PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 225

Cập nhật lúc: 2024-12-14 07:33:01
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn kiềm lòng bèn : “Hạ Lan tiểu thư, nàng quá đáng ?”

Hạ Lan Từ nhắm mắt , còn lẩm bẩm một câu: “Chơi đùa …” Mùi rượu nhàn nhạt tỏa từ môi lưỡi.

Giỏi, giỏi lắm!

Lục Vô Ưu tức giận đến độ bật : “Nàng chắc là thể ngủ yên chứ?” Hắn chết, cũng phản ứng.

Ai mà ngờ , luôn miệng cảm giác an thế nào đó, chẳng mấy chốc ngã trong lòng , thở đều đều ngủ ngon lành.

Lục Vô Ưu tức giận một lúc, đó dùng nội lực để áp chế ngọn lửa trong , từ từ bình tâm .

Hắn còn bất đắc dĩ điều chỉnh tư thế để nàng ngủ thoải mái hơn.

Đêm về khuya, nhưng canh giải rượu cũng thể nào lấy nữa .

Lục Vô Ưu ngửa đầu yên một lúc, nhịn cúi xuống nàng.

nhiều nỗi bất an ngấm ngầm trỗi dậy trong lòng, nhưng dường như trong lúc bất tri bất giác nàng bắt đầu dựa dẫm hơn. Nếu , nàng cũng sẽ liều lĩnh chạy đến Ích Châu, sẽ định cùng trốn chạy khắp nơi, càng dám ngủ ngon lành trong lòng như

Nếu thật sự nàng yên tâm, ngoài chuyện tạo phản — điều thực nguy hiểm và độ khó lớn — thì e rằng chỉ cách trở thành quyền thần bậc nhất, khả năng xoay chuyển triều đình, thậm chí là nhiếp chính.

Đó là một con đường vô cùng dài và khó khăn, bản cũng chắc thể nắm chắc.

Hay là dứt khoát đưa nàng rời khỏi Kinh thành, sống một cuộc đời giang hồ đơn giản hơn, nhưng chỉ sợ nàng thấy quen.

Giữa đêm khuya, Lục Vô Ưu lặng lẽ suy ngẫm.

***

Phía chân trời dần dần hiện lên một tầng ánh sáng bạc, tia sáng mờ nhạt của buổi bình minh chiếu nhẹ lên hàng mi, Hạ Lan Từ chầm chậm tỉnh giấc.

Trong đầu nàng vẫn còn chút choáng váng khó chịu, nhưng ngay đó, nàng chợt nhớ những đoạn ký ức mơ hồ về những lời thẳng thừng và đáng hổ mà nàng thốt đêm qua — cảnh tượng lộn xộn và rõ ràng thế , chắc chỉ là mơ thôi.

khi ngước lên, nàng liền thấy đôi mắt nửa nhắm nửa mở của Lục Vô Ưu, cơ thể ở ngay sát bên cạnh nàng, bao bọc lấy nàng trong vòng tay .

… Không mơ.

Trong khoảnh khắc đó, Hạ Lan Từ đột nhiên lập tức thu dọn hành lý, lên xe ngựa rời khỏi Ích Châu thật nhanh.

Có lẽ nàng thể tiếp tục ở chung một gian với Lục Vô Ưu nữa rồ

Hạ Lan Từ lập tức xoay xuống giường, còn nhanh tay nhặt lấy chiếc mũ rèm rơi bên cạnh đội lên đầu .

ngờ, nàng bước xuống thấy giọng trầm lặng từ phía vang lên: “Hạ Lan tiểu thư, nàng định chơi xong bỏ ?”

Hạ Lan Từ liền khựng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-225.html.]

Chỉ trong nháy mắt, nàng đưa tay lên ôm trán, khẽ : “Tối qua uống say , còn nhớ gì nữa.”

Lục Vô Ưu kéo dài giọng, chậm rãi : “Nàng quên nhưng thì nhớ rõ, Hạ Lan tiểu thư tối qua thật sự quá nhiệt tình, cái gì cũng dám …”

Hạ Lan Từ lập tức cắt ngang: “Chàng cần cho !”

