PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 69

Cập nhật lúc: 2024-12-11 09:09:58
Lượt xem: 150

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng bất giác ngoài cửa Lục Vô Ưu, nhớ đến tốc độ bay đêm đó của , dường như mặt lúc cũng là điều bình thường.

mà… hiểu đạo lý thì hiểu, vì nhanh như .

Lục Vô Ưu thu ánh mắt, : “… Được , cũng thấy thế thất lễ, nhưng hẹn nàng ngoài đến khi nào nên chỉ đành dùng hạ sách . Việc gấp, mong nàng thông cảm một chút.”

Hạ Lan Từ cũng tính toán với , cụp mắt xuống hỏi : “Huynh bàn bạc chuyện gì?”

“Khá nhiều đấy.” Lục Vô Ưu cất giọng điệu bình thản : “Hiện tại vẫn đang sống ở nhà , đây dọn , nhưng nơi đó khá gần Hàn Lâm Viện nên mới trì hoãn thực hiện. Hiện giờ nếu sắp thành , chắc chắn thể tiếp tục ở đó nữa. Trước đó nhờ xem qua vài căn nhà, sơ đồ bố cục và vị trí của chúng đều ở đây, nàng chọn một nơi nàng thấy thích, sẽ mua .”

Hắn chỉ mấy cuộn giấy khác: “Hai cuộn là danh sách lễ vật Nạp thái và Nạp chinh, tham khảo ý kiến với đồng liêu, quá quý trọng nhưng cũng quá thất lễ. Dĩ nhiên, chỗ còn một danh sách lễ vật khác, là để riêng cho nàng của hồi môn. Nàng xem cần chỉnh sửa gì , lễ Nạp thái xem ngay bây giờ, còn sính lễ Nạp chinh thì gấp, ước chừng khi định lễ ít nhất cũng mất nửa tháng.”

Lúc Lục Vô Ưu lời , vẻ mặt hết sức tự nhiên.

Tự nhiên đến mức khiến cảm thấy việc tân lang một chạy đến tìm tân nương để bàn bạc chuyện hôn sự và chuẩn lễ vật thêm cho của hồi môn của tân nương là chuyện đỗi bình thường.

Hạ Lan Từ cũng cho ngẩn ngơ một lúc, tự chủ mà cầm lấy danh sách lễ vật, nàng thoáng qua, mất một hồi lâu mới hồn : “… Huynh thực sự chỉ mới quyết định thành ?”

Lục Vô Ưu nhướng mày: “Hôm qua là ngày nghỉ, bận rộn suốt cả ngày. Nếu gì sai sót, lễ Nạp thái chắc chuẩn gần xong, ngày mai sẽ do bà mối đưa đến phủ.”

Nếu như Hạ Lan Từ mới quen thể nhận , nhưng mặt Lục Vô Ưu lúc gần như sẵn sáu chữ “Ta gì là thể”.

Khiến đối nghịch với .

Nàng định thần nhưng vẫn còn thắc mắc: “… Vì chuyện đều do lo liệu? Hơn nữa vì đưa cho cha xem?”

“Giao cho và mợ của cũng , nhưng dựa tốc độ tổ chức hôn sự theo tam thư lục lễ bình thường, nàng nghĩ chúng thể thành trong tháng tới ?”

Lục Vô Ưu vô cùng điềm nhiên : “Ta sẽ đưa cho Hạ Lan đại nhân xem, nhưng dù cũng là thành với nàng, vẫn nên tôn trọng ý kiến của nàng .”

“… Tháng tới ?”

Lại còn thể nhanh đến như ư…

Biểu tỷ Diêu Thiên Tuyết của nàng đầu năm mới thành hôn, nhưng chuẩn hôn lễ từ một năm , hiện tại theo tam thư lục lễ mới đến bước Thỉnh kỳ. Cha nàng trong ba tháng tính là nhanh lắm .

Hạ Lan Từ đang nghĩ ngợi, chợt thấy ánh mắt Lục Vô Ưu giống như vô ý lướt qua bụng nàng: “… Sợ sự việc lộ ngoài.”

Khuôn mặt nàng lập tức đỏ bừng. “Làm thể!”

Lục Vô Ưu : “Nhỡ ?”

Hạ Lan Từ lúc mới nhớ cần rõ với về tình trạng sức khỏe cơn bạo bệnh thuở nhỏ, e rằng khả năng con cao. Đã đến bước , nàng vẫn nên thành thật để tránh gây mâu thuẫn giữa đôi bên.

