền mượn cớ việc cần để lui xuống.
Trình Yên theo bóng dáng nàng, trong lòng lo lắng yên, lập tức sai Xuân Lan hỏi thăm. còn kịp để Xuân Lan ngoài dò la, Trình Nhuế gửi xin bái kiến, chuyện thương lượng.
Trình Yên tiện từ chối, liền sai Xuân Lan đón.
Đây là đầu tiên Trình Nhuế bước chân phủ Quốc công. Trước nàng từng nghĩ phủ Quận chúa là xa hoa lắm , nhưng khi tận mắt thấy phủ Quốc công, nàng mới hiểu nơi còn đáng so sánh.
Núi giả uốn lượn, nước suối róc rách.
Đình đài, lầu các nối liền.
Trong hoa viên dẫn nước là suối tự nhiên, đến nay đông nhưng nước vẫn hề kết băng.
Trình Nhuế âm thầm quan sát thứ, trong lòng khỏi dâng lên ghen tỵ lẫn chua xót. Nàng nghĩ mãi vẫn hiểu, tại Trình Yên thể đến .
Đến khi đặt chân Thanh Khê viện, tâm tình nàng càng thêm khó chịu. Sân viện chăm chút vô cùng tinh tế. Dù là mùa đông, hoa vẫn nở rộ khắp nơi, rõ ràng dụng tâm bảo dưỡng.
Vú già thành đàn, gia nhân đấy.
Giờ phút , trong lòng Trình Nhuế như một con rắn độc cắn nuốt từng chút một. đến khi đối diện Trình Yên, nàng chỉ thể cố đè nén sự ghen ghét xuống đáy lòng: “Trưởng tỷ.”
[Vịt đọc sách nè :V]
“Nhị tới, là việc gì ?” Trình Yên vẫn còn thấp thỏm trong lòng, lo rằng Trình Nhuế đến để mặt Trình Đồng Tế truyền lời.
Nào ngờ, Trình Nhuế tới để “mật báo”: “Trưởng tỷ, mấy ngày vô tình thấy mẫu cùng ma ma bàn bạc, là định mai mối cho Xuân Lan và Thải Hà bên cạnh trưởng tỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-la-nao-yeu-duong/chuong-33.html.]
“Người chọn... đắn.”
Trình Yên vốn chỉ chuyện Thải Hà, ngờ trong đó còn cả Xuân Lan. Nghe đến đây, nàng hoảng sợ: “Ngươi cái gì?”
“Là tận tai thấy.” Trình Nhuế hạ giọng, ngượng ngùng: “Nghe nhà trai, một là góa phụ, vợ đánh chết; còn ngoài ba mươi, đến nay vẫn thành , đồn còn bệnh kín...”
“Trưởng tỷ, chuyện nhất định sớm tính toán.”
Vừa liền lương duyên. Trình Yên cảm thấy tim trĩu nặng, tâm loạn vô cùng. Những chuyện nàng hề .
Mà nàng cũng nên tin Trình Nhuế .
Dù Trình Nhuế là ruột, nhưng quan hệ giữa hai từ nhỏ hòa thuận. Lần ở Trình phủ cũng vì chuyện vui mà bất hòa.
Lần gặp , nàng chuyện trọng yếu như ...
“Ngươi vì đột nhiên với những chuyện ?” Trình Yên nhịn mà truy hỏi. Nàng mơ hồ cảm thấy Trình Nhuế ý , nhưng lo lắng cho Xuân Lan và Thải Hà thật sự.
Ánh mắt hoài nghi của Trình Yên rơi trọn mắt Trình Nhuế. Nàng sớm đoán , nên cũng bất ngờ: “Trưởng tỷ cần hoài nghi. Chúng đều là nữ tử, chỉ là lấy lòng suy . Biết Xuân Lan và Thải Hà đối với trưởng tỷ quan trọng thế nào...”
“Nếu là Phúc Nhi Quý Nhi gặp chuyện như , cũng thể nhẫn tâm mặc kệ.”
Trình Nhuế mấy lời thể xóa hết nghi ngờ trong lòng Trình Yên, nên chủ động giải thích chuyện xảy hôm tại Trình phủ: “Trưởng tỷ cũng , cha vẫn luôn trọng nam khinh nữ. Ta tuy là con gái, tình cảnh cũng chẳng hơn trưởng tỷ bao nhiêu... Nếu theo mẫu ...”
Có một lời, Trình Nhuế dè dặt, nhưng Trình Yên vẫn hiểu đại khái.
Trình Nhuế đem bộ những gì kể đầu đuôi cho Trình Yên. Những chọn đều do nàng dò hỏi kỹ càng, rõ gốc gác.
Dù bộ, nhưng những điều tiết lộ cũng khiến Trình Yên dần giảm bớt nghi ngờ.
