PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 152
Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:02:40
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:02:40
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
Buổi tối, họ nghỉ ở quán trọ địa phương, Hạ Lan Từ thật sự cảm thấy chân tay rã rời, nàng gần như từng đường nhiều như , đường ruộng
nhỏ gồ ghề nhấp nhô. Sương Chi giúp nàng lau sạch bùn đất giày và tất, khỏi đau lòng.
“Không thì ngày mai chúng cứ ở trong phòng chờ ?”
Hạ Lan Từ lắc đầu, vẻ mặt thả lỏng, ở bên ngoài tắm rửa tiện, nàng chỉ lau sơ qua, xoa bóp bắp chân và đầu gối, : “Ta vẫn… vui vẻ.”
Cảm giác khác biệt so với cuộc sống buồn tẻ đây của nàng.
Sau khi Lục Vô Ưu xã giao trở về, mang theo chút rượu nhưng vẫn còn tỉnh táo, đôi mắt đào hoa sáng lấp lánh, vẻ mặt phần lười nhác, tiện tay nới lỏng cổ áo thường phục.
Sau khi đồ xong, như nhớ điều gì, Lục Vô Ưu lấy một lọ thuốc mỡ từ trong áo đặt lên bàn, : “Nếu còn mỏi, nàng cứ lấy một ít cho tay xoa bóp nhẹ nhàng.” Nói xong, ngừng một lát thêm: “Ta giúp nàng xoa cũng .”
“Ồ.” Hạ Lan Từ lên tiếng trả lời, nàng do dự một chút : “Vậy… giúp xoa bóp?”
Lục Vô Ưu bỗng nhiên đầu: “…?” Hắn chỉ thuận miệng một câu thôi.
Hạ Lan Từ dường như mới phản ứng : “Hôm nay cũng vất vả , cứ để tự là .”
Còn kịp dậy thì Lục Vô Ưu giữ , vẻ mặt khẽ đổi: “Muốn giúp thật ?”
Hạ Lan Từ nhẹ nhàng gật đầu, tuy hình như cũng cần lắm… nhưng vẫn bổ sung thêm một câu: “Nếu cần, cũng thể giúp xoa bóp…”
Lục Vô Ưu cầm lấy lọ thuốc xuống bên cạnh.
Hạ Lan Từ cúi thấp đầu, khẽ cuộn ống quần lên, đầu gối mềm mịn ửng đỏ, bên đầu gối là hai chân thẳng tắp, trắng nõn, thon dài và cân đối, dần thu ở mắt cá chân nhỏ nhắn, nàng vẫn ngượng ngùng, đầu ngón chân xinh xắn trắng như tuyết khẽ cuộn tròn.
Lục Vô Ưu thấm một ít thuốc mỡ lên tay, hỏi nàng mỏi ở . Hạ Lan Từ chỉ bắp chân.
Ngón tay mang chút ấm áp của Lục Vô Ưu lập tức dán lên, ban đầu Hạ Lan Từ còn sấp đầu gối, hiện giờ vô thức mà nghiêng dựa phía , đôi mắt vẫn cụp xuống, Lục Vô Ưu dùng ngón tay thấm thuốc mỡ nhẹ nhàng xoa bóp qua bắp chân nàng.
Hắn cũng rũ mắt xuống, động tác nhẹ nhàng gần như là vuốt ve, Hạ Lan Từ khẽ chớp mắt, thở vài phần nóng bỏng.
Đôi chân đang cong cũng từ từ duỗi thẳng theo động tác của .
Hạ Lan Từ gì, Lục Vô Ưu cũng lên tiếng, chỉ là những nơi nhẹ nhàng lướt qua đều dâng lên một cảm giác run rẩy nhè nhẹ, những chỗ vốn dĩ cũng như cơ thể nàng, đừng là để khác chạm , ngay cả ngày thường nàng cũng từng để lộ ngoài — nàng cũng thường xuống sông bắt cá.
sự mật , dường như ngày càng trở nên tự nhiên hơn.
