PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 109
Cập nhật lúc: 2024-12-13 02:08:27
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2024-12-13 02:08:27
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Sau khi Lục Vô Ưu nghỉ phép xong thì phục nguyên chức cũ, khi ý chỉ của Thánh thượng chính thức ban , vẫn tiếp tục về Hàn Lâm
Viện để biên soạn sử ký của .
Hắn trở nhận sự hoan nghênh nhiệt liệt — tất nhiên, vì nhiệt liệt, bằng ánh mắt của trong phòng biên soạn đều tràn ngập hâm mộ và tò mò.
“Tễ An , nghỉ đủ lâu đấy…”
“Lễ cưới hôm đó vẫn nhớ như in, chỉ tiếc là náo động phòng.”
“Lục Lục nguyên, mấy ngày nay mỹ quyến như hoa kề cận, vui đến quên đường về … A, nghĩ đến Hạ Lan tiểu thư thật sự gả cho , , …”
“Lễ cưới đêm đó, cùng một vị đồng hương uống rượu suốt đêm, còn mấy chục bài thơ tình tặng Hạ Lan tiểu thư… Tễ An đừng hiểu lầm! Yên tâm, Hạ Lan tiểu thư một bài cũng nhận.”
Còn những kẻ hổ, thẳng những lời lỗ mãng. “Lục , tư vị đêm động phòng hoa chúc thế nào?”
“Tễ An , tuy tuổi còn trẻ, nhưng cũng đừng quá hao tổn sức lực, cần tiết chế, kẻo như Triệu đại nhân của Thông chính Ti , mới ngoài ba mươi nữa. Đến đây, chỗ vi vài viên thuốc và một cuốn sách bí truyền về phương pháp dưỡng sinh, bảo đảm khỏe mạnh dồi dào. Chào giá cao, chỉ lấy một lượng bạc.”
Lục Vô Ưu mỉm ôn hòa, tất cả đều đáp một cách chân thành.
Ngay cả cấp của , Thị độc Học sĩ kiêm Chưởng viện Hàn Lâm Viện Thẩm đại nhân cũng nhạo: “Lục Biên tu, nếu thể ngươi còn khỏe thì thể xin nghỉ thêm vài ngày, dù chúng ở đây cũng quá bận.”
Bởi vì con đường thăng chức của Hàn Lâm Viện an nhàn định, hơn nữa phần lớn đều là những tự hào vì học vấn, nên khí chất quan trường nặng nề lắm.
Bên Lục Vô Ưu ứng phó xong, bên gặp Lâm Chương.
Chưa đợi ánh mắt Lâm Chương bắt đầu phức tạp, Lục Vô Ưu bước tới, : “Ngày đó và Hạ Lan tiểu thư chỉ là diễn kịch, vì cho Nhị tiểu thư Khang Ninh Hầu hết hy vọng, qua vẻ hiệu quả tệ, chỉ mong Thiếu Ngạn chớ hiểu lầm.”
Lâm Chương kinh ngạc : “… Thật ?”
Lục Vô Ưu : “Bình thường đối với Hạ Lan tiểu thư kính trọng, tuyệt đối nửa phần mạo phạm.”
Lâm Chương bỗng cảm thấy hổ thẹn, : “Thì hiểu lầm Tễ An, nhưng… Sao Hạ Lan tiểu thư sẵn lòng phối hợp, nàng còn, còn… phí nhiều
công sức chèo thuyền như .”
Lục Vô Ưu : “Nàng đúng lúc rèn luyện một chút. Thiếu Ngạn , lẽ hiểu lầm nàng, thật ngày thường nàng tương đối cường tráng.”
Lâm Chương từ ngữ của Lục Vô Ưu chấn động tại chỗ: “Cường… cường tráng?”
Lục Vô Ưu nghĩ đúng lúc cũng tiện thể cho y hết hy vọng, nên tiếp tục : “ , tối qua còn thấy nàng đang luyện Hình Ý Quyền.”
