PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 306

Cập nhật lúc: 2024-12-14 13:53:42
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đây, từng mong nàng thể cứng rắn hơn, nhưng bây giờ sự bình tĩnh của nàng khiến thêm căm giận.

Tiêu Nam Tuân vẫn còn nhớ mấy tháng khi tỉnh với cơn đau âm ỉ phía đầu, căm phẫn vô cùng, thiếu điều chỉ lập tức sai đến Ích Châu ngay trong đêm bắt nàng về để tra tấn cho hả giận. Hắn thực sự cử , nhưng tiếc rằng thành công.

Sau đó khi sự việc ở Ích Châu thất bại, cho g.i.ế.c c.h.ế.t tên Trạng Nguyên trong ngục, nhưng Phụ hoàng mắng mỏ. Phụ hoàng còn giận dữ quát: “Con định giúp thêm danh tiếng ! Nếu c.h.ế.t trong ngục,

khác sẽ bàn tán về Trẫm thế nào! Hậu thế sẽ gì về Trẫm! Hắn c.h.ế.t cũng thể c.h.ế.t trong ngục!”

Tiêu Nam Tuân nghĩ Phụ hoàng chỉ đang cố bịt tai trộm chuông, bởi dù thế nào nữa, chuyện cũng chẳng thể khá lên nổi.

Suốt hai tháng tế tổ tại Thái Miếu, nỗi căm phẫn và oán hận trong lòng càng ngày càng mãnh liệt hơn. Mẫu phi của lóc khuyên nhủ nhẫn nhịn, rằng Phụ hoàng vẫn yêu thương họ, chỉ vì che mắt thiên hạ mới thể khác .

Tiêu Nam Tuân buộc bản tin điều đó. khi trở về, Phụ hoàng hầu như còn triệu kiến nữa, mà thường xuyên cùng Tam Hoàng tử Tiêu Nam Thanh thiết trò chuyện, một bầu khí cha con hòa thuận tràn ngập.

Dự cảm mất quyền lực trong ngày càng mạnh mẽ.

Ngay cả phụ nữ , khi cùng phu quân giáng chức và trở về từ nghèo khó, cũng bắt đầu còn e sợ nữa. Những lời nịnh bợ giả vờ dựa dẫm giờ chỉ càng giống như một sự chế giễu đối với .

Hạ Lan Từ cũng cảm thấy Tiêu Nam Tuân đổi , dáng vẻ bệ vệ coi trời bằng vung dần biến mất khỏi , đó là một loại thù hằn, khuôn mặt âm trầm lạnh lẽo như xử lý nàng ngay tại chỗ.

Đáng lẽ như thế nàng càng nên sợ hãi mới . nàng thực sự còn sợ nữa.

Giọng của Tiêu Nam Tuân vẫn mang âm sắc lạnh lẽo, xảo quyệt như loài rắn độc: “Đừng nghĩ rằng sẽ coi như chuyện gì xảy .”

Lạ lùng , Hạ Lan Từ thể vẻ gượng gạo chống đỡ của kẻ sa cơ lỡ vận từ trong điệu bộ của . Nàng điềm tĩnh đáp: “Thần phụ . Nếu Điện hạ việc gì khác, thần phụ xin cáo từ.”

Tiêu Nam Tuân đột ngột vươn tay chộp lấy vai nàng, trong đáy mắt thoáng hiện lên tia đỏ rực.

Hạ Lan Từ dứt khoát nghiêng né tránh, lập tức lùi vài bước xa. “— Đây là trong cung, mong Điện hạ cân nhắc thật kỹ.”

Ánh mắt Tiêu Nam Tuân âm trầm nàng: “Vậy thì thế nào?”

Hạ Lan Từ điềm nhiên bước lùi dần rút trâm sắt từ trong tay áo , : “Nếu thần phụ hét lên ngay bây giờ, thấy Điện hạ ý đồ gây rối thần phụ, Thánh thượng liệu còn bảo vệ Điện hạ như nữa ? Đại Điện hạ và Tam Điện hạ thể còn đang sầu não vì thể tìm từ Điện hạ đấy.”

Trước Tiêu Nam Tuân dám trực tiếp tay với nàng, cho dù Thánh thượng thất vọng nhưng chắc chắn sẽ che chở cho Tiêu Nam Tuân, mà nàng cũng sẽ kết cục . giờ đây khác , danh tiếng của Tiêu Nam Tuân suy giảm, chẳng khá khẩm gì hơn so với Lệ Phi.

Huống chi, Lục Vô Ưu chỉ là một Trạng nguyên bình thường, nhưng giờ tiếng tăm của càng lớn, nàng càng an hơn.

Tiêu Nam Tuân quả nhiên tay nữa. Hoặc lẽ, cũng thể gì nàng trong cung.

Sau khi thoát khỏi tình huống nguy hiểm, Hạ Lan Từ thở phào nhẹ nhõm. Khi về, trong điện chỉ còn Kính Quý Phi. Nàng đang suy nghĩ xem thế nào để mở lời xin cung nữ của Kính Quý Phi chuẩn thêm cho nàng một phần bánh ngọt mang về, ngờ Kính Quý Phi dường như căn dặn , lúc Hạ Lan Từ rục rịch hỏi, cung nữ nhiệt tình tiến tới.

