PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-12-13 02:00:04
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc nãy tinh thần căng thẳng, bây giờ cãi mấy câu, cảm thấy đối diện vẫn là Lục Vô Ưu mà nàng quen thuộc, cơ thể cũng vô thức buông lỏng theo.

Hạ Lan Từ dứt khoát ở mép giường : “Nếu hôn thì hôn, ngủ thì ngủ, nếu ngủ thì ngoài ngủ, khuya đừng giày vò nữa… Nói , dáng ngủ của yên , sẽ nghiêng ngả gác bậy, nghiến răng, mớ, nhưng thể sẽ trở vài , tạm thời thói quen thức dậy giữa đêm, nếu giữa đêm tỉnh dậy sẽ cố gắng phát tiếng.”

Lục Vô Ưu cũng : “Nàng yên tâm, cũng ngủ yên , thể một tư thế suốt cả đêm, tiếng thở thể giảm đến mức thấp nhất, nàng đừng nghĩ c.h.ế.t .”

Sau đó sắc mặt thoáng đổi: “… Ta thực sự thể hôn ?”

Hạ Lan Từ cảm thấy thật sự đang rối rắm việc , nàng cũng gả cho , chẳng lẽ còn cản chắc.

Nàng gật đầu, khẽ “ừm” một tiếng.

Vẻ mặt Lục Vô Ưu chần chừ hớn hở: “Nàng thật sự …” Hạ Lan Từ : “Không thì ngủ đây.”

Nàng bộ xuống giường, ngay lập tức, Lục Vô Ưu giữ chặt cằm nàng, hôn lên đôi môi mà ao ước suốt cả đêm.

Lần đầu tiên họ hôn khi ý thức còn tỉnh táo, cảm giác thật khó tả.

Hạ Lan Từ vẫn ở mép giường, cảm nhận rõ ràng một tay của Lục Vô Ưu nâng cằm nàng, tay giữ gáy nàng, cơ thể nghiêng về phía , một đầu gối đặt phía bên ngoài đùi nàng, gần như cho nàng gian để lùi .

Nàng dùng hai tay chống xuống giường, ngửa đầu lên.

Đôi môi quá nóng bỏng, quấn quýt một hồi vươn đầu lưỡi . Hạ Lan Từ cảm thấy đầu óc như nổ tung.

Đầu lưỡi của Lục Vô Ưu nhẹ nhàng lướt đôi môi nàng giống như đang thưởng thức món điểm tâm ngon ngọt, chậm rãi nếm từng chút từng chút, l.i.ế.m môi nàng khiến hai cánh môi cũng bắt đầu nóng lên. Nàng hiểu vì nhớ đến đó còn luôn miệng giúp nàng “lau son môi”, thì là kiểu lau như ?

Còn đợi nàng hồn , Lục Vô Ưu dường như nhấm nháp đủ đôi môi nàng , lưỡi cạy mở đôi môi chạm hàm răng, bắt đầu tìm cách mở miệng nàng.

Hạ Lan Từ cảm thấy đầu như kích thích mạnh, thở trở nên hỗn loạn nhưng vẫn ngoan ngoãn mở miệng.

Lần đầu tiên khi lưỡi chạm , một luồng kích thích xông đến giống như điện giật.

Hạ Lan Từ siết chặt những ngón tay nắm chặt tấm đệm giường, trong tâm trí tránh né, nhưng ngay lập tức Lục Vô Ưu vồ vập tới như thưởng thức các phần khác của nàng, chậm rãi nhấm nháp như thể bỏ qua bất kỳ chỗ nào. Rất nhanh, Hạ Lan Từ hít thở dồn dập, nàng ngửa đầu, đầu lưỡi cố gắng tránh né, nhưng trong nơi nhỏ bé khó mà chạm nữa.

Mà mỗi chạm , nàng đều run rẩy , da đầu cũng trở nên tê dại.

