PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 220

Cập nhật lúc: 2024-12-14 03:00:38
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên ngay đó, Lục Vô Ưu nàng với ánh mắt ngầm hiệu. Hạ Lan Từ hiểu ý lập tức giả vờ sụt sùi nức nở, trông như đang vô cùng đau lòng.

Tên công tử bột phía đối diện nhận mất lòng khác, vội vàng : “Được , , coi như của . Nào, để uống với tiểu mỹ nhân một chén…”

Nói đưa một chén rượu qua.

Lục Vô Ưu thuận tay nhận lấy, ngửa đầu uống cạn : “Cút .”

“Tào , thế là đúng , kính rượu mỹ nhân, uống cái gì chứ? Nào, tiểu mỹ nhân, đừng mất mặt mà…”

Hắn đưa một chén rượu khác qua.

Lục Vô Ưu khẽ nhướng mày, đang định mở miệng gì đó, nhưng Hạ Lan Từ nhanh tay nhận lấy chén rượu đó cũng ngửa cổ uống cạn.

“Hahaha, đúng là mỹ nhân hào phóng! Tào cũng thương hoa tiếc ngọc quá nhỉ, chẳng giống chút nào… Hahaha.”

Chờ khi , Hạ Lan Từ mới thè lưỡi, ho nhẹ vài tiếng.

khác vẫn còn ở đây, Lục Vô Ưu chỉ vỗ nhẹ lưng nàng : “Sao ngay cả rượu mà cũng uống thế?”

Cảm giác cay xè qua , còn quá khó chịu nữa, Hạ Lan Từ hít sâu một , nhỏ giọng đáp : “Nô… nô gia…” Nàng bắt chước cách xưng hô của các nữ tử xung quanh: “… vẫn đang học uống rượu.”

Có vẻ Tào Hiển An thật sự là một tên công tử ăn chơi nổi tiếng.

Bọn họ bao lâu, mấy nhóm đến chào hỏi, trò chuyện mời rượu. Trong khí giao lưu , hầu hết rượu đều do Lục Vô Ưu uống, nhưng Hạ Lan Từ cũng thể tránh việc uống vài chén bụng.

Lúc Diệp Nương ôm đàn khoan thai bước đến, Lục Vô Ưu thấy khuôn mặt Hạ Lan từ ửng đỏ liền đẩy nhẹ vai nàng, khẽ: “Nếu thì tối nay đến đây thôi.”

Hạ Lan Từ lắc đầu, ý bảo vấn đề gì cả.

Chỉ là cảm thấy chóng mặt mà thôi.

Lúc Diệp Nương đối diện gảy đàn tỳ bà, thêm một nhóm khác bước , : “Hiển An , tiểu mỹ nhân của chỉ gục ở đó thế, còn chẳng đút rượu cho nữa.”

Thời cơ đến .

Lục Vô Ưu và Hạ Lan Từ trao đổi ánh mắt với , đó nắm lấy cằm nàng, cất giọng ngả ngớn: “Cũng lời cho lắm, đôi khi cũng hài lòng, rõ ràng là bỏ một tiền lớn mua về mà thế đấy.”

Hạ Lan Từ mặt tránh khỏi bàn tay , ánh mắt với vẻ ghét bỏ, dường như cần diễn, cảm xúc ghê tởm hiện rõ mặt.

Mọi xung quanh đều sững sờ.

“Hiển An , mặc dù mỹ nhân càng bướng bỉnh càng thú vị, nhưng lời thì …”

“Cho dù là tình mới… cũng nên quá nuông chiều chứ?” Lục Vô Ưu đáp: “Nói cũng đúng.”

Nói xong liền nắm lấy cằm nàng xoay mặt nàng về phía , đó uống một ngụm rượu cúi đè nàng xuống.

Hạ Lan Từ trợn tròn mắt, khuôn mặt xí đang tiến sát gần, cánh môi nàng mấp máy thành tiếng.

— Đã dùng khuôn mặt hôn mà!

Hạ Lan Từ cố tình chống cự, cánh tay đẩy mạnh vai Lục Vô Ưu, vùng vẫy như thể vô cùng .

Trước khi Lục Vô Ưu chạm môi nàng, nuốt rượu xuống chỉ giả vờ đè lên nàng một lúc, đồng thời dùng một tay giữ chặt lấy cả hai cổ tay nàng, tay còn nắm lấy cằm nàng.

trong mắt ngoài, đó chính là cảnh tượng Tào công tử thèm quan tâm đến ý kiến của mỹ nhân, ép buộc nàng uống rượu khiến mỹ nhân sợ hãi nước mắt lưng tròng, mỹ nhân đè chặt đến mức vùng vẫy trong nghẹn ngào, thậm chí còn đ.ấ.m đá , cuối cùng vẫn cưỡng ép khinh bạc.

