PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-12-12 04:24:46
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng mấy chốc, hầu tên “Thanh Diệp” cầm theo một thanh chủy thủ với vỏ đao sáng bóng lấp lánh ngọc lưu ly bước , cung kính đưa cho nàng: “Hạ Lan tiểu thư, mời dùng.”

Hạ Lan Từ do dự nhận lấy, thanh đao rõ ràng nhẹ hơn nhiều so với thanh đao của nàng, vỏ đao mài dũa tinh xảo giống như là một viên ngọc quý, cầm trong tay thoải mái và dễ sử dụng. Nàng rút vỏ đao , chỉ thấy d.a.o đen bóng, bởi vì phản chiếu ánh sáng nên khi xoay chuyển thì giống như một tấm gương mỏng, cần thử cũng là vô cùng sắc bén.

Lục Vô Ưu : “Thanh đao thích hợp để mang theo bên , thỉnh thoảng thể dùng để cắt rau củ cũng , nàng chỉ cần chú ý đừng cắt trúng tay.” Thấy Hạ Lan Từ ngẩn ngơ, cầm thanh đao gãy đôi lên: “Ta gãy chủy thủ của nàng, nàng còn lấy ?”

Hạ Lan Từ chỉ còn cách im lặng nhận lấy, nhưng nén nổi tò mò: “Loại chủy thủ bình thường đều là…. vật tiến cống ?”

Nàng cũng từng thấy qua đao kiếm, nhưng đầu tiên thấy một thanh đao chế tác tinh xảo như .

Lục Vô Ưu bình thản : “Nhà còn nhiều lắm, cũng còn thích chơi nữa.”

Hạ Lan Từ: “…”

Rốt cuộc gia cảnh nhà là thế nào!

Có lẽ thấy biểu cảm của Hạ Lan Từ thích thú, Lục Vô Ưu khẽ một tiếng, : “Quên với nàng, nhà … ừm, bên nhà cha , gia tộc từ đời qua đời khác giỏi nhất là luyện đao kiếm, mười tám loại binh khí gì đó cũng đủ. Nếu như nàng cần thứ gì, bất cứ lúc nào cũng thể hỏi .”

Hạ Lan Từ: “…”

Nhà là sơn tặc ! Chắc chắn chính là sơn tặc !

Hạ Lan Từ đột nhiên ảo giác như thực sự sắp gả áp trại phu nhân.

Lục Vô Ưu chống tay lên trán, bật thêm hai tiếng: “Yên tâm, từng chuyện , chỉ lo chăm chỉ học hành. Còn cha … ừm, hiền lành, cơ hội, nàng gặp sẽ ngay thôi.”

Hạ Lan Từ cầm thanh chủy thủ cho, gượng gạo : “Cảm ơn .”

Lục Vô Ưu đột nhiên : “Hạ Lan tiểu thư, hỏi nàng một câu nhé, nàng thích khác giúp đỡ ? Tại mỗi đều giống như mắc nợ ?”

Hạ Lan Từ ngờ hỏi như .

thực sự, nàng luôn vô thức kháng cự ý của nam nhân.

Khi còn nhỏ, cô bé Hạ Lan Từ từng nhận một cây kẹo đường từ một bé, bé đó thấy nàng nhận kẹo liền đến nắm tay nàng. Hạ Lan Từ chịu, bé liền lớn tiếng rằng cô nhận đồ của , tại cho nắm tay, đó còn gọi bạn bè đến chế giễu nàng lấy đồ của khác, còn mắng nàng là hồ ly tinh.

Cô bé Hạ Lan Từ ném cây kẹo đường , cố nhịn nước mắt chạy về nhà. Cha nàng , còn dạy dỗ nàng một trận, rằng nữ tử nên nhận đồ của khác.

Sau sự thật cũng chứng minh, phần lớn những lời nịnh hót và quà tặng của nam nhân đều ý đồ , kể còn âm mưu hãm hại nàng.

