PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 284

Cập nhật lúc: 2024-12-14 13:40:25
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên mái nhà chính là mặt đất, độ cao cách mặt đất chừng hai ba , mái nhà đối diện còn xa hơn, nàng thể nhảy qua .

Tên Cẩm Y Vệ đưa tay bắt nàng , Lục Vô Ưu nhanh chóng lao lên, hình nhanh như bóng ma vững vàng đỡ lấy Hạ Lan Từ đang nhảy về phía , nàng nâng tay lên, một lưỡi d.a.o phóng chuẩn xác cắt đứt cổ đối phương.

Hạ Lan Từ là phản ứng bản năng, càng sợ càng tay nhanh hơn.

Lúc nhảy lên nàng còn nhắm mắt , tim đập thình thịch, bây giờ cuối cùng cũng mở mắt , gáy căng thẳng đến mức tê rần.

Lục Vô Ưu lập tức đốt tín hiệu khói lệnh những khác đến, đám Cẩm Y Vệ thể giữ , truy đuổi cong khóe môi với Hạ Lan Từ: “Nàng tin tưởng như ?”

Hạ Lan Từ ôm lấy vai , giọng điệu run rẩy : “Chàng còn đỡ chắc?”

Nụ khóe môi Lục Vô Ưu càng sâu thêm: “Có c.h.ế.t cũng đỡ lấy chứ.”

Người đàn ông trung niên bên cạnh Mộ Lăng cũng lập tức gọi đến, nhưng Mộ Lăng đẩy ông : “Được , ngươi mau .”

Ông ngập ngừng thôi.

Tính cả kẻ b.ắ.n tên ở xa thì đám Cẩm Y Vệ tổng cộng bảy tám , xem là nhiều lắm.

Nhìn thấy tín hiệu khói, của Lục Vô Ưu đến nhanh, trong đó cả Hoa Vị Linh, nàng nhanh nhất, từ trong màn đêm lao đến như một tia chớp, như thể chỉ trong nháy mắt đến mặt, trong tay cầm một thanh kiếm c.h.é.m tan tác đám Cẩm Y Vệ mới tản .

Nàng còn lớn tiếng : “Này! Muội đến muộn chứ! Lúc nãy ăn no quá nên buồn ngủ.”

Lục Vô Ưu mang kiếm bên , quả thật tiện như , định lên tiếng thì chợt thấy Mộ Lăng yên tại chỗ nhặt lấy mũi tên rơi đất lên lùi trong góc, đó tựa như vô ý rạch cánh tay trái của hai đường cho chảy m.á.u , kêu rên lấy một tiếng.

Hạ Lan Từ: “…”

Lục Vô Ưu: “…”

Lục Vô Ưu ôm lấy Hạ Lan Từ, cả hai lấy bình tĩnh sang với Hoa Vị Linh: “Đừng để bọn chúng chạy thoát, một tên cũng .”

Hoa Vị Linh đáp: “Được thôi!”

Nàng như đại bàng bắt gà con, chẳng mấy chốc cùng với những hộ vệ khác bắt gọn hết đám bọn chúng, đó vô cùng ung dung nhảy đến bên Mộ Lăng, hỏi thăm: “Huynh chứ? Sao nửa đêm còn chạy ngoài thế ?”

Mộ Lăng ôm vết thương cánh tay trái, sắc mặt tái nhợt lắc đầu : “Không gì đáng ngại.”

“Sao thương nữa , để xem nào…”

Mộ Lăng rũ mắt xuống, giọng điệu dịu dàng hẳn: “Không cần xem , chỉ là vết thương nhỏ thôi, cô đến là .”

Lục Vô Ưu lập tức lộ vẻ mặt ghét bỏ, : “Hắn thương là do tự .” Hoa Vị Linh ngẩng đầu lên: “…?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-284.html.]

Hạ Lan Từ rúc trong vòng tay của Lục Vô Ưu, thầm cảm thấy khâm phục kỹ thuật diễn xuất của Mộ Lăng.

