PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 219

Cập nhật lúc: 2024-12-14 03:00:37
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ai chà, Tào công tử ngài đến ! Nô gia nhớ ngài chết! Mau trong…”

Lý ma ma vội vã bước tới nghênh đón vị khách quý phong lưu , mặt mày rạng rỡ mang theo vẻ lấy lòng. Nhìn thấy bế một tiểu mỹ nhân xinh trong lòng, bà cảm giác như cướp mất việc ăn, nhưng mặt hề để lộ điều gì.

“Vẫn là vị trí cũ của ngài, nô gia giữ cho ngài . Rượu uống hết, cần nô gia mang lên cho ngài …”

Nói xong, bà còn ném một cái quyến rũ đầy phong tình. Quá sức lố lăng.

Hạ Lan Từ dùng khóe mắt liếc qua để dò xét lập tức rùng , vội nắm chặt áo của Lục Vô Ưu hơn nữa.

Lục Vô Ưu nhẹ nhàng vỗ lên cánh tay của Hạ Lan Từ như đang trấn an nàng.

Hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt của một kẻ quen thuộc chốn phong hoa tuyết nguyệt, dùng giọng điệu láu lỉnh của cháu trai Tế Vương phi để đối đáp trơn tru. Chính nàng cũng ngờ rằng thể đổi giọng như đổi một khác, âm điệu và cách chuyện khác biệt, nếu cảm nhận một phần thở quen thuộc , nàng sắp cho rằng là khác đang ôm .

“Mang hết lên đây, thứ gì mới mẻ thì cứ việc mang lên.” Hắn tiện tay ném một thỏi bạc xuống.

Nhìn thấy bạc, Lý ma ma lập tức tươi như hoa, vội vàng cất ống tay áo như thể chỉ chờ đợi câu từ : “Được , nô gia đảm bảo ngài sẽ hài lòng.”

Hạ Lan Từ Lục Vô Ưu bế trong lòng, hai theo gã sai vặt thẳng bên trong, xung quanh là tiếng của các cô nương vang lên ngớt, quyện cùng hương phấn son nồng đậm.

Toàn là những nâng chén đối ly, tìm kiếm niềm vui.

Vị trí cũ của Tào Hiển An ở tầng hai gần lan can, từ bên thể thấy một đài cao, nơi ba bốn vũ nữ mặc y phục mỏng manh đang múa điệu múa ngoại tộc, bên cạnh còn các cô nương gảy tỳ bà, đàn tranh hòa nhạc.

Lục Vô Ưu nhẹ nhàng đặt Hạ Lan Từ xuống bên cạnh, tiện tay gỡ mũ rèm che đầu nàng xuống.

cải trang, nhưng Hạ Lan Từ vẫn căng thẳng, vô thức cúi đầu xuống.

Lục Vô Ưu ở bên cạnh kề sát tai nàng thì thầm: “Người đánh tỳ bà chính là Diệp Nương.”

Lúc Hạ Lan Từ mới ngẩng đầu lên, vị trí , cách quá xa, thể thấy gảy tỳ bà là một nữ tử dung mạo thanh tú, tuổi đôi mươi, đôi mày nhíu , dáng vẻ dịu dàng hiền thục, thật sự giống một nữ tử thanh lâu mà như một tiểu thư khuê các hơn.

Cũng khó trách vị Giám sát Ngự sử tuân thủ quy củ nghiêm nhặt đem lòng si mê nàng.

Chưa đợi Hạ Lan Từ mở miệng, rượu dọn lên bàn, còn hai thiếu nữ xinh tươi tiến tới mời rượu.

“Tào công tử…”

“Tham kiến Tào công tử…”

Giọng mềm mại ngọt ngào khiến lòng run rẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-219.html.]

Hạ Lan Từ một nữa rùng , bỗng nhiên cảm thấy bàn tay đặt bàn của nắm chặt, nàng theo bản năng đầu, chỉ thấy Lục Vô Ưu lớp da Tào Hiển An thản nhiên gác hai chân lên bàn, thể ngã về lười biếng tựa lưng thành ghế, đồng thời hiệu cho hai thiếu nữ xinh : “Đến đây, xoa bóp chân cho gia.”