Chẳng mấy chốc, Hạ Lan Từ mang theo một hộp bánh ngọt to đùng, ngượng ngùng theo chân cung nữ khỏi Cung Vĩnh Ninh.

Sau khi tiệc tàn, rời khỏi nội cung, nàng nhanh chóng xuất cung.

Trên xe ngựa hồi phủ, Lục Vô Ưu chỉnh quan mão của , tùy ý hỏi thăm: “Mọi việc thuận lợi chứ?”

“Ừm, cũng khá thuận lợi, thư cũng đưa .” Hạ Lan Từ đặt hộp bánh ngọt lên bàn xe ngựa, hổ : “Bánh ngọt của Kính Quý Phi cho, thử ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-306.html.]

Lục Vô Ưu thoáng ngạc nhiên, hỏi: “Nàng cướp ?”

Hạ Lan Từ càng hổ hơn: “Ta chỉ hỏi xin một câu thôi mà…”

Lục Vô Ưu bật , đôi mắt hoa đào lóe lên tia tinh nghịch: “Nàng nhớ nhiều đến ? Đi dự yến tiệc mà cũng mang bánh ngọt về cho ?”

Hạ Lan Từ thấy hời còn vẻ, bèn : “Chứ nữa? Không mang cho chẳng lẽ mang cho Tử Trúc Thanh Diệp ?”

Lục Vô Ưu mở hộp bánh tháo dây buộc gói bánh : “Muốn nàng vài lời ngọt ngào thôi mà. Hay là nàng đút cho ăn , lười tháo dây…”

Hạ Lan Từ ngập ngừng: “… Có buồn nôn.”

Lục Vô Ưu đáp : “Đã là vợ chồng già , mà ngại.” “…?”

Tiến triển của nhanh quá !

Hạ Lan Từ khẽ : “Chúng cũng thành lâu đến mức đó .”

Lục Vô Ưu tiện tay cầm một miếng bánh bỏ miệng, vị ngọt tràn ngập trong khoang miệng khiến cong mắt vui vẻ: “Ta cảm giác như sống hết một đời, giờ là đời thứ hai … Mà vị bánh thật ngon, đây hôn một cái nào.”

Hạ Lan Từ vội vàng: “Không cần ! Ta nếm thử !”

Tuy nhiên, Lục Vô Ưu chịu từ bỏ. Hắn chống tay lên thành xe nghiêng về phía , tư thế vô cùng thuần thục từ từ cúi đầu xuống định hôn nàng. Dù Hạ Lan Từ thấy sến, nhưng cũng ý định phản kháng quyết liệt, dù thì cứ tùy ý . Thế nhưng đang lúc nàng suy nghĩ thì Lục Vô Ưu đột ngột dừng .

Mũi nhẹ nhàng cọ hõm vai nàng, hít hà ngửi dọc theo cơ thể nàng.

Hạ Lan Từ cảm thấy nhột, bất giác co , ngước mắt : “Sao ?”

Lục Vô Ưu hỏi: “Nàng gặp Tiêu Nam Tuân ?” Hạ Lan Từ kinh ngạc: “…??? Sao !?”

Lục Vô Ưu thản nhiên : “Trên mùi huân hương khó ngửi, dính một chút thôi là chịu nổi… Sao nàng giấu ?”

Câu hỏi cuối cùng còn vẻ hài lòng. Hạ Lan Từ đáp: “Chàng nhạy cảm quá đó!”

Nàng thậm chí còn ngửi , ngoài những mùi hương quá nồng, bởi vì nhà nàng đây từng dùng mấy loại .

Lục Vô Ưu nhướn mắt nàng: “Do tập võ nên các giác quan nhạy bén hơn mà thôi. Nàng đừng đánh trống lảng nữa.”

Hạ Lan Từ cảm giác như đang tra khảo, đành thành thật thú nhận chuyện. Cuối cùng, nàng giơ một tay lên thề: “Ta chỉ nghĩ quan trọng, cần quá chú ý. Dù thì cũng còn sợ nữa… Ta sai , sẽ cho !”

Lục Vô Ưu mỉm , cúi xuống hôn nàng thật sâu, hôn cho đến khi thỏa mãn mới : “Được .” Hắn ngừng một lúc tiếp: “Không ghen, chỉ là lo lắng cho nàng thôi.”

Hạ Lan Từ thở hổn hển, với vẻ ngạc nhiên: “Ta cũng ghen .”

Sau một lúc, nàng : “Ta ngửi thấy mùi , chỉ…” “Chỉ ?”

Nàng chậm rãi : “Chỉ ngửi thấy mùi hương thơm.” Nói , nàng còn giơ ngón tay lên chạm nhẹ .

Lục Vô Ưu nàng chạm yết hầu nhạy cảm, cảm giác cả căng cứng , yết hầu ở giữa chiếc cổ dài trượt lên trượt xuống một cách khó khăn. Hắn im lặng một lúc lâu mới cất lời: “Từ Từ, nàng quyến rũ nữa.

Loading...