Lục Vô Ưu và Lâm Chương dù là đồng niên cùng ở Hàn Lâm Viện, nhưng Lục Vô Ưu xuất Trạng nguyên, bổ nhiệm quan Biên tu tòng Lục phẩm, còn Lâm Chương xuất Tiến sĩ Nhị giáp, tuyển chọn Thứ cát sĩ phẩm hàm, đợi ba năm sát hạch qua mới quyết định giữ hoặc chuyển , đến lúc đó mới thể đạt đến chức quan Thất phẩm.
Do đó, dù hai giao thiệp riêng tư, nhưng công việc hàng ngày cùng chỗ.
Lâm Chương yên ở đó một hồi, cuối cùng bước tới, giọng điệu do dự: “Tễ An, …”
Lục Vô Ưu khẽ thở dài một , : “Là sự thật.”
Sắc mặt Lâm Chương chợt trở nên phức tạp đến tột cùng, dường như nên đối diện với Lục Vô Ưu thế nào, y lắp bắp : “Sao, như … , nhưng tình ý với Hạ Lan tiểu thư … hơn nữa cũng vị hôn thê hứa hôn ở quê nhà…”
Phiền phức ở chỗ đây.
Cái cớ đó Lục Vô Ưu bày còn dùng nữa.
Hắn trầm ngâm một lúc mới trả lời: “Là kết quả thương lượng giữa và Hạ Lan tiểu thư. Vị hôn thê ở quê nhà thật sự tồn tại, chỉ là chuyện mong Thiếu Ngạn giữ bí mật giúp .”
Lâm Chương cũng sững sờ: “Hạ Lan tiểu thư thương lượng với ?”
Lục Vô Ưu : “Ta dối hôn thê là để từ chối ý của Công chúa, điều chắc cũng khó đoán. Hạ Lan tiểu thư vì vụ việc giông tố của Tào Thế tử đó nên cũng vô cùng phiền não, đúng lúc nàng cần một phu quân, thiếu một thê tử, nàng cũng từng sống ở Thanh Châu cho nên giả vờ kết hôn với để bảo danh dự. Thực giữa và Hạ Lan tiểu thư tình cảm riêng tư. Chuyện chỉ với Thiếu Ngạn, mong đừng truyền ngoài.”
Lâm Chương cũng ngờ sẽ lý do như .
Y ngây một lúc : “Ta sẽ với ai khác. tại Hạ Lan tiểu thư tìm đến …”
Lục Vô Ưu thở dài: “Ta cũng hiểu, lẽ nàng cảm thấy trông thật thà chăng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-73.html.]
Lâm Chương: “…”
Lục Vô Ưu thêu dệt đủ , lúc mới thật: “Tóm ý giấu giếm , đây thực sự với Hạ Lan tiểu thư, quyết định đến phủ cầu hôn cũng là chuyện mới đây, trong đó vài chuyện ngoài ý khó với Thiếu Ngạn. Nếu trong lòng vẫn thể quên Hạ Lan tiểu thư…”
Lâm Chương vội vã lắc đầu, nhưng trong giọng vẫn mang chút chua xót: “Ta và Hạ Lan tiểu thư duyên nhưng phận, từ lâu còn dám mơ tưởng xa xôi. Nếu Tễ An thể thành đôi cùng với Hạ Lan tiểu thư … cũng thật lòng mừng cho hai , chỉ là ngờ Tễ An thực sự tình ý với Hạ Lan tiểu thư, , …” Y nuốt nửa câu xuống: “Ta thất thố, xin phép về .”
Lục Vô Ưu sợ nhất là gặp tình huống thế .
So với điều , những chuyện khác như đến nhà gây sự, chặn đường ở Hoàng Thành, hoặc là dùng những lời mỉa mai, uy hiếp, dụ dỗ đều đáng để nhắc đến, bởi vì năm đó ở Thanh Châu từng trải nghiệm một .
***
Tin tức tương tự cũng truyền đến phủ Công chúa.
Tiêu Thiều An gần như lập tức đến Hàn Lâm Viện tìm Lục ca ca của nàng để hỏi cho rõ ràng.
Không hứa hôn ở quê nhà ! Sao thể đến tận phủ xin cưới nữ nhân chứ! Nữ nhân đó ngoài việc hơn nàng một chút, thì còn chỗ nào nữa ?
Còn bước khỏi cửa, đưa tin thêm: “Nghe cô nương mà Lục Trạng nguyên hứa hôn ở quê nhà chính là Hạ Lan tiểu thư.”
“Cái gì? Họ quen từ ?” Tiêu Thiều An sững sờ đầu .
Lần nàng tính kế thành, ăn trộm gà còn mất nắm gạo, những khiến Lục Vô Ưu cưới , mà bây giờ Lục Vô Ưu thấy nàng từ xa tránh đường khác, thậm chí ánh mắt còn lạnh lùng.
Nàng mấy đến Hàn Lâm Viện chặn đường cũng . Lúc nàng mới nhận , lẽ lờ mờ đoán phần nào chuyện xảy ở phủ Công chúa đó, cho nên hiện tại… nàng thể Lục ca ca ghét bỏ.
Tiêu Thiều An vốn tưởng rằng chuyện gì khiến nàng phiền lòng hơn chuyện .