PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 190

Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:32:37
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên quả thật cũng dính dính khó chịu.

Lục Vô Ưu bế nàng trong thùng tắm, đó cũng treo áo ngủ của lên giá, Hạ Lan Từ kinh hãi : “Chàng gì thế!”

“Ta còn thể , tắm ?” Giọng điệu Lục Vô Ưu thản nhiên : “Ta sợ nàng ngất bên trong. Dù cũng là , trách nhiệm một chút. Hạ Lan tiểu thư, yên tâm, gì khác.”

Ban đầu chỉ cảm thấy chút kỳ lạ, bây giờ thấy cách xưng hô nàng càng tự nhiên.

Lục Vô Ưu thường ngày ăn mặc gọn gàng, áo mũ chỉnh chu, bởi vì còn trẻ nên dáng vẻ phần thon gầy, nhưng khi cởi bỏ y phục lộ hình ưu việt của luyện võ, cơ bắp rõ ràng, đường nét cánh tay như chạm khắc, thắt lưng và bụng thấy là tràn đầy sức mạnh, tuyệt đối yếu ớt.

Hạ Lan Từ một chút ngưỡng mộ.

đợi nàng nghĩ nhiều, Lục Vô Ưu thực sự vốc nước lên, bắt đầu tắm cho nàng.

Ban đầu, Hạ Lan Từ còn khá bình tĩnh chấp nhận sự phục vụ của Lục Vô Ưu, nhưng chẳng mấy chốc nàng bắt đầu thở hổn hển trong nước, mặt đỏ như máu, lòng tự trọng giày vò hết đến khác cuối cùng cũng sụp đổ, nhịn : “Hay là để tự !”

Lục Vô Ưu : “ bên trong còn rửa sạch…” Hạ Lan Từ : “Ta tự tắm!”

Giọng nàng như bắt đầu hét lên. Lục Vô Ưu : “Được .”

Có lẽ thật sự vẫn còn sưng, Hạ Lan Từ đỏ mặt cúi đầu, dù nàng vốn nghĩ rằng việc thể thành , cũng ngờ thật sự thể như lời Lục Vô Ưu , tuy rằng chuẩn ít, nhưng phần nào vẫn chút gượng ép…

Nàng đang nghĩ ngợi lan man.

Bất chợt thấy Lục Vô Ưu từ tốn : “… Vậy nàng thấy thoải mái ?”

Hạ Lan Từ rùng , lông tơ gần như dựng hết lên, theo bản năng: “Sao vẫn còn ở đây!”

Rõ ràng Lục Vô Ưu tắm xong , chỉ lau khô mặc áo ngủ, : “Không ở đây thì thể , đợi nàng cả buổi sáng . Không , chỉ đây, ảnh hưởng đến nàng tắm rửa.”

… Rất ảnh hưởng đó!

Hạ Lan Từ lẩm bẩm, rụt trong nước chút nữa.

Giọng của Lục Vô Ưu vẫn còn tiếp tục: “Ta thoải mái, nhưng sợ nàng thoải mái. Nếu vấn đề gì thì cứ với , thể sửa…” Hắn còn chu đáo thêm: “Không cần ngại .”

Hạ Lan Từ suýt nữa chôn cả xuống nước.

“Không cần nghiêm túc chuyện với như !”

Lục Vô Ưu khó hiểu: “Trước đó chúng vẫn chuyện thế .”

Đó chỉ là hôn môi, thể giống .

Trước đây Lục Vô Ưu kiềm chế, tay cũng sờ lung tung nàng, nhiều nhất cũng chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve qua lớp y phục, nhưng tối qua

thì khác, ngón tay của gần như dạo qua từng tấc da thịt của nàng, cả trong lẫn ngoài, lặp lặp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-190.html.]

Thấy nàng trả lời, Lục Vô Ưu trầm ngâm truy hỏi: “Vậy là đủ thoải mái ? Nếu chỉ cảm thấy vui vẻ thì ý nghĩa gì.” Lúc câu , giọng vẫn như đang hỏi nàng món ăn tối qua ngon , chỉ thấy hợp khẩu vị thì .

