PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 71
Cập nhật lúc: 2024-12-12 04:17:53
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy thì , giờ thì sẽ .”
Lục Vô Ưu đặt một tờ giấy xuống, tươi : “Cửa tiệm may mặc Đông Phong Bất Dạ Lâu ở thành Bắc, nàng mang tờ giấy đến, sẽ đo may cho nàng, khi tú nương xong qua một thời gian sẽ giao đến phủ.”
Hắn còn thêm mắm dặm muối: “Tiểu cô nương còn trẻ trung ngời ngời đó mà suốt ngày mặc đồ trắng, trông cứ như mặc đồ tang, may mắn chút nào.”
Hạ Lan Từ buột miệng : “Chính cũng đó thôi!”
Lục Vô Ưu đáp: “Ta như thế là bạch y công tử phong độ ngút ngàn.” Hạ Lan Từ : “Ta cũng là bạch y tiểu thư thanh tao thoát tục.”
Lục Vô Ưu cong môi mỉm : “… Nhìn xem ngốc chứ.” “…?”
Hạ Lan Từ đột nhiên cắn .
Lục Vô Ưu bước cửa phòng biên soạn của Hàn Lâm Viện cảm nhận ngay những ánh mắt nóng bỏng nhắm thẳng , nóng rát như ăn tươi nuốt sống .
Hắn điềm nhiên như thấy gì, vẫn theo thói quen về bàn việc của .
Như thường lệ, nhờ một tiểu (*) bên pha cho một ấm , Lục Vô Ưu xắn tay áo mài mực, chuẩn bắt đầu công việc.
(*) tiểu : quan viên nhưng chức vị thấp hơn
Tuy nhiên, thì bình tĩnh, nhưng những khác thể bình tĩnh .
Trong phòng biên soạn, những đang công tác đều là Biên tu chính Thất phẩm, Kiểm thảo tòng Thất phẩm. Những đều ít kinh nghiệm, tuổi đời còn trẻ, thường ngày cũng chỉ những việc liên quan đến luận bàn văn chương, tra xét sử sách các loại, công việc khá khô khan, cuộc sống hiếm khi sóng gió.
Vì , khi tin tức chấn động , đều kìm nổi kích động trong lòng, trong sự kích động còn lộ vài phần ghen tỵ.
Chẳng bao lâu dằn lòng , bước tới bàn việc của Lục Vô Ưu, ho khan một tiếng : “Tễ An , hôm nay hân hoan đến lạ, sắp việc vui gì , chi bằng chia sẻ một chút để cũng hưởng lây may mắn ?”
Lục Vô Ưu cầm cán bút ngước mặt lên, ánh mắt vô tội : “Thật sự hổ thẹn, cũng chuyện vui gì cả.”
“Lục Lục nguyên, thế là đúng !” Lại sấn nheo mắt : “Chuyện mang chim nhạn đến Hạ Lan phủ, còn nhờ bà mối đến nhà tặng lễ lan truyền khắp Kinh thành ! Dám đến Hạ Lan phủ cầu hôn, thật là bình thường.”
Quan trọng nhất là, Hạ Lan phủ những đuổi , mà còn thực sự nhận lấy phần lễ !
Điều đó nghĩa là, chuyện hôn sự lẽ quyết định.
Lúc trong phòng biên soạn thượng quan, cũng to gan hơn.
“Người cưới thực sự là vị Hạ Lan tiểu thư đó ?”
“Không đúng, vị hôn thê hứa hôn ở quê nhà ? Huynh bỏ mặc ? Vậy nếu lỡ như Thánh thượng hỏi đến…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-71.html.]
Lục Vô Ưu nở nụ hòa nhã bất đắc dĩ : “Các vị hỏi nhiều thế, nên trả lời câu nào đây?” Hắn tỏ dáng vẻ ung dung hào phóng: “, đến Hạ Lan phủ cầu . Có một việc quên với các vị, vị hôn thê ở quê nhà của , khéo cũng chính là Hạ Lan tiểu thư.”
Hắn còn bộ tỏ vẻ kinh ngạc: “Quê nhà của Hạ Lan đại nhân cũng ở Bạch Giang, Thanh Châu, chẳng lẽ các vị ?”
Mọi nhất thời ngơ ngác , cứ cảm thấy chuyện thật khó tin thế nào .
