PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-12-10 04:25:07
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi , bao gồm cả gia nhân và nô bộc trong Hạ Lan phủ đều ngạc nhiên, đó thậm chí còn tiếng pháo nổ lốp bốp đùng đùng

“Lâm lão gia! Lâm lão gia ở đây ?”

Phía tràng pháo nổ còn kéo theo một đám đông đến.

Gác cổng ngạc nhiên : “Đây là Hạ Lan phủ, Lâm lão gia nào? Ngươi nhầm cửa chăng!”

“Ta từ hội quán đến, Lâm lão gia đến đây mà! Ta là đưa tin vui! Lâm lão gia đỗ cao ! Đứng thứ mười lăm trong kỳ thi Hội!”

Hạ Lan Giản và Hạ Lan Từ , lúc mới phản ứng kịp: “Chắc là Lâm công tử.”

Nàng cho rằng Lâm Chương sẽ đến phủ cũng vì nguyên nhân , hầu hết các sĩ tử thời điểm đều an phận ở nhà hoặc khách điếm, hội quán, căng thẳng chờ thành tích kết quả thi Hội, ít ai thảnh thơi ngoài khách.

Hạ Lan Giản từ kinh ngạc trở bình tĩnh: “Hắn còn với rằng cảm thấy bài lắm..”

Hạ Lan Từ chút khách khí: “Người chỉ khiêm tốn với thôi.” “Nào lý đó, tìm tính sổ mới !”

Lâm Chương đỗ thành tích cao cũng là điều dễ đoán, y bát cổ văn giỏi, văn chương ngoài việc quá đỗi bình hòa đắn thì vấn đề gì, hơn nữa chủ khảo kỳ thi Hội năm nay là Từ Các lão (*) vốn là khiêm tốn chính trực, chọn bài văn của y cũng là chuyện bình thường.

(*) Các lão: tôn xưng của Nội các Đại học sĩ

Hạ Lan Giản còn kịp , Lâm Chương tiếng vội vã từ trong thư phòng bước ngoài.

Mười năm đèn sách vất vả, chỉ chờ đợi mỗi khoảnh khắc . Hạ Lan Từ hiểu điều đó.

Y vội vã ngang qua nàng, khi thấy nàng gương mặt rõ ràng vẻ hoảng loạn, mặt đỏ hơn khi.

Lâm Chương nhanh chóng cúi đầu, chắp tay hành lễ lướt qua nàng, thẳng hướng cửa, mặt giấu nổi niềm vui.

Thi Đình sẽ lọc thí sinh, y chắc chắn tên trong danh sách Tiến sĩ hai khoa thi.

Ba sĩ tử còn cũng theo, liên tục chúc mừng, còn giọng điệu phần ghen tỵ thì chỉ họ tự .

Lục Vô Ưu cùng, bước chân bình thản, mặt vẫn biểu lộ cảm xúc nào.

Hạ Lan Từ tuyệt đối bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Người báo tin Lâm Chương đỗ thứ mười lăm, mặt chỉ còn mười bốn vị trí, nếu thêm tên nào khác thì khả năng thi trượt.

Người học vấn uyên bác đầy bụng, tài hoa xuất chúng, nhưng cuối cùng vẫn thi trượt tiền lệ, ví như văn chương chủ khảo ưa thích, do đó nhiều thí sinh thường sẽ bài phù hợp với sở thích của chủ khảo năm đó. Văn chương của Lục Vô Ưu luôn bộc lộ rõ tài năng, khả năng .

Lúc nàng chút cảm thông với .

Sau đó nàng thấy Lục Vô Ưu lúc bước qua bên cạnh nàng còn khẽ nở nụ , : “Chúc mừng.”

Hạ Lan Từ: “…?”

Lục Vô Ưu liếc cửa, nơi Lâm Chương đang vây quanh chúc mừng.

Hắn điều gì !?

Hạ Lan Từ cảnh giác: “Lâm công tử đỗ đạt, chúc mừng gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-16.html.]

Lục Vô Ưu thu ánh , cũng vòng vo thêm nữa: “Lệnh tôn ý chọn Lâm Chương rể, tưởng cô .”

