PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 118

Cập nhật lúc: 2024-12-13 02:16:10
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lan Từ để ý đến , tiếp tục mân mê chiếc vòng tay một lúc, đó mới kể chuyện đưa thư cho .

Hai họ bây giờ thật sự buộc chặt với , cùng vinh cùng nhục, cho nên gì cũng nên bàn bạc với thì hơn.

Lục Vô Ưu phong thư gửi cho Vệ Quốc Công, : “Có nên mở ?”

Hạ Lan Từ : “Không thích hợp lắm…”

Lục Vô Ưu xoay xoay phong thư trong tay : “Nói thật, loại chuyện truyền tin cho cũng chẳng quen thế , bình thường sẽ . Hơn nữa bức thư do Hoàng hậu cho Vệ Quốc Công, một khi , nhẹ thì thể là thư tình tư thông — đây là xác suất lớn nhất, còn nặng thì là chứng cứ tạo phản, nếu liên lụy thì hai chúng đều gặp họa lớn.”

Hạ Lan Từ lời của cho kinh hãi: “Cũng đến mức tạo phản chứ… Nghe cứ như chúng ngày nào cũng đối mặt với cái c.h.ế.t ?”

Lục Vô Ưu sang nàng, : “Chẳng chúng chuyện từ khi thành ?”

Hạ Lan Từ cảm thấy đồng cảm sâu sắc.

Lục Vô Ưu tiếp tục xằng bậy: “Phiên vương tạo phản cũng ít, chỉ là hiện tại binh lính cắt giảm liên tục mới khó thành công thôi. Tổ tiên của Vệ Quốc Công liên tục đánh Bắc Địch suốt nhiều năm, thật thiếu binh quyền, cũng thiếu uy tín, chỉ thiếu danh chính ngôn thuận và huyết mạch chính thống, mà Hoàng hậu khéo thể cung cấp, Vệ Quốc Công góa vợ, chỉ cần bà đổi một chút, tư thông với Vệ Quốc Công sinh trưởng tử, dù cũng kiểm tra huyết mạch…”

Hạ Lan Từ càng càng kinh hãi: “Sao nghĩ đến chuyện đó, cũng quá…”

Lục Vô Ưu nhẹ, lúc mới đổi giọng: “Đương nhiên là chỉ thuận miệng bừa thôi… Tóm sẽ thăm dò , bức thư cũng lâu , mới , hẳn là Hoàng hậu cũng thúc giục nàng đưa, cứ xem tình hình tính … Được , nàng đừng lo lắng, gửi, sẽ để nàng thất tín .” Cuối cùng thêm một câu: “Bộ y phục … Nàng thật sự chứ? Không cần giấu …”

Trước đây Hạ Lan Từ Lục Vô Ưu thể nhiều như .

Không hiểu nàng nhớ đến câu “Nàng thể xem như cha ” của Lục Vô Ưu, bỗng cảm thấy , nhanh chóng đá suy nghĩ đó khỏi đầu.

Mặc dù về nhà muộn nhưng Hạ Lan Từ vẫn luyện tập như thường lệ.

Lục Vô Ưu cụp mắt chỉ dẫn tư thế cho nàng, dạy nàng cách hít thở , thuận tiện giám sát nàng — thật Hạ Lan Từ cần giám sát, khi nàng thấy việc gì ích thì sẽ vô cùng chăm chỉ.

Hôm nay quả thật cho nàng nhận , việc điều dưỡng sức khỏe vẫn quan trọng hơn.

Lục Vô Ưu chống cằm, ghế đá trong sân nàng một lúc, tiện tay lấy một cành liễu dùng cây châm lửa, : “Dù những thứ cơ bản suốt cũng chán, múa kiếm cho nàng xem?”

Trước giờ Hạ Lan Từ chỉ tình cờ mới dịp thấy những biểu diễn múa đại đao bên đường khi xe ngựa ngang qua, nên nàng bối rối, ngừng động tác hỏi: “Múa như thế nào?”

Lục Vô Ưu khẽ nhếch khóe môi, nhẹ: “Nàng xem chẳng sẽ .” Trong lúc chuyện, Lục Vô Ưu nâng cổ tay, bày một tư thế bắt đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-118.html.]

