PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 278

Cập nhật lúc: 2024-12-14 13:37:44
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mà Hạ Lan Từ vốn luôn nghĩ thoáng, dù nàng với đàn ông chuyện gì cũng từng , tuy hổ nhưng cũng thể cứ mãi hổ như thế, huống hồ hai họ còn việc công cần bàn bạc.

Lúc Hạ Lan Từ mới thể bình tĩnh .

Nếu Lục Vô Ưu mở thư viện ở Hoảng Châu, nàng cũng xung phong giúp lo liệu.

Mở ở Hoảng Châu tất nhiên thể quy mô như thư viện Giang Lưu. Thư viện Giang Lưu tựa núi kề sông với các đình đài lầu các đan xen, ở một nơi trù phú như Thanh Châu, nó xây dựng như chốn tiên cảnh nhân gian, đương nhiên học phí cũng cao, nếu đại bá nàng lén đưa nàng đến học, cha nàng chắc sẽ chi trả nổi.

Còn thư viện của họ chủ yếu dành cho con cháu nhà dân bình thường, thứ đều giản lược.

Hoảng Châu cũng cái lợi của Hoảng Châu, giá nhà ở đây rẻ vô cùng, Hạ Lan Từ cầm bàn tính xem nhà cũng trầm trồ kinh ngạc.

“Ngươi chắc chắn căn nhà tới mười lượng?”

Người môi giới niềm nở : “Nếu phu nhân hài lòng, loại nhà to như thế bọn còn nhiều! Chỉ là vài căn lâu ở, lẽ cần sửa sang một chút.”

Hạ Lan Từ tính toán sổ sách, xem thêm vài chỗ nữa, đến tối mới bàn bạc cùng Lục Vô Ưu.

Cảnh tượng tương tự với lúc Lục Vô Ưu cho nàng xem bản vẽ nhà khi thành , nàng nghiêm túc so sánh giá cả và vị trí, cân nhắc xem trẻ con đến đó tiện , xung quanh yên tĩnh , còn chừa chỗ ở cho các phu tử, ngoài còn chuẩn thư các và phòng ăn đầy đủ, cuối cùng nàng đắn đo : “Việc quét dọn trong thư viện thể giao cho những già neo đơn trong viện dưỡng lão bên . Lần ngang qua tình cờ thấy khá nhiều ông bà lão con cháu mất sớm, thể đồng việc nặng, Hoảng Châu vốn nghèo khó, cuộc sống của họ càng khổ cực trăm bề, quét dọn quá mệt, mà công việc cũng thể trợ cấp chút đỉnh.”

“Quả thực là dưỡng nuôi già cô đơn tàn tật nhỉ?” Lục Vô Ưu : “Làm theo ý nàng , nhưng việc hình như nàng đặc biệt tích cực đấy.”

Còn tích cực hơn cả việc dẹp loạn cướp bóc.

Khóe môi Hạ Lan Từ khẽ nhếch lên: “Có lẽ vì cảm thấy thể học là một việc . Nếu học, lẽ bây giờ vẫn còn ngây ngô dại dột trong khuê các.”

Cũng sẽ vùng vẫy phản kháng phận của , cho nên nàng nhiều cơ hội sách chữ hơn.

Khi ở Kinh thành, tất cả những suy nghĩ dường như đều là mộng tưởng viển vông.

“Cũng , thể nhét tên tiểu tử .” Lục Vô Ưu tiếp: “Thu nhận học trò giới hạn tuổi tác ?”

Hạ Lan Từ lắc đầu: “Ta nghĩ nếu ông lão tuổi cao giảng, cũng thể .”

“Thế còn nữ tử?”

Hạ Lan Từ do dự gật đầu : “Cũng định như , thấy ?”

Nơi giàu và tiến bộ như Thanh Châu, nhà gửi nữ nhi đến học chữ vẫn chiếm thiểu , huống hồ nơi nghèo khổ như Hoảng Châu , nàng lo lắng sẽ chiêu mộ .

Lục Vô Ưu : “Có gì mà , nếu để nàng lo liệu, tất cả đều do nàng quyết định. Yên tâm , coi như là để cho nữ nhi gả chỗ hơn, cũng sẽ sẵn lòng.”

Khóe môi Hạ Lan Từ cong lên: “Vậy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-278.html.]

Cây bút nhẹ nhàng đong đưa giữa những ngón tay trắng ngần của Hạ Lan Từ, nàng trông vẻ thoải mái và vui vẻ, vẻ mặt cũng phấn chấn hơn. Nếu là một con cáo, lẽ cái đuôi ve vẩy .

