PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 322
Cập nhật lúc: 2024-12-14 14:01:50
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện mở khoa thi dành cho nữ tử chẳng mấy chốc lan truyền khắp cả Kinh thành.
Chiếu thư do Nội các soạn thảo, khi bàn bạc ở triều đình Tầm Dương Trưởng công Chúa hết lòng ủng hộ, Hi Đế cũng phê chuẩn ngay lập tức. Vì chuyện quá đỗi kỳ lạ nên gặp sự phản đối dữ dội nào. Chủ yếu là đều nghĩ sẽ chẳng bao nhiêu dám tham gia kỳ thi , kết quả là chuyện khoa thi cứ thế định đoạt suôn sẻ.
Mặc dù trong Kinh thành ít tiểu thư sách chữ, nhưng ai ngờ rằng thật sự sẽ một ngày tham gia khoa cử. Tất nhiên, càng ai nghĩ rằng đầu tiên báo danh thi Đồng chính là phu nhân của Lục Thị lang.
Hạ Lan Cẩn tin cũng vô cùng kinh ngạc.
hiện giờ ông còn ở Đô sát viện nên thể can thiệp việc , chỉ thể gặp mặt Hạ Lan Từ mới đắn đo hỏi: “Con thật sự …”
Hạ Lan Từ đáp: “Con báo danh tất nhiên , cha nghĩ rằng con gái nên ?”
Lúc , Hạ Lan Cẩn cũng tiện dùng lý do nữ nhi nên xuất đầu lộ diện để khuyên nàng, dù nàng cũng gả chồng, phu quân nàng phản đối thì ngoài thể gì . Huống hồ, trong cục diện hiện nay ai dám ý nghĩ quá phận với Hạ Lan Từ nữa, nhưng chuyện vẫn vượt quá nhận thức của ông.
Ông từng cảm thấy tiếc nuối vì Hạ Lan Từ nam nhi, nhưng dù … chuyện vẫn quá mức chấn động.
Hạ Lan Từ qua giai đoạn kích động của tuổi trẻ, lúc nàng bình thản lạ thường: “Cha đừng nhọc lòng lo nghĩ nữa. Phải , cha thời gian thì đến phủ chơi một lát.”
Nàng cũng để cha nàng nếm thử món lẩu thơm ngon mà nàng chuẩn .
Lần bọn họ từ Hoảng Châu mang về nhiều hương liệu, hơn nữa vì đường sông thông thoáng, tàu thuyền lui tới thuận lợi nên việc mua sắm trở nên dễ dàng hơn, mua thêm cũng chẳng khó khăn gì.
Nàng dốc lòng chuẩn cho kỳ thi, thật kỳ thi Đồng vốn cần quá chuyên tâm chuẩn .
Lục Vô Ưu chống cằm dáng vẻ chăm chú của nàng, : “Nàng ôn luyện thế , e rằng đỗ Trạng nguyên cũng dư sức.”
Hạ Lan Từ cúi đầu cắm cúi văn: “Cẩn tắc vô ưu.” Một lát , nàng mới ngẩng đầu hỏi: “Chàng bận rộn công vụ nữa ?”
Lục Vô Ưu đáp: “Tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi thôi.”
Nội các chỉ coi trọng lý lịch mà còn cả quan hệ sơ, nhưng quan trọng nhất vẫn là sự tín nhiệm của Hoàng Đế. Nếu gặp hoạn quan loạn, cũng là do lòng tin của Hoàng Đế lệch lạc.
Lục Vô Ưu tuy chỉ là Tứ phụ, nhưng cách năng và hành xử của như Thứ phụ .
“Ta sợ lạnh nhạt nàng, nhưng kết quả…” Lục Vô Ưu tiếp tục chằm chằm nàng: “Sao cảm giác lạnh nhạt là .”
Hạ Lan Từ vội : “Không chuyện đó.”
Để chứng minh lời , nàng còn dừng bút nghiêm túc : “Hay là chúng chuyện phiếm chút .”
Lục Vô Ưu cũng khuôn mặt xinh của nàng, khẽ : “Thôi, tâm trí nàng đặt ở đây… Nàng vui đến thế ?”
“Ừm.” Hạ Lan Từ gật đầu lia lịa, bổ sung thêm một câu: “Tâm trí của vẫn đặt mà!”
Nàng , đôi mắt lấp lánh sáng ngời.
Dường như chỉ trong thoáng chốc, nàng vẫn là cô nương dễ dàng thỏa mãn như xưa.
“Không , nàng cứ tiếp tục ôn luyện .” Lục Vô Ưu duỗi ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nàng, giọng đầy ý : “Ta chỉ cần ngắm nàng là đủ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-322.html.]
Hạ Lan Từ quyển sách bàn Lục Vô Ưu, bất ngờ : “Hay là chúng hôn một chút .”
Lục Vô Ưu: “…?”
Hạ Lan Từ ngập ngừng: “Nếu cứ cảm thấy thiếu thiếu thế nào, giống như việc xong .”
