PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-12-11 09:09:10
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng của Tiêu Nam Tuân lúc vô cùng tệ.

Bất kỳ ai lên kế hoạch suốt nửa tháng mà cuối cùng thất bại đều thể tâm trạng .

Từ chiếc giường lớn bằng gỗ trầm hương sáu cột trong tẩm điện xa hoa của , Tiêu Nam Tuân vẻ mệt mỏi ấn trán, khoác trường bào lên , đôi chân trần bước nền lát gạch vàng, lạnh lùng : “Ném ngoài.”

Thái giám “” một tiếng run rẩy , nữ tử giường giày vò đến sống dở c.h.ế.t dở.

Hai tiểu thái giám khác nâng tay nâng chân đưa ngoài, hai cung nữ phía nhanh nhẹn bộ chăn đệm dính m.á.u giường bằng một bộ mới.

Đêm qua, Nhị Điện hạ từ yến tiệc của Thiều An Công chúa trở về, sắc mặt , tâm trạng cực kỳ tệ, khiến cho nữ tử gọi đến vô cùng khổ sở, rên rỉ cả đêm, đến bây giờ hôn mê bất tỉnh.

Hoàng tử của Đại Ung khi trưởng thành sẽ rời cung lập phủ, đợi khi phong Vương sẽ đến đất phong lập phiên. Những sớm đến đất phong thường duyên với ngai vàng, nhưng Nhị Điện hạ sủng ái, tất nhiên sẽ như — thậm chí còn trì hoãn cả đại hôn.

Chỉ là, trong những chủ tử xuất từ trong cung, vị thực sự là khó hầu hạ nhất.

Tính tình thất thường, vui buồn khó đoán, hầu hạ thật sự sẽ mất đầu, điều bất giác cho đám cung nhân ghen tị với những hầu đó theo Đại Hoàng tử khỏi cung. Đại Hoàng tử lòng nhân hậu, chỉ là lương thiện còn chăm sóc hạ nhân.

Tất nhiên lời tuyệt đối để lộ ngoài, nếu Nhị Điện hạ , chỉ sợ sẽ đầu lìa khỏi cổ.

Thái giám run rẩy lui ngoài, ngoài cửa thị vệ , khom quỳ rạp xuống đất : “Hồi bẩm Điện hạ, thuộc hạ điều tra rõ, Hạ Lan tiểu thư dường như an trở về phủ.”

Đôi mắt đen xám của Tiêu Nam Tuân lạnh lùng quét qua, chốc lát lạnh: “Nàng về bằng cách nào?”

“Việc , thuộc hạ cũng…”

“Một nữ tử yếu đuối trói gà chặt trúng thuốc, còn thể chạy thoát khỏi thiên la địa võng ?” Tiêu Nam Tuân khẽ siết lòng bàn tay, nụ lộ vẻ âm trầm đến rợn : “Chẳng lẽ nàng bay?”

Loại thuốc Tương Tư Vô Giải màu vị, miệng sẽ lập tức hiệu quả, dù nôn cũng vô ích.

Tiêu Nam Tuân tin chắc rằng thuốc đó Hạ Lan Từ uống .

Thị vệ quỳ đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, gã mấp máy môi, nên : “… Thuộc hạ còn thấy vị Lục trạng nguyên sáng sớm hôm nay đến thăm Hạ Lan phủ.”

Tiêu Nam Tuân vỗ nhẹ hai cái lòng bàn tay: “Hắn đến đó gì?”

“Hắn và Hạ Lan đại nhân chuyện riêng trong thư phòng, thuộc hạ , nhưng… dường như liên quan đến Hạ Lan tiểu thư.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-68.html.]

Tiêu Nam Tuân gần như ngay lập tức một suy đoán cực kỳ hoang đường.

hợp lý, bất luận thế nào cũng hợp lý, đêm qua bọn họ lùng sục như , hai họ thể chuyện đó ?

Một quan văn ốm yếu bệnh tật, một tiểu thư nhà quan thì thể gì? Chẳng lẽ bọn họ còn bỏ sót chỗ nào?