Lâm Chương hốt hoảng: “…”
Lục Vô Ưu thấy lừa gạt kha khá nên rời , ngờ Lâm Chương do dự : “… Tễ An, còn một vấn đề.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-109.html.]
Hắn dừng bước : “Ừ?”
Lâm Chương rũ mắt : “Ta câu hỏi của thích hợp, nhưng… nhưng thật sự bây giờ vẫn tình ý với Hạ Lan tiểu thư ?”
Câu hỏi quả thật thích hợp, Lục Vô Ưu nhướn mày, nghĩ cách trả lời cho Lâm Chương c.h.ế.t tâm càng sớm càng , một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, ngay: “Không, đêm tân hôn đổi ý định, Hạ Lan tiểu thư quả thật là tuyệt sắc, dù cũng là nam tử, tin là Thiếu Ngạn thể hiểu. Hiện giờ thật lòng xem nàng như phu nhân mà đối đãi.” Hắn còn bụng vỗ vai Lâm Chương : “Thiếu Ngạn cũng lớn, vẫn nên sớm thành mới .”
Lâm Chương lùi hai bước, mặt biểu lộ sự khó tả chân thật.
Lúc Lục Vô Ưu lòng cảm thông, hai họ quen lâu, quả thật với Lâm Chương, nhưng cưới cũng cưới , Lâm Chương còn nhớ thương nữa thì thật đúng.
Quả nhiên Lâm Chương cũng nhận , : “Ta , từ nay sẽ nhắc nữa.”
Lục Vô Ưu khéo tìm cơ hội câu mà từ lâu: “Đại trượng phu hà tất lo thê tử, cũng đừng treo cổ một cái cây.” Vốn dĩ còn Ngụy Nhị tiểu thư cũng… nhưng cảm thấy như chút thất đức nên tiếp.
***
Khi đến giờ, Lục Vô Ưu tan về phủ, nới lỏng cổ quan phục thấy Thanh Diệp đến đón, lúc ngoài cửa : “Đại nhân về? Thuộc hạ sẽ gọi nhà bếp dọn cơm.”
Lục Vô Ưu thuận miệng hỏi: “Phu nhân ?”
Thanh Diệp nhỏ giọng : “… Đang kiểm tra xem mái nhà dột .” Lục Vô Ưu: “…?”
Hắn vòng nhà, lập tức thấy phía dựng một cái thang, lúc Hạ Lan Từ còn một bộ đồ đen chịu bẩn , đang ở mái nhà gì.
Lục Vô Ưu đuổi bên , chống thang trèo lên, hai chân đạp bước lên, dễ dàng giẫm mái hiên, cạnh Hạ Lan Từ.
Hạ Lan Từ thấy bay lên cũng ngạc nhiên, hài lòng mái nhà, : “Ta kiểm tra , các khe hở đều trám kín, chắc sẽ dột.”
Lúc Lục Vô Ưu cũng biểu cảm khó thành lời như Lâm Chương, thở dài một tiếng : “Gọi khác lên xem .”
Nói xong, chặn ngang ôm lấy Hạ Lan Từ, từ đó bay xuống .
Sau khi Hạ Lan Từ vững mới giải thích: “Ít nhất để xem mái nhà bình thường là thế nào, để …”
Lục Vô Ưu chút ghét bỏ Hạ Lan Từ đầy bụi, ngón tay trắng nõn thon dài cũng bẩn hết, : “Ngày nào mái nhà dột thật, cũng sửa, cần nàng … Mau rửa tay đồ, nàng dùng bữa?”
“Ồ…” Hạ Lan Từ gật đầu, giọng chút khác thường: “Chắc sửa nhỉ?”
Lục Vô Ưu thuận miệng : “… Ta thể học ? Được , ngày mai sẽ sửa mái nhà của Hạ Lan phủ.”
Hạ Lan Từ chân thành : “Vậy phiền quá.”
Lục Vô Ưu đầu nàng, : “… Ừ? Nàng từ chối chút ?” Hạ Lan Từ : “Khụ… Vậy cũng quá khách sáo .”
Lục Vô Ưu như : “Bây giờ nàng đối với thật khách sáo chút nào.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.