PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 50

Cập nhật lúc: 2024-12-11 08:59:54
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lan Từ nhớ đưa tay như thế nào. Lục Vô Ưu nắm lấy cổ tay nàng qua lớp tay áo, nhẹ nhàng đỡ nàng từ chiếc giường dính đầy m.á.u xuống đất, cũng dùng lực thế nào, Hạ Lan Từ cảm thấy giống như một đám mây nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất sạch sẽ.

Khi nàng còn đang bàng hoàng, Lục Vô Ưu bước tới dùng hai ngón tay kiểm tra mạch đập bên cổ Lý Đình.

Nửa phần đầu của Lý Đình gục xuống bên mép giường, m.á.u me be bét trông như sắp chết.

“Chưa chết, vẫn còn thở, chỉ là ngất thôi.”

Nghe , Hạ Lan Từ mới thấy đầu óc tỉnh táo hơn một chút, nàng mấp máy môi, nhẹ giọng hỏi: “… Huynh hỏi xem xảy chuyện gì ?”

Lục Vô Ưu ngẩng đầu, : “Chuyện cần cũng hiểu.”

Bàn tay di chuyển đến giữa cổ tay Lý Đình, như đang kiểm tra xem còn bao nhiêu thở: “Tiếp theo cô định thế nào?”

“… Làm thế nào?” Hạ Lan Từ thấp giọng lặp nữa.

“Ừm, ý là…” Lục Vô Ưu cất giọng bình thản: “Cô g.i.ế.c diệt khẩu ?”

“…”

Hạ Lan Từ bất giác ngước mắt lên lời kinh khủng một cách điềm nhiên .

Đuôi mắt Lục Vô Ưu cong lên, nở nụ : “Ta chỉ đùa thôi, gây mạng cũng lắm, c.h.ế.t thì vẫn hơn.”

Nói , nhanh tay điểm vài huyệt vai cổ Lý Đình, lấy một viên thuốc đút trong miệng , cuối cùng rắc chút bột thuốc lên chỗ vết thương của Lý Đình.

Miệng vết thương nhanh chóng cầm máu.

Hạ Lan Từ lặng lẽ động tác của Lục Vô Ưu thoăn thoắt ngừng tay, trái tim mới nãy còn đang đập loạn giờ dần trấn tĩnh , chỉ là hai tay vẫn còn run rẩy.

Nàng cố gắng để giọng bình tĩnh: “Đa tạ , …”

Nàng định hỏi, liệu liên lụy đến , dù đây cũng là chuyện cực kỳ nguy hiểm và rắc rối, dù chỉ một khả năng nhỏ bại lộ, Lục Vô Ưu giờ khắc mặt tại đây sẽ coi là nhân tình của nàng.

… Nàng thể tưởng tượng , nếu Lý Đình thật sự c.h.ế.t , phủ Tào Quốc Công nhất định sẽ cắn ngược, bịa đặt một câu chuyện vu oan nàng và nhân tình mưu đồ hẹn Lý Đình tới đây tay sát hại.

truyền tin đó Hạ Lan Từ đến gặp Lý Đình, nếu Lý Đình xảy chuyện, nàng chắc chắn tránh khỏi liên quan.

“Không cần cảm ơn , cho dù cô, đổi thành khác cũng sẽ , chỉ là tình cờ ngang qua mà thôi, hơn nữa…”

Lục Vô Ưu đặt thể Lý Đình dựa tường, như đang cúi đầu nghiên cứu vết thương đầu .

Hạ Lan Từ hỏi: “Hơn nữa cái gì?”

Lục Vô Ưu đầu nàng, khẽ nhíu mày, : “Hay là cô tìm gương soi thử xem ?”

Trên tủ cạnh tường một cái gương, Hạ Lan Từ chần chừ cầm lấy giơ lên mặt , trong gương hiện lên khuôn mặt mà nàng ngắm quen thuộc, thì vẫn , chỉ là lúc khuôn mặt nhỏ nhắn b.ắ.n đầy những vệt m.á.u tung tóe, mái tóc rối bù, sắc mặt trắng bệch như giấy, đồng tử vẫn ngừng run rẩy như dọa cho hồn vía lên mây, còn thê thảm hơn nhiều so với dáng vẻ nàng giả bộ mặt Nhị Hoàng tử lúc .

Lục Vô Ưu điềm nhiên : “Vừa dáng vẻ cô sụp đổ như lớn, còn tưởng cô dọa đến ngớ ngẩn luôn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-50.html.]