Hạ Lan Từ lập tức phủ nhận: “… Ta !”

“Giờ thì cô đó.” Lục Vô Ưu vẫn còn tâm trạng trêu chọc nàng: “Trước mắt tại hạ xin chúc mừng Hạ Lan tiểu thư sớm tìm rể hiền. Cho dù ngờ lệnh tôn sẽ chọn , Lâm Thiếu Ngạn phẩm hạnh , chỉ là quá thật thà… cũng chịu nổi đám ong bướm vây quanh Hạ Lan tiểu thư .”

Lòng cảm thông của Hạ Lan Từ mới nhen nhóm lập tức tan biến.

“Lục công tử, thời gian rảnh như , lo lắng cho kết quả thi cử của ?”

Lục Vô Ưu : “Không phiền Hạ Lan tiểu thư bận tâm.”

Hạ Lan Từ cũng : “Nếu như thi trượt, e rằng đợi thêm ba năm nữa…”

“Sẽ chuyện đó.” Lục Vô Ưu cắt lời nàng. Hạ Lan Từ sững sờ.

Lục Vô Ưu từ đến vẫn luôn vẻ mặt hòa nhã, nhưng lẽ vì hai thấu về , lúc trong mắt hiện vẻ kiêu ngạo gần như sắc bén, như một con thú dữ đang ở ẩn để lộ một mũi nhọn sắc bén đến mức chói mắt.

Hắn nhướn mày, quả quyết : “——Ta sẽ trượt.” Hạ Lan Từ chút ngỡ ngàng.

Nàng nghĩ rằng giả dối ở chỗ , rõ ràng là kẻ ngạo mạn ai bì nổi, nhưng khoác lên một vẻ bề ngoài ôn hòa nho nhã, trái ngược với hình ảnh quân tử chân chính trong nhận thức của nàng.

Hạ Lan Từ mấp máy môi định , ngoài tiếng chiêng trống vang lên.

“Lục lão gia, Lục lão gia ở đây ?!”

“Tin vui đến cho Thanh Châu, Bách Giang lão gia, họ Lục tên Vô Ưu, đỗ Hội nguyên – hạng nhất kỳ thi Hội khoa Tân Sửu, đến điện Kim Loan diện Thánh!”

Cả hai đang đối diện đều ngẩn .

Đỗ Giải nguyên kỳ thi Hương, đỗ Hội nguyên kỳ thi Hội, đầu hai kỳ thi, chỉ còn thiếu một kỳ thi Đình là thể hy vọng đỗ đầu cả Tam nguyên.

Hạ Lan Từ vô thức lẩm bẩm: “… Huynh đỗ .”

Lục Vô Ưu cũng thản nhiên như lẽ thường: “Điều bình thường ?”

“Huynh trả lời câu hỏi tứ thư trong bài thi Hội thế nào?” “… Cô bài thi cho cô bây giờ ư?”

“Không ?” Như trở về những ngày đối đầu ở Thanh Châu, Hạ Lan Từ phản bác theo bản năng: “Không chỉ cần xem qua là nhớ ?”

Lục Vô Ưu: “…?”

“Lục lão gia! Đỗ Hội nguyên kỳ thi Hội! Lục——”

Tiếng báo tin ngoài vang lên khản cả giọng, kịp lúc cắt ngang cuộc tranh cãi của hai .

Hạ Lan Từ bừng tỉnh, cũng nhận yêu cầu của phần hợp lẽ.

Bên Lục Vô Ưu giãn đôi mày, chỉnh áo mũ khôi phục dáng vẻ công tử ôn hòa, vẻ kiêu ngạo cũng dần thu trong mắt, khẽ một tiếng : “Hạ Lan tiểu thư, thứ cho tại hạ tiếp chuyện nữa.”

Đợi Lục Vô Ưu xa, Hạ Lan Từ mới nhớ , nàng quên nhắc nhở về kế hoạch của Nhị tiểu thư Khang Ninh Hầu phủ định bắt bảng vàng.

Loading...