PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-12-09 09:16:10
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại cảnh tượng như đang tái diễn nữa.

Lục Vô Ưu ứng phó hết sức thành thạo, nở nụ nhã nhặn như đóng cọc ở mặt, lời lẽ lễ độ, khiến từ chối cũng khó lòng oán giận.

Hạ Lan Từ nhanh chóng còn để ý đến nữa.

Đi qua chỗ rẽ trái ở rừng đào, nàng quả thực lờ mờ nhận sương phòng quen thuộc, thêm việc gặp Lý Đình, cuối cùng nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy vận xui hôm nay lẽ hết.

Đang lúc nghĩ ngợi, một giọng quen thuộc vang lên bên tai. “Tễ An, hóa ở chỗ , bọn …”

Hạ Lan Từ tiếng ngẩng đầu, thấy một thiếu niên tuấn tú chính trực đang tới.

Công tử của Thái thường tự Thiếu khanh Lâm đại nhân – Lâm Chương, tự Thiếu Ngạn. Vì quen với ca ca Hạ Lan Giản của nàng – tất nhiên chủ yếu là do cha nàng thích – nên thỉnh thoảng đến phủ khách, cũng là sĩ tử tham gia kỳ thi xuân năm nay.

Hạ Lan Từ dừng bước, ánh mắt của Lâm Chương về hướng nàng.

Y ngẩn , gương mặt trắng trẻo thoáng ửng đỏ, y dừng cách nàng mấy bước chân cúi đầu chắp tay hành lễ, nghiêm túc chào hỏi: “Hạ Lan tiểu thư.”

Không cố tình hạ thấp giọng, nhất thời âm thanh nhanh chóng vang xa.

Họ Hạ Lan là dòng họ thường gặp, nên ngay lập tức qua, mấy sĩ tử theo y thấy cũng tiến tới, trong ánh mắt của đám tỏ đầy hứng khởi, ai nấy đều lúng túng hành lễ.

“Tiểu sinh gặp qua Hạ Lan tiểu thư.” “Thì là Hạ Lan tiểu thư.”

“Xin chào Hạ Lan tiểu thư, tại hạ là…”

Các sĩ tử bắt đầu rôm rả, ngược Lục Vô Ưu đang xa xa phía , nhếch môi mỉm , ánh mắt thờ ơ, dáng vẻ hờ hững giống như đang xem kịch.

Cảnh tượng náo nhiệt lập tức thu hút sự chú ý của qua đường. Hạ Lan Từ thấy tình thế dự định lách rời , nhưng đám đông tụ chắn đường nàng.

Đây vẫn điều tệ nhất.

Ngay đó, da đầu nàng như tê dại khi thấy Lý Đình – Thế tử Tào Quốc Công đáng lẽ tìm bỏ cuộc, lúc đang thở hổn hển ở cách đó xa. Vừa thấy nàng, ba chân bốn cẳng chen qua đám đông chạy vọt tới.

Ở nơi đông thế lẽ sẽ dám gì – nghĩ , Hạ Lan Từ liền thấy khuôn mặt xanh xao của Lý Đình lộ khóe mắt đỏ hằn, mơ hồ hiện lên vẻ điên cuồng vặn vẹo.

Bên cạnh rừng đào còn một cái ao nhỏ sâu lắm.

Trong nháy mắt, Lý Đình lao đến gần ngay mặt nàng, mạnh mẽ vươn tay dường như bắt lấy Hạ Lan Từ , hoặc là đẩy nàng xuống ao.

Những xung quanh Lý Đình, mới ban đầu hiểu nguyên do, khi phản ứng đưa tay ngăn cản thì muộn.

“Ngươi cái gì!”

“… Hạ Lan tiểu thư cẩn thận!” “Dừng tay ngay!”

Hạ Lan Từ nhanh chóng hiểu , chắc chắn Lý Đình kéo nàng xuống ao cùng , trời mùa xuân quần áo đơn bạc, hai cùng rơi xuống dòng nước bẩn thì sẽ thể tẩy sạch tiếng .

Dù đầu óc suy nghĩ nhanh, nhưng cơ thể nàng kịp phản ứng.

Gió xuân lạnh lẽo, nước ao lạnh buốt, nếu nàng thật sự rơi xuống, lúc vớt lên e rằng cũng mất nửa cái mạng.

