PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 100

Cập nhật lúc: 2024-12-13 02:01:44
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm đó khi Lâm Chương chạy ngoài, Hạ Lan Từ còn gặp y nữa.

nàng vô thức về phía Lục Vô Ưu.

Lúc , gương mặt của Lục Vô Ưu hiện lên nụ dịu dàng và nhẹ nhàng đặc trưng, thậm chí còn vài phần ốm yếu. Trên thực tế, cuối cùng gặp Lâm Chương là trong hôn lễ, bởi vì khách mời quá nhiều nên chỉ kịp chào hỏi Lâm Chương vài câu, khi đối phương tặng quà mừng thì chỉ đó uống rượu giải sầu, lâu rời khỏi — còn về thăm bệnh đầy lúng túng , cũng kịp giải thích.

Tóm , tình cảnh thực sự mấy .

Hạ Lan Từ cảm thấy lúng túng, Lục Vô Ưu thì giả vờ hổ, còn Lâm Chương thì biến sắc thấy rõ, dường như đầu rời , duy nhất vui vẻ ở đây lẽ chỉ Ngụy Nhị tiểu thư.

Ngoại hình của nàng vài phần tương tự với ngoại tổ mẫu là Tầm Dương Trưởng Công chúa, ngũ quan rực rỡ mạnh mẽ, khí chất của một quý nữ nhà quyền thế, chỉ là nàng trẻ hơn, khóe miệng mơ hồ thể thấy một chiếc răng khểnh, tăng thêm chút đáng yêu — dáng vẻ tồi, nhưng đáng tiếc là một nửa đêm dùng bao tải bắt , còn là một tiểu thư ăn chơi phóng ngựa giữa phố.

Ngụy Nhị tiểu thư thấy Lục Vô Ưu lộ vẻ vui mừng, lập tức tiến lên tìm , nhưng kịp di chuyển thì phát hiện Lâm Chương kéo .

Lúc sắc mặt Lâm Chương vô cùng khó coi, y hạ giọng : “Xin thứ cho tại hạ mạo phạm, nhưng… Tễ An thành hôn .”

“Vậy thì …” Ngụy Nhị tiểu thư đang thì chợt dừng, giống như nhớ điều gì: “Huynh và Lục công tử quen? Vậy bằng…” Nàng rực rỡ như một đóa hoa: “Chúng cùng dạo.”

Bốn chữ cuối cùng vô cùng lớn khiến khác giật .

Trước đây Hạ Lan Từ vị Nhị tiểu thư câu nệ tiểu tiết, hôm nay xem như tận mắt chứng kiến.

Trông Lâm Chương trực tiếp kéo nàng ngay, nhưng thể động tay thật, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ khiến khác cũng sinh lòng đồng cảm, y : “Ngụy tiểu thư, thật sự tiện phiền …”

Ngụy Nhị tiểu thư nhạo một tiếng, thẳng : “Đâu phiền, thấy cũng tiến lên lắm mà? Vừa đến ngây , còn giả vờ ?”

Khung cảnh trở nên vô cùng hổ.

Hạ Lan Từ và Lục Vô Ưu liếc một cái.

Không chỉ Hạ Lan Từ cảm thấy gì, mà ngay cả Lục Vô Ưu cũng cảm thấy khó nên lời.

Giao tiếp với kín đáo nhiều , gặp một chuyện để ý đến tình huống, quả thực đáng sợ.

Lâm Chương trông như thể ngất bất cứ lúc nào.

“Ngụy tiểu thư, cô đang bậy bạ gì thế! Ta, … Huống chi Hạ Lan tiểu thư là phu nhân của Tễ An! Cô sẽ tổn hại danh dự của nàng…”

Ngụy Nhị tiểu thư hừ lạnh một tiếng, : “Phu quân chính thức của còn quan tâm, lo cái gì?” Nàng xong thì lập tức đầu Lục Vô Ưu, tươi đáng yêu : “Gặp duyên, cũng là đầu tiên đến nơi , bằng cùng dạo?”

Lâm Chương ước chừng khó cứu vãn nữa.

Lục Vô Ưu mỉm vô cùng ôn hòa, định mở miệng Hạ Lan Từ kéo tay áo.

Hắn hiểu ý : “Chờ một chút, và phu nhân bàn bạc một chút.”

Hai đến bên cạnh thì thầm với , Hạ Lan Từ thực sự cảm thấy Lâm Chương chút thê thảm, tuy rằng thể đính hôn nhưng đối phương thật sự là . Nếu Lục Vô Ưu là phu quân chính thức của nàng, lẽ nàng sẽ cảm thấy thích hợp mà mở miệng, nhưng đôi bên đều hiểu rõ , Lâm Chương ít nhiều cũng vì liên lụy, mà nàng cảm thấy hẳn là Lục Vô Ưu cũng thể hiểu ý .

Quả nhiên, nàng vài câu, Lục Vô Ưu hạ giọng : “Nàng giúp y?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-100.html.]

Hạ Lan Từ : “Nếu thì xem như .”