Nàng suy nghĩ xong, phân vân hồi lâu mới cắn răng : “Nếu, thật sự khiến con nối dõi thì…”

Không ngờ, Lục Vô Ưu thản nhiên ngắt lời nàng: “Ta với nàng nạp thì sẽ nạp . Vấn đề tùy duyên , sống chỉ để sinh con.”

Lời thực sự là đại nghịch bất đạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-69.html.]

Hạ Lan Từ cũng sững sờ — chủ yếu là ngạc nhiên vì dám như .

Lục Vô Ưu bật : “Có nàng đang nghĩ đến câu “Bất hiếu ba tội, vô hậu ( con nối dõi) là tội nặng nhất’ , câu của Triệu Kỳ trong Mạnh Tử chương cũng từ đầu đến cuối đều là chân lý, như chỉ là để khuyến khích nông canh sinh nở, nhưng khi Mạnh Tử biện giải Khoan Chương nhắc đến năm điều bất hiếu, nhưng hề con là bất hiếu. Câu ‘vô hậu’ cũng thể hiểu là nối dõi để phụng dưỡng. Còn nửa câu nàng nhớ chứ…”

Hạ Lan Từ buột miệng : “Thuấn báo mà cưới (*), cũng là vô hậu.”

(*)Thông thường lấy vợ mà xin phép cha là thất lễ. cảnh vua Thuấn, cha thì đần độn, ghẻ độc ác, nếu xin phép cha thì sợ sự ngăn trở, mà lấy vợ thì nối dõi. Ông tránh tội bất hiếu lớn nhất nên lấy vợ thưa với cha nhưng ai trách móc.

, thư về nhà thông báo với cha , Thuấn còn hiếu thuận bằng .”

Hạ Lan Từ thực sự thấy càng lúc càng kỳ lạ hơn: “… Cha hồi âm ?”

“Chắc chắn là kịp , dù cũng mất trong sạch, chỉ thể tiền trảm hậu tấu thôi.” Lục Vô Ưu cong đôi mắt hoa đào mỉm thoải mái : “Họ sẽ đồng ý thôi, chỉ là đến lúc đó tờ canh của nàng cũng gửi về quê nhà … lượt lượt về nữa nên thể chậm trễ chút thời gian.”

“… Cha của thật sự tức c.h.ế.t ?”

nếu nàng hành động như , Hạ Lan Cẩn nhất định sẽ tức đến bốc khói.

Lục Vô Ưu ngẫm nghĩ : “Ừm… chắc sẽ vui, dù …” Hắn kéo dài giọng: “Cũng là một nàng dâu xinh .”

Hạ Lan Từ phân biệt những lời câu nào thật câu nào giả, cũng lười ngượng ngùng nên liền cúi đầu xem danh sách lễ vật.

nếu tự tin như , chắc cũng vấn đề gì lớn.

Nàng từng xem qua danh sách lễ vật của Diêu Thiên Tuyết, đại khái sẽ những gì, nên khi xem danh sách của Lục Vô Ưu đưa, nàng thấy đúng, quả thực nhiều ít, ở mức đủ.

Không khiến khác ganh tị , cũng mất thể diện của cả hai.

Chỉ là danh sách lễ vật hồi môn thực sự thái quá, nàng từng đồ cưới của cô nương nào do tân lang chuẩn cả, thế là nàng đẩy danh sách về phía : “Cái cần .”

Lục Vô Ưu chút do dự: “Không cần cũng , để đồ theo đoàn xe là .”

Hạ Lan Từ nhíu mày : “Huynh cho nở mày nở mặt ?” Lục Vô Ưu chống cằm, nghiêng đầu : “Không, là sợ mất mặt.”

“…”

Hạ Lan Từ câm nín, im lặng một lúc mới : “… Cũng .”

“Vậy thì , giờ thì sẽ .”

Lục Vô Ưu đặt một tờ giấy xuống, tươi : “Cửa tiệm may mặc Đông Phong Bất Dạ Lâu ở thành Bắc, nàng mang tờ giấy đến, sẽ đo may cho nàng, khi tú nương xong qua một thời gian sẽ giao đến phủ.”

Hắn còn thêm mắm dặm muối: “Tiểu cô nương còn trẻ trung ngời ngời đó mà suốt ngày mặc đồ trắng, trông cứ như mặc đồ tang, may mắn chút nào.”

Hạ Lan Từ buột miệng : “Chính cũng đó thôi!”

Lục Vô Ưu đáp: “Ta như thế là bạch y công tử phong độ ngút ngàn.” Hạ Lan Từ : “Ta cũng là bạch y tiểu thư thanh tao thoát tục.”

Lục Vô Ưu cong môi mỉm : “… Nhìn xem ngốc chứ.” “…?”

Hạ Lan Từ đột nhiên cắn .

Loading...