Lục Vô Ưu gì để lợi dụng từ nàng. Nàng lúng túng : “… Vậy sẽ sửa.”

Lục Vô Ưu còn gật đầu : “Ừm, bắt đầu từ việc đến cửa hàng may mặc ở thành Bắc, để thực hiện lời hứa. Ta ngờ nàng kéo dài đến bây giờ vẫn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-77.html.]

Hạ Lan Từ khẽ mấp máy môi, một hồi lâu mới trả lời: “Được… sẽ .”

Lục Vô Ưu nhoẻn miệng : “Nếu nàng báo đáp , mang theo một ít kẹo bên , chứ nữ tử thích ăn đồ ngọt …” Hắn lẩm bẩm vài câu, dường như nhớ điều gì đó, bèn : “… Không là nàng tiền mua kẹo đó chứ?”

Mặt Hạ Lan Từ đỏ lên, nhỏ giọng : “Ta thích ăn…” Lục Vô Ưu dường như vô thức : “ nàng ngọt mà.” Hạ Lan Từ: “…???”

Lục Vô Ưu dời tầm mắt , sang chỗ khác: “Ta chỉ theo ấn tượng của thôi.”

Hắn ho khẽ một tiếng hắng giọng dặn dò: “Thanh đao nàng cứ cầm lấy , sẽ đưa nàng thứ khác. Ừm, còn đây là lọ thuốc Thanh Tâm Hoàn đưa cho nàng , ở những tiệm thuốc thường bày bán .

Thuốc tuy giải tất cả, nhưng sẽ hiệu quả với hầu hết các loại mê dược tình dược, tóm nàng cứ phòng vẫn hơn.”

Hạ Lan Từ nhận lấy lọ thuốc, : “Ừm.”

Lục Vô Ưu : “Được , nàng về , nhớ qua vài ngày nữa đến thăm — diễn diễn cho đến cùng.”

Hạ Lan Từ nghĩ ngợi : “Huynh thích kẹo gì? Ta sẽ cố gắng mua.”

Lục Vô Ưu tỏ rộng lượng : “Ngọt là .”

***

“Tên Trạng nguyên mặc dù né tránh nhanh, nhưng giống võ.” Người đang chuyện quỳ đất, mặc y phục hành: “Thuộc hạ theo mệnh lệnh, lấy mạng .”

Hành tẩu trong giang hồ, ai cũng đại môn phái, cũng những vì quyền lực và lợi ích mà phụ thuộc quan phủ hoặc hoàng quyền.

Tiêu Nam Tuân gì, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn của chiếc ghế bành chạm trổ sơn vàng trầm ngâm suy nghĩ. Hắn thể thực sự tay g.i.ế.c tên Trạng nguyên đó, nếu Phụ hoàng nhất định sẽ truy cứu đến .

Phụ hoàng tuy mắt nhắm mắt mở với một hành vi của , nhưng cũng đến mức cho phép tùy tiện ám sát triều thần.

Thế lực của Tiêu Nam Tuân hiện tại cũng thể tránh khỏi tai mắt của Phụ hoàng – chi bằng là Phụ hoàng cũng sẽ cho phép như .

Hắn vốn nghĩ dù nắm nhược điểm của tên Trạng nguyên , cũng thể khó mà lui. Không ngờ, tên Trạng nguyên đó tình sâu nghĩa nặng, dù thương nặng gần c.h.ế.t vẫn kiên quyết tổ chức hôn lễ như thường.

Sao tên đó c.h.ế.t quách cho .

Đồ ngon sắp đến tay cánh mà bay, đổi khác cũng thể cam tâm.

Tiêu Thiều An còn đến tìm lóc ầm ĩ.

“… Ca ca, lấy mạng Lục ca ca, đó chứ? Huynh hứa với sẽ g.i.ế.c mà. Nếu mệnh hệ gì, cũng sống nữa!”

Thật phiền c.h.ế.t .

Loading...