PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 59

Cập nhật lúc: 2024-12-11 09:00:07
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng nhịn nữa bèn dừng , nín thở tập trung bắt mạch cho .

Chốc lát , Lục Vô Ưu bàng hoàng.

Hắn tin tà, bắt mạch nữa, Lục Vô Ưu tuy quá giỏi y thuật nhưng cũng đủ để cảm nhận dược tính phát tác trong cơ thể , mãnh liệt và dào dạt đến mức dễ dàng giải quyết.

Một giọt mồ hôi trượt từ trán xuống, đuổi theo phía càng lúc càng đến gần.

Lục Vô Ưu bước nhanh hơn, bóng đêm nặng nề như sương mù, ánh đèn đỏ chập chờn như bóng ma, trong mắt như thêm sắc dục lờ mờ, nhét thêm một viên Thanh Tâm Hoàn miệng, cảm giác mát lạnh trượt xuống cổ họng, miễn cưỡng lấy chút tỉnh táo, nghĩ rằng cách nhất bây giờ là tìm một nơi hẻo lánh trong phủ Công chúa, tránh khỏi đám truy binh mắt.

Đợi đám hết, sẽ dùng khinh công ngoài, đó tìm cách giải độc tính trong cơ thể.

Nghĩ đến đây, Lục Vô Ưu còn do dự nữa, xoay chọn một tòa điện lẻn trong.

Gần như đặt chân , nhận bên trong còn một khác. Mà còn là một nữ tử.

Đây thực sự là tình huống tồi tệ nhất.

Lục Vô Ưu ngẩng đầu, định hạ giọng yêu cầu nọ rời ngay lập tức, nhưng kinh ngạc khi thấy trong ánh sáng mờ mờ của căn điện, một thiếu nữ mà vô cùng quen thuộc đang đó.

Hạ Lan Từ trong bộ váy áo đỏ rực lộng lẫy đang yếu ớt tựa tường, dáng vẻ mềm mại xương tựa như một đóa hoa mềm yếu, hình mảnh mai đang run rẩy, làn váy bên như cánh hoa nở rộ, từng lớp nếp gấp xếp biến đổi ánh sáng lấp lánh những đường may kim tuyến sáng chói, khéo tạo nên những đường cong lả lướt từ vòng eo thon đến bộ n.g.ự.c quyến rũ, thực sự thướt tha duyên dáng đến mức gợi cảm.

Còn Hạ Lan Từ thì sóng mắt mơ màng, trong con ngươi còn lấp lánh ánh nước như một giây tiếp theo sẽ tuôn ngoài. Những món trang sức bằng vàng ròng khảm hồng ngọc tóc phản chiếu khuôn mặt nhuốm màu hoàng hôn ánh lên những nét yêu mị, cánh môi lấm tấm màu m.á.u càng xinh đến tột cùng, nàng tỏa thở ma mị dụ hoặc sa đọa.

Hạ Lan Từ giờ khắc trông yếu đuối, tựa như chỉ cần giơ tay thể dễ dàng bẻ gãy, đó thể… gì nàng tùy thích.

Ánh mắt của Lục Vô Ưu và Hạ Lan Từ đan xen .

Trong khoảnh khắc đó, cảm giác dược tính trong cơ thể dường như bùng phát dữ dội hơn, nó ào ạt tràn khắp tứ chi và xương cốt , khiến thở trở nên nặng nề, viên Thanh Tâm Hoàn nuốt dường như chẳng tác dụng gì.

Ngay cả đầu óc cũng trở nên mơ màng trong giây lát.

lúc , ngoài vang lên tiếng hô hoán “Lục trạng nguyên, Lục trạng nguyên, ngài ở ?”, “Lục đại nhân ngài ở đây ?”.

Lục Vô Ưu đặt tay lên cửa điện, đột ngột nhắm hai mắt .

— Tình huống thực sự tuyệt vọng.

***

Hạ Lan Từ cũng thấy tiếng động ở bên ngoài, nàng dựa tường cố gắng giữ đầu óc tỉnh táo, hạ thấp giọng : “Chẳng lẽ cũng…”

Lời miệng, nàng mới phát hiện giọng mềm mại đến mức khó , giống như thấm đẫm một loại mật ngọt nào đó, nhận điều Hạ Lan Từ lập tức im bặt.

May mắn , chỉ đến đây, Lục Vô Ưu chắc chắn cũng thể hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-59.html.]

Ngay đó, phát một tiếng “ừm” nhẹ từ cổ họng, xem như thừa nhận.