Lục Vô Ưu đột nhiên hỏi: “Có nàng thích Hoảng Châu ?”

Hạ Lan Từ ngẩn , đó thản nhiên gật đầu : “Có lẽ vì cảm thấy trời cao Hoàng Đế xa nên tự tại, hơn nữa thấy vui vì thể bận rộn việc như bây giờ.”

Không cần lúc nào cũng dè chừng Nhị Hoàng tử, cũng chẳng nhiều kẻ quyền quý và con cháu thế gia ngấp nghé nàng. Muốn đội mũ rèm thì đội, đội thì cần, ngoài thì , trong phủ thì ở , năng hành động cũng cần kiêng dè điều gì.

Tất nhiên, điều thoải mái nhất lẽ là nàng chỉ cần cảnh giác nữa, mà nàng còn thể giúp đổi cuộc sống của dân chúng địa phương, tận sức việc vì dân, ngay cả sự bận rộn hàng ngày cũng trở nên đầy ý nghĩa.

Thuở nhỏ, thấy cha tất bật , nàng từng mong mỏi khi lớn lên cũng thể điều gì đó vì dân như cha. Sau , nhận rằng là nữ tử nhiều việc thể , nàng mới dần từ bỏ hy vọng.

Không ngờ cuộc đời thể mở một lối khác.

Lúc nàng chỉ … khen ngợi Lục Vô Ưu, nhưng cuối cùng nàng vẫn giữ im lặng.

Lục Vô Ưu chống cằm nghiêng đầu nàng, đến hai mắt cong cong: “Ta cũng thích dáng vẻ hiện tại của nàng.”

Tất nhiên, hai họ ngờ rằng, trong lúc việc đều diễn suôn sẻ, biến cố ập đến bất ngờ.

Hạ Lan Từ vẫn đang sắp xếp công văn ngày càng ít dần trong nha môn, đột nhiên mí mắt giật mạnh, trái tim cũng hẫng một nhịp, tưởng rằng do đêm qua ngủ ngon giấc, nàng định xoa trán thì thấy bên ngoài nha môn vang lên tiếng bước chân dồn dập, tiếp đó là những lời hô lớn vang vọng: “Đại nhân trở về!”

“Phủ đài đại nhân!”

“Tham kiến Phủ đài đại nhân!”

Nàng vội vàng bảo Sương Chi xem xét, nhưng đợi Sương Chi , đến dẫn theo tùy tùng bước thẳng nha môn.

Đó là một nam tử trung niên mặt vuông bốn năm mươi tuổi, dáng cao, lẽ chỉ cao hơn Hạ Lan Từ một chút. Ông mặc quan phục chính Tứ phẩm, bên thêu họa tiết mây nhạn, tuy khí độ đáng kể nhưng tỏa khí chất nhà quan uy nghiêm.

Hạ Lan Từ cần đoán cũng , hẳn là Nghiêm Lương, vị Tri phủ vẫn luôn dưỡng bệnh bên ngoài và từng xuất hiện ở phủ Tùy Nguyên.

Lục Vô Ưu tin cũng nhanh chóng đến nơi.

Nghiêm Tri phủ tỏ khá khách sáo, khi đánh giá qua loa một lượt, ông hất cằm : “Bổn phủ đây khỏe, thể tiếp đón Trướng Can chu đáo, thật sự áy náy trong lòng. Hôm nay gặp, quả nhiên là một nhân tài xuất chúng.”

(*) Trướng Can: 帐干 cách gọi khác của Thôi quan

Nói là “áy náy”, nhưng trong giọng điệu chẳng hề chút biểu hiện áy náy nào. Người đến ý .

Quả nhiên hàn huyên mấy câu, Nghiêm Tri phủ thẳng vấn đề: “Tuy rằng đây việc trong phủ do Lưu Thông phán và Lục Thôi quan tạm thời mặt, nhưng chuyện đê điều là việc lớn, vẫn cần bổn phủ đích giám sát.” Ông vuốt râu : “Bổn phủ là quan chính trong phủ Tùy Nguyên, trách nhiệm thể thoái thác. Từ nay về , những việc cần Lục Thôi quan phiền lòng nữa, chỉ cần lo liệu công việc trong phủ là đủ. Tất nhiên, việc để phu nhân quản lý nha môn là đúng quy củ, nhưng nghĩ đến việc các vị mới đến đây, bổn phủ sẽ truy cứu, thể chiếu theo lệ nữa.”

Cứ như thể ông ban ơn cho họ .

Hạ Lan Từ nhanh chóng liếc mắt trao đổi với Lục Vô Ưu, trong nháy mắt cả hai đều hiểu rõ ý đồ của đối phương.

Loading...