PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 160

Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:08:11
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Hạ Lan Từ vô thức cảnh giác, ngựa rời .

Thiếu niên lập tức nhảy xuống ngựa, với nàng: “Ngựa của cô nương mệt , chạy cũng thỏa thích nữa, thử cưỡi ngựa của ?”

Con ngựa bên cạnh cao lớn, cổ thon dài, bốn chân thẳng tắp, dáng vẻ mạnh mẽ, bộ lông màu trắng nhạt như nhung tơ lóe lên ánh sáng óng ánh như lụa bóng, di chuyển vô cùng nhẹ nhàng, tầm thường.

Hạ Lan Từ con ngựa , trong nháy mắt thật sự chút động tâm, đó lạnh nhạt : “Không cần .”

thấy nàng vẻ thích cưỡi ngựa, thử thật ?” Hắn vỗ vỗ con ngựa của : “Lâu lắm thấy nào cưỡi ngựa vui vẻ đến , ở Kinh thành các chú trọng nam nữ thụ thụ bất , cùng ngựa với nàng, chắc vấn đề gì chứ!”

Hạ Lan Từ khách sáo : “Đa tạ ý , xin cáo từ .”

“Ể, nàng thật , cũng cho nàng tên gì chứ!” Thiếu niên xoay lên ngựa, bám theo phía Hạ Lan Từ gần xa,

: “Hỏi tên một chút chắc cũng đến mức chứ. Ta một trang trại ngựa lớn, loại ngựa nào cũng .”

Khi Lục Vô Ưu tin chạy đến, thấy một thiếu niên Bắc Địch bám theo Hạ Lan Từ lải nhải ngừng, vô cùng hăng say nhiệt tình.

Cảnh tượng , thật lạ gì.

, đặc biệt khó chịu.

Hạ Lan Từ thấy Lục Vô Ưu, lập tức thúc ngựa chạy về phía với vẻ mặt cầu cứu, khóe môi Lục Vô Ưu nhếch lên thì thiếu niên Bắc Địch bên : “Huynh , ngươi nên nha? Có hiểu thứ tự !”

Nghe , Hạ Lan Từ cũng cảm thấy vô cùng nực , vội : “Hắn…”

Ai ngờ Lục Vô Ưu nhướng mày : “Ngươi đến mười năm cũng thể sớm hơn .”

Hạ Lan Từ: “…?” Cũng nhiều năm như chứ.

Thiếu niên cũng sững sờ: “Các ngươi là thanh mai trúc mã , , hết, đến sớm bằng đúng lúc mà, thấy hôm nay đến đúng lúc, là do trời định…”

Cuối cùng Hạ Lan Từ nổi nữa: “Hắn là phu quân của , lấy chồng .”

Thiếu niên ngẩn , : “Ta ngại.” Hạ Lan Từ: “…??? Ta ngại.”

“Người Bắc Địch đúng thật là vẫn đạo đức như .”

Lục Vô Ưu thong dong bước tới, nhân lúc thiếu niên còn đang ngây , nhấc chân đá một cước bụng ngựa tiện thể lùi , con ngựa hoảng sợ lập tức giương móng chạy như điên về phía , thiếu niên chỉ kịp kéo dây cương thì kéo .

Vài tên hộ vệ theo cũng đồng loạt ào ào thúc ngựa phi nhanh.

Khi bọn họ hết, Lục Vô Ưu mới xoay lên ngựa của Hạ Lan Từ, tiến sát nắm lấy dây cương từ phía nàng, định lên tiếng thấy Hạ Lan Từ ngẩn ngơ theo hướng đoàn , ánh mắt sáng lên lấp lánh.

Nàng từng như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-160.html.]

Trong khoảnh khắc , trong lòng Lục Vô Ưu chợt sinh một cảm giác kỳ lạ, thắt chặt.

Hắn bỗng nhiên nhẹ giọng gọi nàng: “… Hạ Lan Từ.”

Lúc Hạ Lan Từ mới sực tỉnh, đầu vẻ mặt lạnh nhạt của Lục Vô Ưu, nhịn : “Con ngựa đó chạy nhanh thật đấy!”

Lục Vô Ưu: “…”

Lục Vô Ưu trầm mặc một lúc : “Lúc tế lễ ở ngoại thành, nàng từng thấy qua ngựa .”

Hạ Lan Từ ăn ngay thật: “ khi đó cưỡi, nên sẽ …” Nhìn mà thèm như .

Thậm chí nàng còn suy nghĩ viển vông, nếu đối phương là một cô nương thì , lẽ nàng ngần ngại mà đến mượn ngựa của để cưỡi…

Lục Vô Ưu nghiêng đầu gương mặt đang chìm suy tư của Hạ Lan Từ, im lặng, rõ là đang khó hiểu với nàng với cảm xúc nảy sinh trong lòng , cuối cùng mới : “Nếu thì cứ mua, ngựa như tuy là hiếm , nhưng cũng mua , tại các chợ ở biên cảnh, nếu quen với các thương nhân ngựa và chịu chi nhiều tiền, đợi một thời gian cũng thể mua .”

Hạ Lan Từ lắc đầu: “Cũng chỗ để cưỡi, hơn nữa…” Nàng do dự thêm: “Rất đắt đúng . Nếu cần thiết, mua ngựa như cũng chỉ lãng phí.”

Lục Vô Ưu nhấc cằm, thuận miệng trả lời: “Người nọ vẻ là sứ thần từ Bắc Địch đến, là tiểu Vương tử của họ thì phận cũng kém bao nhiêu, chắc là sẽ còn trở về dịch quán, nếu nàng thật sự cưỡi, sẽ hỏi mượn giúp nàng.”

“…?”

Hạ Lan Từ đầu .

Sao nàng nghĩ đến còn thể ?

Lục Vô Ưu cũng thuận thế nàng, thấy biểu cảm của Hạ Lan Từ, chút khó chịu rõ nguyên do.

Tuy là do đối phương bám riết tha, nhưng Hạ Lan Từ tỏ phiền lòng sợ hãi, giống như hề cảm thấy xúc phạm, hạ giọng hỏi: “Nàng thật sự thích con ngựa đến ?”

Hạ Lan Từ ho nhẹ một tiếng, : “Cũng hẳn là thích đến , chỉ là… cảm thấy cũng tệ lắm.”

Lục Vô Ưu nhịn mà buông lời: “Nàng chỉ động lòng vì con ngựa, là…”

Hạ Lan Từ hiểu ý , nghĩ đến Lục Vô Ưu hoài nghi thì khỏi tức giận : “Ta lập gia đình!”

Lục Vô Ưu cũng cảm thấy an ủi, miễn nhiễm với lời của nàng, đáp : “Nếu nàng lập gia đình thì ?”

Hạ Lan Từ bổ sung: “Hắn còn là Bắc Địch.”

là nàng nhiều gánh nặng thật.” Lục Vô Ưu nhẹ nhàng thở dài, : “Nếu Đại Ung thì ?”

Hạ Lan Từ : “Chắc là cũng… thể nào. Sao nhiều giả thuyết như ?” Nàng chỉ cảm thấy thiếu niên tuy phiền phức, nhưng lời và thái độ mang theo sự uy h.i.ế.p khinh nhờn, dù thích, nhưng cũng khó mà sinh cảm giác chán ghét thật sự.

Lục Vô Ưu câu trả lời , cũng lòng , cuối cùng chỉ thúc ngựa, nhún vai trả lời: “Rảnh rỗi việc gì , tùy tiện hỏi vài câu thôi.”

Loading...