Lục Vô Ưu nhướng mày, khẽ: “Trước tiên rõ, đừng hy vọng sẽ quyến rũ vị Nhị tiểu thư … Hiện tại là phu quân của khác .”

Hạ Lan Từ ngập ngừng một lúc mới : “Ta cũng ý , chỉ là thái độ của nàng đối với Lâm công tử thế , phần lớn vẫn là vì tình cũ khó quên với …”

Lục Vô Ưu nhẹ: “Gặp vài cũng gọi là tình cũ? Vậy nàng và Lâm tính là gì?”

Lúc Hạ Lan Từ tranh cãi với bèn thẳng: “Là lỡ lời, tóm phần lớn là vì nàng vẫn còn nhớ thương . Chàng và nàng quá quen, lẽ là nàng thấy sắc nổi lòng tham, dù thành cũng để ý… Vậy nên, thì giả vờ một chút để nàng thất vọng, cảm thấy cũng đến , thể nàng sẽ nghĩ thông suốt, thấy Lâm công tử cũng tồi, đến mức như …”

“Nàng xác định đang đẩy Thiếu Ngạn hố lửa?” “… Dù bây giờ y cũng thể thê thảm hơn nữa.”

Cuối cùng Lục Vô Ưu đành thở dài, : “Cũng , chỉ là thất lễ tự hủy hình tượng, ngộ nhỡ Thiếu Ngạn hiểu lầm thì ?”

Hạ Lan Từ : “Chàng và y đều ở Hàn Lâm Viện, lén tìm cơ hội giải thích riêng .”

Đôi mắt nàng sáng như chất chứa ngàn vạn ánh , trải rộng khắp trong đó, chút tạp chất. Lục Vô Ưu nâng tay gạt những sợi tóc tơ từ trán rơi xuống che khuất tầm của nàng, : “… Được .”

, trong niềm vui chan chứa của Ngụy Nhị tiểu thư và sự thể tin của Lâm Chương, bốn thực sự bắt đầu cùng dạo chơi.

Hồ sen kéo dài ngoài còn một hồ lớn hơn, hoa và lá sen mặt nước ngày càng ít , thể thấy ít khách du ngoạn lui tới bằng thuyền bè, bên bờ thuyền cho thuê để du khách sử dụng, mơ hồ còn thể thấy ít nam nữ đang chèo thuyền hồ.

Thật dân phong của Đại Ung tương đối thoải mái, nữ tử chủ động thổ lộ cũng ít, cũng kiêng kỵ nam nữ giao du khi thành .

Đương nhiên trường hợp đánh bất tỉnh nhét bao tải đem về như Ngụy Nhị tiểu thư vẫn là hiếm . Còn Hạ Lan Từ đây vì nhiều lời đồn đãi nên cẩn trọng, cộng thêm gia phong khá nghiêm khắc, nàng dễ chọc thị phi, mới dẫn đến việc ngay cả cửa cũng dám .

Ngụy Nhị tiểu thư đề nghị thuê thuyền, nàng chủ động bỏ tiền thuê chiếc lớn, nhưng cho thuê chỉ mấy chiếc thuyền mà bất đắc dĩ : “Chiếc lớn đều thuê hết , chỉ còn loại nhỏ dành cho hai , tiểu thư xem…”

Lục Vô Ưu : “Vậy thì thuê thuyền nhỏ .”

Hắn mở lời, đương nhiên ai phản đối, Ngụy Nhị tiểu thư chỉ thể hậm hực lên một chiếc thuyền khác với Lâm Chương.

Trên thuyền thuyền phu, nam tử thường vì để phô diễn sức mạnh và ở riêng với nữ tử ngưỡng mộ trong lòng, cũng gọi tiểu đồng lên thuyền, Lục Vô Ưu cũng tự nhiên cầm lấy mái chèo, đó Hạ Lan Từ giữ .

Lục Vô Ưu: “…?”

Hạ Lan Từ : “Để .” Nàng đưa cây dù trong tay cho , tự cầm lấy mái chèo.

Lục Vô Ưu cây dù trong tay, gần như phát mấy chữ khó tin từ cổ họng: “… Nàng đùa ?”

Hạ Lan Từ : “Ta từng học… Chàng đó là , lát nữa còn cho Ngụy Nhị tiểu thư thấy.”

là nàng học ở Thanh Châu, vẫn như cũ là…. vì để dễ dàng chạy trốn khi gặp nạn. Thanh Châu nhiều hồ nhiều nước, dù là nữ tử cũng ít chèo thuyền và xuống nước bắt cá.

Lục Vô Ưu : “Nàng rốt cuộc học… Cũng , nàng mệt thì gọi .”

Hắn cũng nghĩ Hạ Lan Từ chèo bao lâu, thậm chí thể chèo cũng là vấn đề, dù với vóc dáng của nàng, đừng là chèo thuyền, ngay cả những vật nặng thường ngày cũng ai dám để nàng cầm.

Lục Vô Ưu che dù, tay đặt đầu gối, chuẩn bắt đầu xem nàng biểu diễn.

Loading...