Cuối cùng lúc Tào công tử buông , mỹ nhân tràn đầy uất ức tựa như vô cùng đau khổ, thể suy sụp lụy sang một bên, làn tóc mây đen mượt rũ xuống khuôn mặt che một bên má, nước mắt chực chờ như sắp trào .

“Chẳng chỉ hôn nàng một cái thôi , gì mà cam lòng như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-220.html.]

“…”

Còn diễn nhiều hơn cả .

Hạ Lan Từ cúi đầu, liếc mắt Diệp Nương vẫn đang gảy đàn, đối phương rõ ràng quen thuộc với những cảnh , chẳng mảy may để ý đến.

Có lẽ những cảnh như thế cũng xem là quá thê thảm.

Lục Vô Ưu cũng thấy, ghé sát tai nàng nhỏ: “Hay là gay gắt hơn chút nữa? Nàng mắng vài câu .”

“… Được.”

Cũng bởi vì ít nhiều khó chịu trong , Hạ Lan Từ lập tức vẻ ghê tởm, cất cao giọng : “Phải, đúng là cam lòng, loại … súc sinh như ngươi… khinh bạc.”

Lục Vô Ưu cũng giả vờ tức giận: “Ta như thế nào mà nàng dám mắng là súc sinh!”

Hạ Lan Từ nghiến răng, giọng điệu đầy phẫn uất: “Xấu xí khó coi! Đừng chạm …”

Mọi đều sững sờ!

Cảm thấy tiểu mỹ nhân đúng là đang tự tìm cái chết!

Quả nhiên, Tào công tử nổi trận lôi đình: “Ta thấy nàng đúng là thiếu dạy dỗ!”

Nói , kéo tay áo nàng bế bổng lên, bước nhanh về phía gian phòng bên hông của Yên Vũ Lâu, Tào công tử đạp mạnh mở cửa căn phòng gần nhất bế nàng trong. Chỉ chốc lát , bên trong phòng truyền tiếng vải vóc xé rách, cùng với tiếng la hét và lóc đứt quãng của mỹ nhân, buộc bên ngoài tưởng tượng xa xôi.

Thi thoảng còn kèm những câu :

“Đừng chạm !” “Tránh !”

“Cút ngay!” “Không …” “Đừng mà…”

Và hàng loạt những âm thanh khác.

Cùng giọng lạnh lùng của Tào công tử: “Cho nàng dám xem thường ! Bây giờ còn là tùy ý gì thì …”

Lúc , bên trong phòng.

Lục Vô Ưu nhanh tay xé làn váy nhiều tầng của Hạ Lan Từ, dùng đầu gối lắc giường, tiện tay lấy túi m.á.u tạo vết m.á.u lấm tấm chiếc váy nhạt màu.

Hạ Lan Từ đỏ mặt cố gắng giả vờ , những lời thoại mà Lục Vô Ưu cung cấp, diễn mặt khác thì cảm giác hổ cũng giảm bớt phần nào.

Lục Vô Ưu nhỏ: “Nàng hét lớn lên chút nữa.”

Hạ Lan Từ nhấc chân lên, thật sự đạp cho một cái. Nàng cố gắng hết sức !

Đầu óc nàng vẫn đang cuồng.

Lục Vô Ưu cầm lấy chiếc giày thêu của nàng, tiện thể vẽ hai vết m.á.u lên đôi tất và cẳng chân của nàng, đó lớn tiếng đe dọa: “Hôm nay sẽ dạy cho nàng một bài học, để nàng của ai…”

Sau khi bôi m.á.u xong, bắt đầu rối tóc nàng, giật nhẹ vài lọn tóc mai, nhăn nhúm cổ áo và tay áo của nàng.

Hạ Lan Từ mơ hồ cảm thấy chút công bằng, tại chỉ nàng hét, còn Lục Vô Ưu thì hầu như gì.

Nàng liếc đôi mắt vẻ lờ đờ Lục Vô Ưu.

Lục Vô Ưu tháo mặt nạ xuống để lộ khuôn mặt điển trai, nở nụ khẽ: “Còn thiếu một cái cuối cùng, lát nữa sẽ gọi Diệp Nương .”

“Còn thiếu gì nữa…”

Nàng còn kịp phản ứng, Lục Vô Ưu nghiêng đè nàng xuống, tạo vết hôn đỏ rực hõm vai và cổ của nàng, Hạ Lan Từ giật hét lên một tiếng – là tiếng hét thật – mới thở dốc với : “Chàng cắn nhẹ thôi…”

Loading...