Sau khi lên xe ngựa, còn kịp hàn huyên mấy câu, Diêu Thiên Tuyết nhịn mà kéo cuộc trò chuyện trở về đề tài đang sôi nổi hiện giờ.
Nàng cũng hiếu kỳ giống như những qua đường thích hóng hớt chuyện mới lạ ở Kinh thành, trong giọng điệu giữ ý tứ xen lẫn lo lắng, nhưng trong lo lắng phần hứng khởi.
“Tiểu Từ, … với cái tên Tào Thế tử rốt cuộc là… chuyện gì thế?”
Cha của Diêu Thiên Tuyết là dượng của Hạ Lan Từ, giữ chức Hộ bộ Thị lang, vì nàng cũng từng gặp Lý Đình – vị Thế tử Tào Quốc Công vài .
Tào Thế tử là con trai duy nhất của Tào Quốc Công phu nhân, từ nhỏ cưng chiều, thêm đó tướng mạo đường hoàng, xuất cao quý, thường ngày chuyện dùng giọng mũi, bằng cách hất cằm. Những quyến của quan Tứ phẩm về cơ bản sẽ thấy chính diện của . Dù , điều cũng ảnh hưởng đến việc các cô nương trong thành gả Thế tử phu nhân.
chính thì cũng khó mà ngay thẳng.
Theo Diêu Thiên Tuyết , Tào Quốc Công phu nhân hề cân nhắc đến các tiểu thư con nhà quan bình thường, những bà chọn cho con trai đều là các tiểu thư con nhà công hầu với của hồi môn hầu hĩnh hoặc là tông thất hoàng gia. Ví như , tân nương xui xẻo thành với là Vân Dương Quận chúa, chỉ riêng trang phục và trang sức hàng chục xe, của hồi môn thể là mười dặm hồng trang. Bản Vân Dương Quận chúa dù là đại mỹ nhân nhưng cũng thanh tú dịu dàng, chắc rằng vị Tào Thế tử cũng gì bất mãn.
Ai ngờ Lý Đình xưa nay cao ngạo nay điên đến mức .
Theo lời đồn, vì để phản đối hôn sự còn đòi sống đòi c.h.ế.t mấy , gia pháp nhà Tào Quốc Công dùng đến vài mới khiến thỏa hiệp đồng ý thành . Dĩ nhiên, ai ngờ ngày thành lật lọng.
Thiếu nữ bên cạnh ngẩn ngơ đầu , nhẹ nhàng : “Hửm?”
Giọng nàng nhẹ nhàng mềm mại như tiếng ngọc vỡ lách tách, nhưng phần quyến rũ động lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-5.html.]
Diêu Thiên Tuyết ngẩn , do dự : “Tiểu Từ, nếu cũng .”
Nàng bất giác hạ thấp giọng như sợ âm thanh lớn hơn sẽ mặt giật mà tan vỡ.
“À, …” Hạ Lan Từ hồi tỉnh , dường như như thế nào: “Tỷ hỏi gì?”
“Thì là chuyện với cái tên Tào Thế tử …” Hạ Lan Từ thản nhiên : “Không quen.”
Diêu Thiên Tuyết sững sờ: “Hả? Vậy …”
Hạ Lan Từ mới rời khỏi cảm xúc từ cái thoáng qua ban nãy, nàng suy nghĩ một lúc kết luận bằng một câu tóm tắt: “Tổng cộng từng gặp ba , đều là ở yến tiệc, từng một , với câu nào.”
“Chưa từng… gặp riêng dù chỉ một ?” Hạ Lan Từ quả quyết: “Chưa từng.”
“… Vậy rốt cuộc phát điên cái gì chứ?”
Hạ Lan Từ im lặng lên nóc xe ngựa, cuối cùng : “Nếu biểu tỷ ngóng nguyên do thì nhớ với một tiếng.”
Diêu Thiên Tuyết kinh ngạc, nhịn hỏi: “Vậy cha thì …”
Hạ Lan Từ nhún vai : “Nổi trận lôi đình. Tỷ cũng tính tình cha đó, ông luôn nghĩ rằng từ nhỏ dạy dỗ, hiểu đủ quy củ, nhất định là do học cách phòng chuyện nam nữ mới khiến khác cơ hội lợi dụng, vì thế ông vốn định lệnh cấm túc một tháng.”
“Vậy …”