Mu bàn chân duỗi thẳng, nàng cố nén ý thu chân , mấp máy môi : “Chàng…”
Lục Vô Ưu chợt hồn, bỗng nhiên ngẩng đầu lên : “Chân nàng lắm.”
Hạ Lan Từ lúng túng : “… Cảm ơn.”
… Đây rốt cuộc đây kiểu khen ngợi kì lạ gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-152.html.]
“ vẫn còn mềm quá…” Lục Vô Ưu tìm giọng của : “Sức lực đủ, khi về nàng vẫn nên luyện tập nhiều hơn, đừng mới vài bước bắt đầu thở gấp.”
Hạ Lan Từ nhịn mà biện hộ cho : “Ta lâu.”
Lục Vô Ưu khẽ : “Vậy mà lâu gì chứ, khi nàng bộ ba ngày ba đêm sẽ .”
Hạ Lan Từ khỏi hỏi: “… Chàng ?”
“Vậy thì .” Hắn trả lời chút ngại ngùng: “Ta khinh công, dùng chân bộ chứ.”
Hạ Lan Từ: “…”
đối diện với thái độ năng chút kiêng dè của , nàng thấy thoải mái tự nhiên hơn nhiều, quên sự khó chịu ban đầu, cơn đau nhức ở bắp chân quả thật thuyên giảm ít, nàng thoáng thả lỏng, một chân khác cũng dần dần thả xuống, Lục Vô Ưu vô thức ngẩng đầu nàng một cái, tựa hồ gì đó nhưng thôi.
Hạ Lan Từ hỏi: “Sao ?”
Lục Vô Ưu cụp mắt xuống : “Nàng quả thật chút phòng nào với .”
Hạ Lan Từ ngẩn , co chân lên.
Lục Vô Ưu nhẹ nhàng vỗ đầu gối nàng một cái: “Muốn thả lỏng thì cứ thả lỏng, đừng cứ động tới động lui, hoa cả mắt.”
“… Ồ.”
Xoa bóp chừng một khắc đồng hồ, Lục Vô Ưu đổi sang chân , xoa thêm một lúc thuận miệng hỏi: “Đùi cần xoa ?”
Hạ Lan Từ khẽ đỏ mặt, thật đùi nàng cũng nhức, nhưng so với bắp chân thì nhẹ hơn nhiều, ban đầu nàng định để ý đến nó, nhưng trong lúc do dự, nàng vô thức : “Chàng… xem .”
Động tác của Lục Vô Ưu khựng , cảm thấy cô nương dường như ngày càng tùy ý hơn với .
Là… vì quá dễ chịu ?
Ngón tay chỉ chạm nhẹ đùi qua lớp quần áo, Hạ Lan Từ run lên, cơ thể căng cứng còn cố cắn môi — đây là tự chuốc phiền , Lục Vô Ưu thu tay .
Hai chân xoa bóp nửa ngày vẫn thả lỏng mắt, trắng nõn dễ thấy.
Cơ thể Hạ Lan Từ cũng như khuôn mặt nàng.
Lục Vô Ưu lấy bình tĩnh, cố gắng giữ tâm thái của một thầy thuốc thuần túy khi mặt, để tránh trông như lúc nào cũng ý đồ đắn, nghĩ , nâng cổ chân của Hạ Lan Từ lên, kỹ mắt cá chân, phát hiện sưng đỏ, mới dậy thu dọn lọ thuốc, tiện thể rửa tay.
Hạ Lan Từ yên giường hồi lâu mới thả ống quần xuống rời giường.
Nàng ghi những gì hỏi, thấy ban ngày cuốn sổ nhỏ trắng, nhưng vì hỏi quá nhiều , vài thông tin chắc chắn, Lục Vô Ưu trí nhớ nên nàng đến nhờ xác nhận .
Quả nhiên, Lục Vô Ưu chỉ cần qua một vài là thể thuật chính xác từng lời của các tá điền lúc ban ngày.
Hạ Lan Từ bổ sung những chỗ còn thiếu, lúc mới cảm thấy trí nhớ của như quả là hữu ích.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.