PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 63

Cập nhật lúc: 2024-12-11 09:00:13
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong một thoáng, tòa điện vắng vẻ chỉ còn tiếng nước từ môi lưỡi giao thoa của hai cùng với tiếng rên khe khẽ của thiếu nữ thể chịu đựng nổi.

chỉ qua một lúc, Lục Vô Ưu cảm thấy thế đủ thỏa mãn, đưa tay tháo từng chiếc trâm cài đầu Hạ Lan Từ xuống, bàn tay luồn qua mái tóc như thác đổ đỡ lấy gáy nàng, dứt khoát đè nàng xuống gối tiếp tục hôn.

Bởi vì Hạ Lan Từ tự kéo cổ áo nên nó nới lỏng , lộ chiếc cổ mảnh khảnh và xương quai xanh tinh xảo, nơi đó vốn trắng ngần như tuyết giờ ửng đỏ một mảng, màu đỏ như mây ráng chiều còn điểm thêm những giọt mồ hôi nóng hổi run rẩy.

Ngón tay của Lục Vô Ưu giống như một đốm lửa, vuốt ve dọc theo cổ nàng xoay tròn xương quai xanh.

Miệng Hạ Lan Từ dùng môi chặn lấy, những ngón tay đang bám vô thức siết chặt, đôi chân dài còn sức cũng bắt đầu co theo bản năng, như thể sự căng thẳng theo phản xạ.

Bàn tay còn của Lục Vô Ưu thậm chí bắt đầu lướt dọc theo eo nàng. Tuy nhiên, sự hỗn loạn trong cơn mê tình đều dừng khi…

Lục Vô Ưu phát hiện thể tháo bỏ bộ váy gấm lụa Nguyệt Hoa xếp ly màu đỏ thẫm dệt tơ vàng Hạ Lan Từ.

Lớp áo đối khâm bằng lụa mỏng bên ngoài thì dễ dàng cởi bỏ, nhưng chiếc váy lộng lẫy cao quý thiết kế quá tinh xảo, kỳ công đến mức tìm nút thắt ở .

Hắn kinh nghiệm cởi quần áo của phụ nữ.

Bàn tay khựng eo Hạ Lan Từ, lên cũng xuống , lẽ là cảm giác tức giận gần như khiến mạnh tay xé toạc chiếc váy , hoặc là do dược tính cơn triền miên môi lưỡi giảm bớt khó chịu, khiến cho lý trí sớm hồn bay phách lạc một nữa sống trở về.

buộc , hết sức khốn khổ, dừng hành động của .

Hạ Lan Từ đang hôn đến mức đôi môi sưng đỏ, đôi mắt tràn đầy nước, khuôn mặt xinh bất cứ lúc nào cũng tuyệt mỹ, giờ phút càng thêm phần yêu mị đến mức hại nước hại dân, mái tóc đen mềm mại trải dài gối, nét mặt tràn đầy vẻ lả lướt gợi cảm, vạt áo lỏng lẻo xộc xệch phập phồng nhẹ nhàng theo nhịp thở… tựa như một đóa hoa yêu kiều đang nở rộ ngắt xuống.

Bất kể là đàn ông nào cũng khó lòng kháng cự .

Hạ Lan Từ thấy đột nhiên dừng thì ngỡ ngàng. Dẫu thì nàng cũng đang hôn thoải mái.

Trong sự mơ hồ, nàng còn đang thở gấp bắt gặp ánh mắt của Lục Vô Ưu, đôi mắt dục vọng giày vò, đầu óc chậm chạp của Hạ Lan Từ mới phản ứng kịp hai mới chuyện gì.

Nhất thời nàng cảm thấy cực kỳ – vô cùng hổ. Tâm trí Hạ Lan Từ thoáng chốc trở nên trống rỗng.

Vừa nàng và Lục Vô Ưu mới hôn triền miên dứt, thậm chí còn

chuyện đến nước cũng giống như mũi tên lên cung, thể cứu vãn, huống hồ dược tính cả hai tuy giảm bớt nhưng vẫn giải trừ hết hẳn, thậm chí còn thể khỏi tòa điện .