Tiêu Nam Tuân khó chịu co duỗi ngón tay, mắt thoáng qua hình ảnh thiếu nữ xinh đến khó tả, khuôn mặt tinh xảo đến mức gì sánh , gần như ngay lập tức khiến nảy s.i.n.h d.ụ.c vọng, luôn thể kháng cự với những thứ đẽ như , đáng tiếc mẫu phi luôn bảo nhẫn nại.

Nhẫn nhịn, nhẫn nhịn, nhẫn nhịn từ nhỏ cho đến lớn, thật sự còn nhẫn nhịn đến khi nào.

Hắn ấn trán, phảng phất như nhớ cảnh tượng xô đẩy và sỉ nhục, gọi bằng những danh xưng khinh bỉ lúc ở chùa Thanh Tuyền xưa . Chỉ nhớ đến thôi khiến huyệt thái dương đau buốt, Tiêu Nam Tuân tự nhủ với bản rằng chùa Thanh Tuyền đó thanh tẩy từ xuống , thậm chí cả ngôi chùa cũng phá hủy sạch sẽ, thời nay khác xưa, cần để ý những chuyện đó nữa.

Tiêu Nam Tuân nhắm mắt , khẽ : “Đi, điều tra rõ ràng cho … Nhân tiện, gọi Lý Viện phán của Thái y viện đến, bảo ông mang theo ghi chép lễ cúng tế ở ngoại ô đến, chuyện hỏi.”

***

Ngày hôm Lục Vô Ưu đúng giờ hẹn đến, trong tay còn mang theo một đôi chim nhạn — lễ vật Nạp thái.

Hắn và Hạ Lan Cẩn trò chuyện vui vẻ, Hạ Lan Từ thấy khi hai bước đều mang theo vẻ mặt tươi , như thể thầy trò hòa hợp… thậm chí còn cảm giác như tình cha con, ít nhất còn hòa hợp hơn cảnh cha nàng và Hạ Lan Giản chung.

Cha nàng tiễn Lục Vô Ưu xa, hài lòng vuốt râu : “Cha bàn với Tễ An, chuyện thể trì hoãn thêm, con cũng chậm trễ lâu như , vẫn nên sớm ngày thành thì hơn. Ngày mai sẽ nhờ bà mối chính thức đến nhà dạm ngõ, tranh thủ trong tháng tất các lễ thư, định ngày thành hôn, quá ba tháng sẽ thể đón dâu.”

(*) Tam thư lục lễ:

Tam thư chỉ Sính thư, Lễ thư và Nghênh thư. Trong đó, Sính thư là giấy định thời gian việc thành hôn, coi như bản khế ước đính hôn; Lễ thư là giấy các việc khi hôn lễ cho nhà gái, giấy lượng và tên gọi các lễ vật; Nghênh thư là giấy ghi thời gian đón dâu chính thức.

Lục lễ là chỉ Nạp thái (lễ đặt vấn đề hôn nhân, dạm ngõ); Vấn danh (lễ hỏi tên tuổi, sinh thần bát tự, thế); Nạp cát (lễ tiếp nhận xem tuổi hai bên, đính hôn); Nạp chinh (lễ nhận lễ vật); Thỉnh kỳ (lễ định ngày cưới); Thân nghênh (lễ đón dâu).

Hôm qua còn gọi là “Lục Tu soạn”, hôm nay sửa miệng đổi thành “Tễ An”, tình cảm của họ tiến triển cũng quá nhanh

Hạ Lan Từ oán thầm vài câu trong bụng trở về phòng.

Mới đến cửa thấy Sương Chi gắng sức nháy mắt hiệu với nàng, Hạ Lan Từ ngơ ngác: “Hửm?”

Vừa đẩy cửa thấy Lục Vô Ưu mới rời khỏi nhà nàng giờ đang thản nhiên ghế, từ trong tay áo lấy vài cuộn giấy, mỉm với nàng: “Hạ Lan tiểu thư, nàng đến đúng lúc lắm, chúng bàn chuyện hôn sự chút .”

Hạ Lan Từ: “…”

Loading...