Bị Lục Vô Ưu vạch trần, Hạ Lan Từ còn tưởng Mộ Lăng sẽ lúng túng, nhưng .

Y vẫn giữ giọng điệu ôn hòa như : “Không cần bận tâm đến vết thương của .”

Hoa Vị Linh thẳng thừng lên tiếng hỏi: “Huynh tự thương để gì?”

Mộ Lăng nhạt: “Bởi vì…”

Lục Vô Ưu đặt Hạ Lan Từ xuống, thẳng thừng lột trần mục đích của Mộ Lăng: “Bởi vì đau lòng vì , thông cảm với , thương xót cho …”

Hắn còn cho lục soát đám Cẩm Y Vệ xem tình báo gì , cũng như xem bọn họ đến bằng cách nào. May mà chuyện quang minh chính đại lắm, đến chắc nhiều cũng sẽ rầm rộ, dù Hoài Cẩn Thái tử c.h.ế.t từ lâu , chắc là tiện thể g.i.ế.c c.h.ế.t con trai của ông .

Hoa Vị Linh vẫn hiểu, nàng buột miệng : “ cũng cần thiết…”

Ngoài miệng thì nhưng tay vẫn lấy thuốc trị thương bôi lên vết thương cho y.

Mộ Lăng khẽ rít lên một tiếng cúi mắt xuống, ánh mắt đầy u ám : “Là của , đêm nay chỉ liên lụy Hoa cô nương, mà còn kéo theo cả Lục đại nhân và phu nhân …”

Rõ ràng là đang đánh trống lảng để chuyển chủ đề.

Hoa Vị Linh quả nhiên nhanh chóng quên mất mối băn khoăn đó, : “Ta thì cả. Ca, còn gì nữa ?”

Hạ Lan Từ phân tâm vài câu, mới nhận khác với tính cách truy cứu đến tận cùng của Lục Vô Ưu, Hoa Vị Linh thật sự để ý quá nhiều. Cũng khó trách hai đồng hành lâu như mà nàng vẫn phát hiện phận thật sự của Mộ Lăng. Nếu đổi khác gặp loại ngày ngày truy sát như , e rằng sớm sinh nghi và tránh xa y .

Lục Vô Ưu thản nhiên : “Thu dọn tàn cuộc… Được , đừng giả vờ nữa.” Câu rõ ràng là với Mộ Lăng: “Lại đây xem ngươi dự định ? Ngươi thật sự lên ngôi ?”

Hoa Vị Linh tò mò hỏi: “Lên ngôi? Huynh là Hoàng tử ?”

Lục Vô Ưu đáp: “Cha từng là Thái tử, một cách nghiêm túc thì là Hoàng tôn. Theo thứ tự kế vị của Đại Ung, xếp năm vị Hoàng tử của Thuận Đế mới đến lượt , nhưng nếu chiếu thư của Tiên Đế, thứ tự vẫn thể bàn .” Chủ yếu là phụ thuộc việc lưng ủng hộ .

Mộ Lăng băng bó vết thương cho , cũng ngước mắt lên: “Ta thật sự ý định đó.”

Hạ Lan Từ vẫn còn sốc.

Một đêm kinh hoàng trôi qua quá kích thích, nàng vẫn tiêu hóa hết sự tình trong đó, sang phía Mộ Lăng nàng vẫn thể tưởng tượng chính là hậu duệ của Hoài Cẩn Thái tử trong truyền thuyết .

Lục Vô Ưu tìm thấy một mảnh tin tức Cẩm Y Vệ, đung đưa nó trong tay: “Vậy cái là thế nào?”

Lúc Mộ Lăng mới ngẩng lên, giọng điệu chán chường: “Là Đổng thúc, chính là ngươi gặp, ông vẫn đang liên lạc với mấy thuộc hạ cũ, cha , ừm chính là vị Hoài Cẩn Thái tử , đây danh vọng cao, nhờ đó giúp khôi phục phận.”

Hạ Lan Từ thầm nghĩ, điều quả thực là sự thật.

Loading...