E rằng giờ đây chỉ thể…

Lục Vô Ưu vẫn chống tay hai bên nàng, mặt cách nàng quá một lóng tay, hai vẫn thể cảm nhận rõ ràng thở của , giọng đè nén thấp, yết hầu trượt lên xuống liên tục, trong giọng còn mang theo cảm giác kìm nén khó tả: “… Làm thế nào bây giờ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-63.html.]

Hạ Lan Từ câm nín, bất lực tức giận trả lời : “Đến mức , còn hỏi thế nào?”

Lục Vô Ưu nhắm mắt , im lặng một lúc, cuối cùng tuyệt vọng : “… Vậy thì cả hai bên cùng chịu thiệt .”

“…”

Sự im lặng mặt đối mặt gần trong gang tấc thật khiến khác bối rối.

Hạ Lan Từ dùng đầu óc mơ hồ tiếp thu bộ ý tứ trong lời Lục Vô Ưu , nàng thở dốc cất giọng hỏi nhanh: “Huynh hứa hôn ? Sau nạp ? Có trong lòng ? Trong nhà mấy ?

Người nhà liệu đồng ý ? Có thể cưới hỏi đàng hoàng ?”

Trái tim giờ như tro tàn, Lục Vô Ưu điềm nhiên đáp : “Chưa hứa. Không nạp. Không . Bốn . Có. Có thể – cưới.”

Hai chữ cuối cùng càng bi thảm hơn.

Hạ Lan Từ yếu ớt nắm lấy vạt áo bộ cát phục Trạng nguyên đỏ thắm của , giọng cũng hết sức sầu khổ, đôi mắt mơ màng như coi khinh cái chết: “Vậy tiếp tục .”

Lục Vô Ưu giở giọng cay đắng : “Nàng cởi váy .”

Hạ Lan Từ: “…?”

Nàng cũng ngờ Lục Vô Ưu loay hoay một hồi lâu eo nàng là vì thể cởi váy của nàng – nhưng chiếc váy thực sự thiết kế phức tạp khó mặc khó cởi, nếu nữ quan mặt vuông dẫn theo hai vị cung nữ đến giúp nàng mặc , lẽ một nàng cũng thể tự mặc .

Nghĩ đến ánh mắt của Nhị Hoàng tử khi nàng đó, Hạ Lan Từ gần như thể chắc chắn, Nhị Hoàng tử nàng mặc chiếc váy là để khi nàng trúng thuốc tóm , sẽ ép nàng tự tay cởi váy .

Chỉ nghĩ thôi Hạ Lan Từ thấy buồn nôn vì ghê tởm.

So với Nhị Hoàng tử, lựa chọn mắt dường như cũng quá khó chấp nhận.

Hạ Lan Từ vội vàng đưa tay lưng, cố gắng tháo hàng nút ẩn may bên trong váy, tất cả đều khít chặt như một lớp gông cùm chặt chẽ và ngột ngạt khiến nàng nóng bức khó chịu, đầu óc khó lòng tập trung, một hồi lâu mà vẫn tháo .

Lục Vô Ưu đợi ở bên cạnh, cúi đầu lẳng lặng chịu đựng, đến khi nhịn nữa mới : “… Nàng còn mặc chiếc váy ?”

Hạ Lan Từ khựng , sức lắc đầu thật mạnh.

Lục Vô Ưu dứt khoát đưa tay , ngón tay khẽ dùng lực, trong nháy mắt chiếc váy đỏ biến thành những mảnh vải vụn, chỉ còn lớp áo lót bằng vải sa tanh trắng như tuyết ở bên trong, Hạ Lan Từ kinh ngạc, Lục Vô Ưu nhanh chóng gỡ nàng khỏi những mảnh vải như bóc vỏ trứng, cơ thể nàng mất sự gò bó, bộ n.g.ự.c ép chặt cũng giải phóng.

ngay đó, Lục Vô Ưu áp sát lên nàng. “… Sau , sẽ đền cho nàng một chiếc váy hơn.”

Giọng khàn khàn, xong liền cúi đầu xuống, đôi mắt nặng trĩu, trong ánh mắt tràn ngập sự kiềm nén gần như điên cuồng tài nào chịu đựng nổi, áp sát đến hôn lên môi Hạ Lan Từ một nữa.

Loading...