Nàng xong đời .

Mọi thứ chỉ diễn trong chớp mắt – một cánh hoa đào rơi chậm rãi ai đó kẹp giữa ngón tay, từ trong tay áo bay ngoài như một cơn gió, dùng một lực cực lớn b.ắ.n Lý Đình, ngay lập tức mất đà ngã xuống, để một chút dấu vết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-11.html.]

Sau đó đều ngạc nhiên gã đàn ông hoa phục mặt mũi bầm dập mặt bỗng nhiên giống như trượt chân, hét lên một tiếng ngã xuống đất chỉ trong tích tắc.

Tất cả đều sững sờ.

Hạ Lan Từ cũng ngỡ ngàng trong giây lát.

Lâm Chương gần nhất, y bất chấp lễ nghi, vội vàng chắn mặt Hạ Lan Từ. Những khác nhanh chóng bình tĩnh , túm tay kéo Lý Đình một chỗ đằng xa, thậm chí còn tranh thủ đá thêm vài cái.

“Hạ Lan tiểu thư kinh sợ .” “Hạ Lan tiểu thư chứ…”

“Không tên côn đồ từ to gan lớn mật dám như , sẽ gọi của Ngũ Thành Binh Mã Ti đến đây ngay.”

“Tên khốn chắc chắn sẽ trừng trị, Hạ Lan tiểu thư đừng sợ.”

Hạ Lan Từ lúc nãy toát mồ hôi tay, giờ mới từ từ hòa hoãn trở , nàng cố bình tĩnh , :

“… Đa tạ các vị công tử.”

Nàng gần nhất, trong khoảnh khắc nãy nàng cảm thấy gì đó đánh Lý Đình mới ngăn cản hành động của , nhưng khi cúi đầu xuống, ngoài cánh hoa rơi, nàng thấy viên đá nào.

Mang theo chút nghi ngờ mơ hồ, Hạ Lan Từ lặng lẽ về phía Lục Vô Ưu.

Cho dù nàng mơ hồ thể chút võ nghệ mèo cào, nhưng dám chắc…

Sau đó, nàng thấy Lục Vô Ưu đang ở phía đằng xa, cúi đầu mỉm chuyện với một tiểu cô nương cột tóc cao.

Hạ Lan Từ: “…”

Không thể nào, tuyệt đối thể.

Lúc , cuối cùng cũng nhận Lý Đình.

“O, dừng tay , vị trông giống Thế tử Tào Quốc Công quá ?”

“… Thật ?”

“Hắn đánh thành thế , suýt nữa nhận .” “Hả… , chuyện …”

Mọi khỏi về phía thiếu nữ đội mũ che mặt, ánh mắt đầy sự tò mò, tựa như hàng ngàn câu hỏi nhưng dám .

Lâm Chương thấy vẻ mặt nàng ngơ ngẩn, giọng điệu lo lắng : “… Hạ Lan tiểu thư, cô chứ? Hay là… để tại hạ đưa cô đến nơi an nghỉ ngơi .”

***

Sau một hồi náo loạn, đợi đến khi Hạ Lan Từ gặp biểu tỷ Diêu Thiên Tuyết, cảm giác như trải qua mấy đời.

Người của Ngũ Thành Binh Mã Ti đến, nhưng khi các quan binh thấy là Thế tử Tào Quốc Công thì do dự dám bắt , cuối cùng vẫn là trong phủ Quốc Công đến đưa . Trước mắt bao , ai cũng thấy rõ hành động đồng quy vu tận của Lý Đình, chẳng mấy chốc khiến tin đồn lan truyền khắp nơi.

Ngay cả Diêu Thiên Tuyết cũng nhịn hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?”

Hạ Lan Từ chỉ đáp ngắn gọn: “Chắc hẳn là do danh tiếng của hủy nên cũng kéo xuống nước theo, định đẩy xuống ao.”

“Hả?” Diêu Thiên Tuyết giật , đó tức giận : “Không ngờ như … Uổng công đó còn tưởng rằng… Tiểu Từ, thật sự chứ? Không thương chứ?”

Lúc Hạ Lan Từ còn bình tĩnh hơn Diêu Thiên Tuyết, chủ yếu là do nàng thấy nhiều .

Loading...