Hạ Lan Từ: “…?”

Chàng thích nghi nhanh quá đấy!

Hai thiếu nữ xinh chẳng thấy gì lạ, lập tức tiến tới mỗi một bên, bắt đầu xoa bóp chân cho .

Lục Vô Ưu thuận tay ôm lấy Hạ Lan Từ kéo về phía , tiếp tục thì thầm bên tai nàng: “Lát nữa sẽ gọi Diệp Nương lên đây gảy đàn, tiện thể bắt nạt nàng một chút. Nàng hãy giả vờ yếu đuối đáng thương để lấy lòng thương xót, khi rời bàn xem xem thể bắt chuyện với nàng , dò xét thử xem nàng thực sự .”

Hạ Lan Từ chống tay đẩy n.g.ự.c , cũng thì thầm nhỏ: “Ta sẽ cố gắng thử xem.”

Lục Vô Ưu đặt tay lên vai nàng : “Sao nàng vẫn còn cứng đờ thế … Thử tưởng tượng một tình huống nhé, nàng là một yêu cơ hại nước, còn là bạo quân.”

Hạ Lan Từ kìm lòng bèn hỏi : “Sắp mất nước ?” Lục Vô Ưu đáp: “Gần như đấy, hôm nay rượu hôm nay say.”

Hạ Lan Từ suy tính: “… Vậy chẳng nên nghĩ đến việc bỏ trốn ?”

Lục Vô Ưu tỏ bất lực suy nghĩ bất an bất kể lúc của nàng, im lặng một lúc mới : “Không, nàng nên nghĩ đến việc liều lĩnh hơn, tận hưởng niềm vui sướng cho đến giây phút cuối cùng khi mất nước.”

Hạ Lan Từ thể hiểu : “…?”

Sắp mất nước ! Chẳng lẽ nên nghĩ cách ?

Giờ lên lớp giữa chừng đó dường như thể tạo hiệu quả gì, tác dụng duy nhất mà nó mang là khi đối diện với khuôn mặt Hạ Lan Từ còn căng thẳng như .

Lục Vô Ưu thuận tiện gọi tú bà đến, yêu cầu gảy tỳ bà bên lên tầng gảy khúc cho .

Diệp Nương lên tới, thấy một giọng từ đằng xa vang đến: “Đây chẳng là Tào , tới mời một chén… Đây là tiểu mỹ nhân mới đến ? Sao thấy quen mắt quá…”

Từ phía đối diện một nam tử tới, là công tử ăn chơi giống Tào Hiển An.

Hạ Lan Từ lập tức trở nên căng thẳng hơn, dù Lục Vô Ưu mất cả nửa ngày để đổi dung mạo của nàng, khiến cho ngũ quan trở nên bình thường hơn nhiều. Khi gương, khuôn mặt quả thật giống nàng nữa, nhưng lỡ như, lỡ như nhận nàng thì

Lục Vô Ưu nhướng mày, giọng điệu phóng túng : “Đừng ai cũng thấy quen mắt, còn thấy mới mẻ lắm, ngươi đừng mà mơ tưởng.”

“Ôi, nào dám nghĩ xa như , nhưng nhớ ! Thân hình đôi phần giống với Hạ Lan phu nhân… chỉ là dung mạo thì thua xa… nhưng cũng tệ . Những xuất cao quý như Hạ Lan phu nhân thuộc dạng thể từ xa chứ thể mạo phạm, e rằng Tào cũng…”

Lục Vô Ưu rút một chân đạp một cái : “Chỉ nhảm, cẩn thận kẻo tiểu mỹ nhân của thấy đau lòng, nghĩ chỉ là một kẻ thế.”

Hạ Lan Từ: “…”

Chàng nhập vai quá đấy.

Loading...