Lục Vô Ưu khẽ một tiếng: “Vậy thì ít nhất nàng cũng nên cởi trói cho chứ.”

Hạ Lan Từ: “…!”

Nàng đầu thấy Lục Vô Ưu áo quần xộc xệch nhưng vẻ mặt mỉm hờ hững nàng, đồng thời còn giơ cổ tay trói lên cho nàng xem nút thắt do chính tay nàng tạo .

Hạ Lan Từ lập tức ngoắt , dám thẳng . “Thế nào, dám dám nhận ? Tối qua nàng còn…”

“Lục đại nhân, vẫn còn mặc quần đó!” Hạ Lan Từ nhắm mắt nhắc nhở : “Ta ngoài …”

“Nàng xóa lớp hóa trang mặt , ngoài ? Vẫn nên đợi cùng .” Lục Vô Ưu tiện tay tháo dây buộc , chỉnh áo quần

bước xuống giường: “Tối qua nàng trói để mặc đó, vốn còn tức giận, nhưng những lời thật lòng của Hạ Lan tiểu thư ghi nhận… Hy vọng một ngày nào đó nàng thể thẳng thắn với những lo lắng của nàng, cần mượn cớ say rượu…” Hắn dừng một chút, tiếp: “Tất nhiên, nàng chơi lúc nào cũng .”

Đừng để nàng nhớ nữa!

Trong những ngày đó, ác mộng của Hạ Lan Từ đều là cảnh nàng đang khoác lác mặt Lục Vô Ưu, lớn tiếng thổ lộ với như thể lột trần tâm can mà hết điều .

Quả thật nên cho rằng uống rượu bụng sẽ phản ứng đặc biệt thì thể tùy tiện thử.

… Vẫn nên tính toán kỹ hơn hãy bàn .

May mắn , bởi vì một tin tức rõ là , Hạ Lan Từ trong mấy ngày liền gặp Lục Vô Ưu. Hắn lén phái truyền tin cho nàng, rằng phận Tào Hiển An của giờ tiện sử dụng nữa.

những lời nàng hỏi khi say rượu hôm đó, thuật một nữa cho nàng .

Có vẻ như “Diệp Nương” thực sự là một cái bẫy, một khi xem xét kỹ lưỡng cũng thấy nhiều điểm đáng ngờ.

Nếu như Thẩm Nhất Quang thật sự phát hiện điều gì đó và sát hại, thì thể để cho một hồng nhan tri kỷ gần gũi với vẫn thong dong bán nghệ như thường? Hắn mới đến Ích Châu lâu, kết giao nhiều bạn bè, duy nhất mà gặp mặt thường xuyên chính là vị cô nương “Diệp Nương” . Nàng phận thấp kém, nếu bắt về thẩm vấn mới thả thì quả là hợp lý… Hạ Lan Từ cũng liệu việc mất trí nhớ mà Lục Vô Ưu nhắc đến thể gây bởi con , nhưng khả năng lớn nhất lẽ là một giả mạo.

Nếu Lục Vô Ưu thể cải trang thành một khác, thì biến một “Diệp Nương” khác cũng là điều thể.

Khi nàng gặp Lục Vô Ưu, đổi một gương mặt khác.

Tại một góc yến tiệc, kéo tay áo nàng, Hạ Lan Từ suýt chút nữa lên tiếng quát lớn, nhưng giọng của Lục Vô Ưu: “Là .”

Hạ Lan Từ lặng lẽ hỏi: “Lại là gương mặt của ai nữa đây?”

“Không quan trọng.” Lục Vô Ưu thuận miệng trả lời: “Ngay cả phận của Tào Hiển An cũng chú ý, lẽ tất cả những ai tiếp cận Diệp Nương đều sẽ nghi ngờ. theo dõi là thuộc hạ của Bố chính sứ Lam Đạo Nghiệp, lẽ họ cảm thấy Tào Hiển An là kẻ ăn chơi trác táng nên thèm che giấu hành động.”

Hạ Lan Từ hỏi: “… Vậy còn điều tra nữa ?”

Loading...