Nói xong, Trình Nhuế liền cáo từ, ở dùng cơm. Tựa như thật sự chỉ đến vì chuyện , vì trưởng tỷ chia ưu lo.
Trình Yên đó gọi Xuân Lan và Thải Hà , nghiêm giọng hỏi: “Chuyện lớn như , vì các ngươi giấu ?”
Hai lập tức quỳ xuống. Vốn dĩ định để lộ, ai ngờ vẫn phát hiện.
“Chúng thương lượng với trong nhà, cho dù thành , cũng vẫn thể ở hầu hạ thiếu phu nhân...” Thải Hà lắp bắp giải thích.
“Một góa vợ, còn từng đánh c.h.ế.t vợ . Một hơn ba mươi vẫn thành , còn mang bệnh. Các ngươi thế nào dám giấu chuyện ?” Trình Yên đau lòng thôi.
Xuân Lan và Thải Hà im lặng. Cả ba đều hiểu rõ, mệnh cha dễ trái lời. Mà cha các nàng vẫn còn sống dựa Trình phủ để mưu sinh, mà Trình phủ hiện tại do Lý thị chủ.
Trình Yên hai bọn họ, lòng đầy bi thương. Đây rõ ràng là cận nhất bên , mà nàng là chuyện cuối cùng.
Nàng chỉ cảm thấy hụt hẫng đến cực độ.
Đồng thời cũng thấy bản thật nực . Trước đó lâu, nàng còn vì phản kháng Trình Đồng Tế và Lý thị mà đắc ý, ngỡ thoát khỏi vòng kìm hãm .
Nào ngờ, tất cả chỉ là ảo tưởng phù du.
Bọn họ chỉ nhẹ nhàng tay, thể trúng tim đen. Trước nàng từng vui mừng bao nhiêu, thì giờ đây hối hận bấy nhiêu.
Trình Yên khỏi tự hỏi. Nàng rốt cuộc nên gì, mới thể bảo vệ những điều bảo vệ?
Nước mắt lặng lẽ rơi, Xuân Lan và Thải Hà hoảng sợ đến quỳ sụp xuống xin .
Nàng , Xuân Lan và Thải Hà cũng . Trình Yên lấy khăn tay, các nàng lau nước mắt: “Chuyện , sẽ nghĩ biện pháp.”
Nàng kiên định. Dù rõ phía là hố lửa, cũng tuyệt thể để các nàng rơi .
giải quyết, vô cùng khó khăn. Sinh sát đại quyền đều trong tay Lý thị. Trình Yên dù là chủ tử của Xuân Lan và Thải Hà, cũng thể vượt qua cha các nàng.
Vì chuyện , chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Trình Yên tiều tụy thấy rõ.
Nàng chủ động gặp Lý thị. Lý thị cũng vòng vo, chỉ thẳng vấn đề: “Ngươi nghĩ kỹ chứ?”
Trình Yên từng nhiều tìm gặp cha Xuân Lan và Thải Hà, nhưng đều cự tuyệt, thậm chí còn trách mắng là hiểu sự khó khăn của thường.
“Mẫu yên tâm.” Cuối cùng, Trình Yên vẫn nhượng bộ. Nàng cố gắng, tranh đấu, nhưng kết quả vẫn chỉ là thỏa hiệp.
Thật sự... quá đỗi hoang đường.
Lý thị từng ngày gây áp lực, cha Xuân Lan và Thải Hà cũng nhận sính lễ nhà trai. Mọi chuyện dồn hết lên vai Trình Yên.
Nàng thật sự còn cách nào khác, chỉ đành cắn răng tìm Việt Hoàn.
Nàng từng thư phòng nhiều , nhưng bao giờ thấp thỏm như lúc . Cân nhắc mấy , cuối cùng cũng mở lời: “Thế tử...”
“Nhà một ấu , giờ tới tuổi nhập học, gia phụ...”
Việt Hoàn đến đây hiểu nàng gì. Hắn từng gửi thư đề cử Trình Diệu Tông, nhưng qua nổi kỳ khảo thí đồng sinh, còn thể gì hơn?
“Kinh thành còn nhiều thư viện khác, nhất thiết nhắm Thanh Sơn thư viện.”
Trình Yên cắn môi, trong lòng phụ tìm đến Việt Hoàn. Nàng cảm thấy vô cùng khó xử. vì Xuân Lan và Thải Hà, nàng thể do dự thêm.
“Thật sự còn cách nào ?” Trình Yên gần như thì thầm. Nàng dám thẳng Việt Hoàn.
Tay Việt Hoàn khựng , nhớ đến việc Trình Đồng Tế dây dưa hôm nay, trong lòng liền trào dâng bực bội và thất vọng:
“Ta vốn tưởng rằng... ngươi và phụ ngươi, là khác .”
ngờ chẳng gì khác biệt.