Hạ Lan Từ : “… Ta nào sụp đổ đến lóc như !” Lục Vô Ưu mỉm : “Hay là… cô lau m.á.u mặt .”

Hắn đúng. Nếu ngoài với bộ dạng chắc chắn sẽ thu hút thị vệ tới.

Hạ Lan Từ lấy khăn tay từ trong tay áo thấm nước , lặng lẽ lau sạch vết m.á.u mặt, đó vuốt mái tóc dài cho gọn gàng. Bộ váy áo dính m.á.u đương nhiên thể mặc nữa, nàng ngẫm nghĩ quyết định cởi bỏ áo ngoài, nhưng do cánh tay dùng sức đập bình hoa giờ còn chút sức lực nào, động tác của nàng trở nên khó khăn và cứng nhắc.

Lục Vô Ưu cũng điều , khựng một chút : “Tay cô ?”

Nàng dùng sức, cánh tay càng đau nhói: “… Dùng sức mạnh quá nên thương.”

“Còn cởi ?”

“Ừm…” Hạ Lan Từ gắng gượng : “Ta thử xem.”

“Thôi.” Lục Vô Ưu bước tới, ngón tay khẽ xoay tròn, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện một thanh phi đao, thấp giọng với nàng: “Đứng yên, sẽ thương .”

Hạ Lan Từ cứng đờ, lưỡi d.a.o sắc bén mắt: “Huynh chắc chứ?” Lục Vô Ưu bật : “Cùng lắm là để vài vết sẹo.”

Hạ Lan Từ: “…?”

“Dù cũng mặt.” Hắn giơ d.a.o lên, trong giọng mang theo trêu chọc: “Không hủy dung nhan tuyệt thế của cô .”

“…”

Lưỡi d.a.o theo cổ tay áo trượt lên, Hạ Lan Từ cuối cùng vẫn chọn tin tưởng , cắn môi nhúc nhích theo lời . Lục Vô Ưu cụp mắt xuống, động tác nhẹ nhàng hề chạm nàng, lưỡi d.a.o cắt qua lớp vải nhẹ nhàng vòng qua bả vai, chiếc tay áo nãy cố mãi cởi giờ rơi xuống dễ dàng. Không chỉ xước da, mà đến cả áo lót bên trong cũng hỏng.

Hạ Lan Từ kéo tay áo xuống, nhanh chóng cởi áo ngoài cuộn , bất đắc dĩ : “Huynh thể chuyện đàng hoàng .”

Lục Vô Ưu cắt xong liền xoay nàng, trở tay thu d.a.o một cách thành thạo: “Không kìm .”

Hạ Lan Từ : “…? Cái thói của đây?”

“Chủ yếu là… thói quen.” Hắn dường như định giải thích thêm mà chuyển sang chủ đề khác ngay: “Cánh tay của cô là đau mỏi, trật khớp gãy?”

Hạ Lan Từ xoa cánh tay cảm nhận một lúc mới : “Đau mỏi.”

Lục Vô Ưu lấy từ trong n.g.ự.c áo một lọ thuốc mỡ, đặt lên bàn: “Lấy một ít thoa , nếu nghiêm trọng thì nửa canh giờ là đỡ hẳn.”

Nói , dùng mũi giày đá chậu than , kéo tấm đệm giường đẫm m.á.u giường xuống, nhân tiện cẩn thận lau sạch các vết m.á.u còn sót xung quanh, thu dọn mảnh sứ vỡ vương vãi đất, cùng mới lấy một mồi lửa như ảo thuật, sang với Hạ Lan Từ: “Ném chiếc áo ngoài đây đốt cùng luôn.”

Trên rốt cuộc còn giấu bao nhiêu thứ? Không! Tại thuần thục như ?

Hạ Lan Từ thầm nghĩ, bàn tay nhanh chóng ném áo ngoài trong chậu than.

Vải dệt trong chậu than nhanh chóng bốc cháy, Lục Vô Ưu cực kỳ thành thạo dùng kẹp lửa lật qua lật để đẩy nhanh quá trình cháy.

Ngọn lửa chiếu lên khuôn mặt biểu cảm của , khiến nàng khỏi nhớ lúc ở Thanh Châu, khi Lục Vô Ưu đốt khăn tay của cô nương nọ, vẻ mặt cũng lạnh lùng vô tình như lúc .

Nàng ngẩng đầu lên , thiếu niên trong bộ quan bào màu xanh da trời cũng lúc .

Loading...