Hai lật thuyền trong mương, còn ngã xuống nước cùng , thật đúng hoang đường và hài hước hết chỗ .

Còn về nào hạ thuốc , cần nghĩ cũng là vị Thiều An Công chúa yểu điệu lòng khó lường . Nếu đám đang tìm nàng, thì cả hai ở cùng chỉ tăng thêm nguy hiểm. Hạ Lan Từ siết chặt lòng bàn tay, nàng chắc rách da , nhưng lúc chỉ cơn đau mới giúp nàng hồi phục một chút sức lực.

Hạ Lan Từ nhấc làn váy vướng víu lên, bám bờ tường mò đến cạnh cửa sổ, mở cửa sổ nhảy ngoài.

Nghĩ đến Lục Vô Ưu còn đang ở đây, nàng căng thẳng : “Ta đây.”

Lục Vô Ưu đó cụp mắt xuống hề động đậy, thấy giọng của nàng, mới chút động tĩnh. Hắn đặt tay lên cửa điện, vòng qua phía cửa sổ khác, giọng khàn khàn : “Ta hướng bên …”

Giọng còn trầm thấp hơn nhiều so với lúc bình thường, cũng còn ý tứ trêu chọc nàng như thường lệ.

Thế nhưng đúng ngay lúc đó, bên ngoài vang lên những tiếng ồn ào khác.

“Các ngươi thấy Hạ Lan tiểu thư ?”

“Bọn đang tìm Lục trạng nguyên, các ngươi thấy ?” Hai nhóm giao tại cùng một chỗ.

Vẻ mặt Hạ Lan Từ chợt biến sắc.

“Hay là tìm thử ở mấy tòa điện gần đây? Chỗ bên bọn tìm …” “Được, bọn qua bên , các ngươi qua bên .”

Bàn tay đang chuẩn đẩy cửa sổ chợt khựng , nàng chống tay lên bệ cửa, vô thức về phía Lục Vô Ưu.

Sau sự việc ở buổi tế lễ ngoài thành đó, nàng một loại tin tưởng kỳ lạ thể diễn tả thành lời với Lục Vô Ưu— bởi vì giờ khắc , nếu là Lục Vô Ưu mà là bất kỳ một đàn ông nào khác, e rằng nàng thể bình tĩnh như khi ở cùng một gian với nọ .

Mặc dù nàng và Lục Vô Ưu hòa hợp và đấu khẩu, nhưng qua nhiều tiếp xúc, cơ hội nhưng bao giờ lợi dụng nàng mà vẫn luôn chú ý giữ cách với nàng.

Lục Vô Ưu rõ ràng đào hoa vô , thậm chí năm đó hoa khôi của thanh lâu cũng đều ngưỡng mộ , còn tự nguyện hiến cho , nhưng từng lời đồn phong lưu nào về khía cạnh — vì nên nàng tạm thời thể tin rằng dù rằng ngoài miệng lời khó , nhưng vẫn là một quân tử.

Trong cơn kinh hoàng tột độ, đầu óc Hạ Lan Từ nhanh chóng suy nghĩ.

Lục Vô Ưu cũng dừng hành động , dường như nhét thứ gì đó miệng.

Hạ Lan Từ thể phân biệt, thể nàng bắt đầu run lên, bên ngoài dường như càng lúc càng đến gần, nàng cắn môi thấp giọng thử thăm dò , nhưng cực kỳ khó khăn để mở lời lúc : “… Không ghét nàng , cho rằng nàng chỉ là một tiểu cô nương nuông chiều thành hư. Hay là giả vờ thuận theo Công chúa thử xem?”

Với khả năng ứng biến của Lục Vô Ưu, chắc hẳn khó đối phó với vị Thiều An Công chúa .

Chỉ cần Lục Vô Ưu diễn trò đủ thuyết phục, lẽ Công chúa sẽ lời, chừng còn đưa thuốc giải cho cũng chừng.

Mặc dù lời đề nghị hại lợi qua vẻ thất đức.

Giọng điệu của Lục Vô Ưu lúc trở dáng điệu như đó, nhanh chóng : “Ta thấy con Nhị Hoàng tử cũng tệ, vì Hạ Lan tiểu thư thử cân nhắc xem , nếu theo về cô sẽ vinh hoa phú quý, hưởng đến cuối đời cũng hết — ít nhất cô sẽ cần tự sửa mái nhà, còn … ừm, cẩm y hoa phục, châu ngọc đầy đầu.”

Hạ Lan Từ: “…!”

Loading...