“Nàng xem loại nào? Phức tạp một chút? Hoa mĩ một chút?… Hay là đơn giản mà hiệu quả?”

Hạ Lan Từ : “… Còn nhiều loại ?”

“Có nhiều loại lắm.” Lục Vô Ưu mỉm : “Kiếm pháp nhà chất chồng lên cũng dày thế .” Hắn giơ tay mô tả: “Nếu nàng yêu cầu gì, sẽ múa tự do .”

Có lẽ là Lục Vô Ưu nghẹn lâu, ngay giây tiếp theo, cành liễu trong tay bay ngoài, đầu liễu rung rinh, phát những tiếng rít nhẹ khi quất khí, còn cả thì giống như một thanh kiếm, tạo từng đường tàn ảnh theo nhịp vung của cành liễu, mặc dù lực đạo mạnh mẽ tựa ngàn quân (*), khiến kẻ khác kinh sợ, nhưng dáng điệu thanh thoát và uyển chuyển, phảng phất mang vài nét “Phiêu như hồng nhạn, uyển tựa du long” (*), hơn nữa động tác cực kỳ nhanh, gần như chiêu nối tiếp chiêu khác, biến hóa ngừng, tất cả đều vô cùng hoa lệ, kiếm ý như dòng nước thu, cho Hạ Lan Từ rời mắt.

(*) (quân): đơn vị đo trọng lượng thời xưa của Trung Quốc, 30 cân là một quân.

(*) Câu 翩若惊鸿,婉若游龙 trích từ bài Lạc Thần phú (洛神赋) của Tào Thực (曹植), một nhà thơ nổi tiếng thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Trong đó câu dùng để tả dáng vẻ của thần nữ sông Lạc khi di chuyển,

nhẹ nhàng như chim hồng kinh hãi và uyển chuyển như rồng đang bơi.

Nàng bên cạnh ngây một lúc lâu, đó Lục Vô Ưu mới thu kiếm — cành liễu về tay bằng một tư thế mỹ.

Hơi thở của hề rối loạn chút nào.

Lục Vô Ưu đầu , đuôi mắt nhướng lên, đôi mắt hoa đào lóe sáng rực rỡ, mỉm với nàng: “Nàng học cái ?”

Hạ Lan Từ do dự một lúc, vì trông nó quá hoa mỹ nên nàng cảm giác nó hữu dụng mấy, nhưng Lục Vô Ưu đang hào hứng như , nàng cũng mất hứng, nên vẫn gật đầu.

Lục Vô Ưu tìm một cành liễu khác đặt tay Hạ Lan Từ, bắt đầu giải thích từng chiêu từng thức cho nàng.

Hạ Lan Từ chú tâm ghi nhớ, nhưng quả thật sức nàng đủ mạnh, khi Lục Vô Ưu múa kiếm thì đầy khí thế, kiếm ý hút , còn nàng thì trông như đang nhảy múa nhẹ nhàng. Lục Vô Ưu cũng thấy phiền, nắm lấy cổ tay nàng, dạy nàng cách đặt tay, cách xoay và xuất chiêu.

chỉ vài chiêu, cảm thấy vài động tác bất tiện.

, Lục Vô Ưu liền vòng tay từ phía qua Hạ Lan Từ, ngón tay bao lấy tay nàng, dùng tay dẫn dắt nàng xoay vòng.

Ý thức của Hạ Lan Từ vô thức phân tán. Thật sự là… Lục Vô Ưu cách nàng quá gần.

“Ở đây nàng chỉ di chuyển cổ tay, mà cơ thể cũng xoay theo đó, sức lực mới theo kịp…”

Hắn còn nhỏ giọng chuyện bên tai nàng, giọng của Lục Vô Ưu thường ngày vẫn êm ái, phong thái của một quân tử, nhưng lúc hạ thấp giọng, vẻ đặc biệt trầm ấm và dịu dàng, gần như là nỉ non.

Hạ Lan Từ cố gắng kéo ý thức của về, tập trung động tác tay.

Loading...