Dượng của Hạ Lan Từ – Diêu đại nhân trở triều đình từ năm ngoái, hiện vẫn giữ chức Hộ bộ Thị lang. Diêu Thiên Tuyết vui càng thêm vui, xuân còn tổ chức một bữa tiệc ngắm hoa tại phủ. Dù Hạ Lan Từ đang bận rộn ôn luyện nhưng vẫn tranh thủ đến tham dự, Lục Vô Ưu cũng khuyên nàng đừng cứ mãi tự giam trong phủ.
Trước đây, Hạ Lan Từ luôn lo sợ dung mạo của sẽ gây thêm rắc rối, nhưng chuyến Hoảng Châu về, nàng trở nên thoải mái và tự tin hơn nhiều.
Diêu Thiên Tuyết ở Kinh thành nhiều năm, quen với vô tiểu thư phu nhân các phủ, nay cha nàng phục chức, thế nên tất cả đều nể mặt đến tham dự.
Buổi tiệc thưởng hoa diễn buổi chiều, các phu nhân tiểu thư từ các phủ đều dẫn theo nha đến, bất kể là trong vườn sảnh đều đầy ắp , cảnh tượng đông đúc rực rỡ cùng với hương hoa thoang thoảng, bóng tóc vờn bay, trang sức lấp lánh tỏa sáng ánh mặt trời.
Trong vườn bày biện nhiều hoa cỏ Diêu Thiên Tuyết chọn lọc kỹ lưỡng. Sau khi thành , nàng thường nhàn rỗi nên chăm sóc hoa cỏ trong phủ tươi .
Đang lúc trò chuyện, chợt thấy hầu thông báo rằng Hạ Lan phu nhân đến.
Đối với vị Hạ Lan phu nhân từng là đại mỹ nhân vang danh Kinh thành ca ngợi ai sánh bằng , đều vẫn còn ấn tượng sâu sắc. Dù nàng theo chồng đến Hoảng Châu ba năm, cũng ít khi tham dự yến tiệc trong Kinh nhưng vẫn là nhân vật khiến nhiều nhớ mãi. Có chỉ gặp nàng một , thậm chí bao giờ gặp nàng.
Những lời tán tụng hoa mỹ về nàng thường xem là quá phóng đại.
Huống hồ, nàng từng vì phu quân gõ trống Đăng Văn, quỳ cổng Đại Ung còn giúp lập thư viện ở Hoảng Châu, thậm chí còn theo phu quân thủ thành, hiện giờ còn tham gia khoa thi cho nữ tử. Điều khiến cảm thấy nàng giống một khuê tú chính thống, tài giỏi thì tài giỏi nhưng nhan sắc lẽ chỉ phóng đại quá mức mà thôi.
Thế nhưng khi nữ tử khoác bộ áo váy trắng tinh tự nhiên đến, dù chỉ dẫn theo ít hầu nhưng tư thế của nàng toát sự tự tin và bình thản, thậm chí vượt qua cả những quý nữ nhà giàu, như thể phía nàng hàng ngàn theo . Cảnh tượng đó hề tỏ vênh váo cao ngạo mà dịu dàng đến lạ, nhưng càng bình thản càng khiến nàng thêm cao quý, tựa như vẻ trầm tĩnh gột rửa khi trải qua bao sóng gió cuộc đời.
Tất nhiên, điều khiến nàng nổi bật nhất vẫn là gương mặt tiên nữ .
Nhiều hầu vì đầu tiên gặp vị phu nhân trong truyền thuyết lập tức trở nên lúng túng, bước chân rối loạn bát đũa va loảng xoảng, còn vội vã chuồn báo tin, những tin lập tức chạy đến, yến tiệc thưởng hoa vốn trật tự bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
Giờ đây, Hạ Lan Từ cần đội mũ rèm che mặt nữa.
Không chỉ vì hộ vệ Lục Vô Ưu sắp xếp cho nàng, mà ngay cả khi chỉ một nàng, những kẻ lưu manh háo sắc cũng khó lòng tiếp cận . Hơn nữa, Kinh thành gần đây quản lý nghiêm việc trêu ghẹo phụ nữ, hình phạt cũng nặng.
Hạ Lan Từ đùa với đứa cháu trai đầu gặp mặt, tặng một phần quà mừng mới chậm rãi thưởng hoa.
Diêu Thiên Tuyết mỉm rạng rỡ: “Tiểu Từ, cứ từ từ ngắm, tuy là danh phẩm nhưng đều do dày công vun trồng!”
Hạ Lan Từ khắp một vòng, hoa thì thật nhưng nàng vốn quá yêu thích, trong lòng còn nhẩm tính giá tiền của chúng. Nàng cảm thấy chi bằng về nhà sách chữ thì hơn. Diêu Thiên Tuyết thấy nàng như cũng miễn cưỡng, chỉ bảo nàng đến ăn bánh ngọt.
Sau khi nàng rời , mới bừng tỉnh trở . “Trên đời thật sự đến thế …”
“Có nãy nàng chuyện , còn động đậy nữa…”
Cũng tiểu thư khác nghiến răng : “Trở về cũng báo danh tham gia khoa cử.”
“Ta cũng , cũng !”
bất kể ai bàn luận gì, Hạ Lan Từ quan tâm nữa.