Hạ Lan Từ do dự một lúc : “… Chàng thấy thoải mái là .”

Giọng Lục Vô Ưu hạ xuống đôi chút: “Đương nhiên . Cá nước vui vầy, tất nhiên là đôi bên cùng tận hưởng niềm vui.” Hắn dừng một chút tiếp: “Không cần thiết xây niềm vui của từ sự chịu đựng của nàng, nếu nàng thấy thoải mái, hoặc là… đủ thoải mái, lẽ là nàng thật sự thích.”

Mặt Hạ Lan Từ nhanh chóng nóng lên.

Lục Vô Ưu thật sự luôn nghiêm túc ở những chỗ kỳ lạ.

Nàng ấp úng một hồi, mới khuấy nước trong bồn tắm, nhỏ giọng : “… Có thoải mái.”

Nếu nàng cũng đến như , cơ thể run rẩy , chân còn co rút, hơn nữa đều là những cảm giác nàng lường , là sự mãnh liệt và kích thích khiến nàng thể kiểm soát, cũng khó mà chống .

Chỉ là ít nhiều vẫn khó chịu. Có lẽ cũng thể từ từ quen dần.

Lúc , giọng của Lục Vô Ưu mới bình tĩnh trở nữa.

“Vậy thì . Không hổ cả, nếu âm dương giao hòa, đại đạo dung hợp thì con cái sinh sôi, cha đôi cũng vì chuyện nên mới chúng .” Hắn bắt đầu an ủi một cách kiêng kị gì: “Có thể thẳng thắn trao đổi, là một đức tính .”

Hạ Lan Từ nhịn : “ đây cũng thẳng thắn lắm!”

Lúc Lục Vô Ưu im lặng một lúc.

Một lát , : “Hiện giờ nghĩ thông suốt, cứ thuận theo tự nhiên là , thông minh cũng mệt. Hạ Lan tiểu thư tuy chậm chạp, nhưng đủ nỗ lực cũng đủ dũng cảm, khiến tại hạ khâm phục.”

Hạ Lan Từ chăm chú.

Trên mặt Lục Vô Ưu là một nụ nhẹ nhàng, toát lên vẻ thoải mái và chấp nhận, như thể hòa giải với bản .

Hạ Lan Từ đang nghĩ gì, nhưng luôn cảm thấy lẽ sẽ duy trì mối quan hệ khách sáo và tế nhị đó với nàng nữa, cũng bất giác thở phào nhẹ nhõm, chợt nhớ điều gì: “Cái túi thơm đó thực sự là do tự thêu!”

Lục Vô Ưu lập tức đến run cả vai: “Nhìn nàng còn tự hào nhỉ.” Hạ Lan Từ khẽ hắng giọng.

Lục Vô Ưu : “Thật cái túi thơm đó cũng tệ. Ta mang ngoài, các đồng liêu đều hỏi lấy cái túi thơm độc đáo như , hơn nữa còn lộ thần sắc kinh ngạc. Khi là phu nhân thêu, họ còn tỉ mỉ bình phẩm một phen, cảm thán rằng Hạ Lan tiểu thư thật là tài sắc vẹn , thêu thế chắc chắn ẩn chứa điều gì đó đặc biệt, mang ý nghĩa cao thâm mà họ khó lòng hiểu .”

Hạ Lan Từ: “…”

Còn thể như nữa .

Lục Vô Ưu : “ túi thơm mới thêu quả thật tiến bộ nhiều, còn suýt nữa nhận là nàng thêu, còn tưởng là mua sẵn ở . Hạ Lan tiểu thư quả nhiên học gì cũng nhanh.”

Hạ Lan Từ cảm thấy thoải mái hơn.

Lục Vô Ưu ho khẽ một tiếng, lộ chút dấu vết mà mặt , : “Hy vọng những thứ khác nàng cũng thể học nhanh hơn.”

Hạ Lan Từ: “…?”

Loading...