Hạ Lan tiểu thư nay là đóa hoa cao chỉ ngắm mà thể hái, chuyện bộ Kinh thành đều thấu hiểu, nhưng hễ nam tử trẻ tuổi nào từng thấy nàng cũng dám khẳng định sẽ động lòng, nhưng việc đóa hoa nhiều năm chủ cũng là điều ai cũng .
Thế nhưng Lục Vô Ưu tỏ hết sức tự nhiên, dáng điệu tự tin vô cùng, như thể chất vấn mới là vấn đề.
Có trí nhớ nhắc : “Đợi , Tễ An , ngày truyền lô lúc chúng gặp gỡ Hạ Lan tiểu thư cổng Hoàng Thành, như ! Huynh gì nhỉ?… ‘Ta và Hạ Lan tiểu thư chuyện mấy câu, thực sự là chuyện vô căn cứ.’”
Lục Vô Ưu tỏ ngỡ ngàng, ánh mắt hết sức vô tội: “Ta thực sự chuyện nhiều với Hạ Lan tiểu thư, việc hứa hôn chẳng là do cha định đoạt ?”
Hắn lý, nhưng mà…
“Sao đây từng về chuyện ?”
“Nhiều đến Hạ Lan phủ cầu hôn, cũng nào rằng Hạ Lan tiểu thư hứa hôn cả.”
“Phải , chỗ chúng còn một Thứ cát sĩ của Bách Giang, Thanh Châu ? Mau gọi đến hỏi thử xem!”
Số lượng Thứ cát sĩ chia mỗi châu một , khéo cũng đến từ Bách Giang. Khi gọi tới, vị Thứ cát sĩ hết sức mù mờ hiểu . Nghe hỏi, y mới bừng tỉnh hiểu chuyện: “Chuyện hứa hôn thì rõ ràng lắm, nhưng năm đó ở thư viện Giang Lưu, Tễ An và Hạ Lan tiểu thư tình cảm với … Sau đó Hạ Lan tiểu thư trở về Kinh thành, bọn còn tiếc nuối cho Tễ An. Chuyện khắp cả thư viện đều , nên khi tin , còn cảm thấy vui mừng cho Tễ An… Không ngờ họ hứa hôn từ lúc đó ! Tễ An , với !”
Vẻ mặt Lục Vô Ưu chợt vẻ tiu nghỉu: “Trước lúc ở Thanh Châu, công danh còn gia thế, đương nhiên tự thấy xứng với Hạ Lan tiểu thư, chuyện hôn sự đương nhiên thể công khai, cũng để tránh tổn hại thanh danh của nàng.”
Lúc lời , lông mày nhíu , dường như còn mang theo vài phần đau khổ và tủi hờn đến.
Những thi đỗ khoa cử phần lớn đều xuất từ gia đình bần hàn. Khi thấy biểu hiện của Lục Vô Ưu bất giác gợi cho họ nhớ thời gian đỗ đạt, gặp cảnh đời bạc bẽo lòng lạnh nhạt, trong lòng chợt dâng lên một nỗi xúc động, thầm hét lớn “Đừng khinh trẻ tuổi nghèo khó”, đột nhiên cũng thổn thức theo.
“Tễ An cũng khổ tận cam lai .”
“Hiện giờ Hạ Lan đại nhân chắc chắn cũng vui mừng khi phó thác chung cả đời Hạ Lan tiểu thư cho .”
Lục Vô Ưu xoa trán, thở dài một : “Tại hạ cũng vô cùng lo lắng, những ngày qua lòng đầy bất an, đêm đến trằn trọc ngủ … Chỉ mong các vị đồng liêu đừng nhạo nữa.”
Mọi cũng đều , Hạ Lan tiểu thư mà sắp cưới là một củ khoai lang nóng phỏng tay.
Trong lúc nhất thời, đều lượt vỗ vai Lục Vô Ưu, dành cho những lời an ủi thiết của đồng liêu. Tất nhiên cũng thiếu nhân cơ hội : “Lục khi nào thành , hôm nào cũng đến phủ thăm hỏi…”
Lục Vô Ưu vẫn giữ vẻ bình thản ứng phó xong đợt đầu tiên, buổi trưa ăn cơm ở nhà ăn, gặp đúng gặp nhất bây giờ.
Lâm Chương thấy Lục Vô Ưu cũng dừng bước chân , ánh mắt về phía vô cùng phức tạp.