Rõ ràng từng hôn, nhưng ý thức tỉnh táo, chỉ cảm thấy cổ họng khát khô, nỗi khao khát da thịt cứ trào dâng ngớt, chỉ nhớ cảm giác thoải mái chứ nhớ gì khác, trong ấn tượng cảm giác kích thích đến mức .

Hạ Lan Từ nhịn nữa bèn di chuyển lùi về .

Thế nhưng mỗi khi nàng lùi, Lục Vô Ưu tiến tới, ý định ngừng hôn nàng, khi Hạ Lan Từ cảm thấy lưng chạm vách tường lạnh lẽo, Lục Vô Ưu bước lên giường, quỳ hai đầu gối mặt ép nàng tường, quấn chặt lấy đầu lưỡi nhỏ bé của nàng.

Hạ Lan Từ cảm thấy gần như chịu nổi nữa, bên tai chỉ thấy tiếng nước rõ ràng và những âm thanh vụn vặt do chính phát , mềm mại đến mức kỳ quặc.

Cơ thể nàng mềm nhũn, thở nóng rực, hai gò má đỏ bừng chạy dọc đến mang tai.

Hạ Lan Từ cảm thấy dường như mất trí nhớ về đó … Nàng thật sự nhớ…

Hạ Lan Từ cuối cùng chịu nổi nữa, nàng đưa cánh tay mềm mại đặt lên vai Lục Vô Ưu dùng lực đẩy đang càng ngày càng áp sát nàng . Bộ áo ngủ lỏng lẻo của nàng nãy suýt nữa trượt khỏi vai.

Lục Vô Ưu cảm nhận sự kháng cự từ đang hôn đến mềm nhũn như nước, liền chậm rãi dừng , buông đôi môi nàng , lùi một chút về

Lúc cúi đầu xuống, mới nhận lẽ hôn quá đà. Ít nhất, trông Hạ Lan Từ hiện giờ vẻ… vô cùng bất .

Lục Vô Ưu dám nàng thêm nữa, lập tức bò khỏi giường, rót cho một chén . vì quá căng thẳng, nước suýt đổ ngoài. Hắn uống một ngụm, nhận việc dùng để giảm bớt sự khô nóng trong cũng giống như dã tràng xe cát, nên dứt khoát phòng tắm.

Chỉ để một Hạ Lan Từ thở dốc hỗn loạn, nghiêng giường.

Nàng vốn nghĩ rằng việc sẽ giống như , cùng lắm thì đó thể sẽ khó chịu một chút, nhưng khác hẳn, khi tỉnh táo thì khác, nàng thể cảm nhận rõ ràng đối phương đang cẩn thận nhấm nháp cắn nuốt nàng từng chút một.

Phản ứng quá mãnh liệt của cơ thể khiến Hạ Lan Từ chút lo sợ.

Nếu trực tiếp “xong việc” ngay thì cũng , nàng thể chịu đựng cơn đau, cố gắng nhẫn nhịn chuyện cũng sẽ qua. Lục Vô Ưu cứ chậm rãi, từ từ từng chút.. Hạ Lan Từ suy nghĩ hồi lâu, nhưng trong đầu chỉ hiện lên những từ mấy đắn, đại loại như “trêu đùa”, “cợt nhả” nhục” nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-nhu-y/chuong-93.html.]

khi nàng đẩy Lục Vô Ưu , rời thẳng thừng như thế, cũng giận .

Hạ Lan Từ do dự xuống giường để xem xét, nhưng đặt chân xuống đất, nàng phát hiện đôi chân mềm nhũn. Nàng mơ hồ thấy tiếng nước rì rào, thử nhỏ giọng gọi “… Lục đại nhân?”

Một hồi lâu mới thấy tiếng Lục Vô Ưu vang , rầu rĩ đáp : “… Ta .”

“… Ồ.”

Hạ Lan Từ hỏi định tiếp tục nhưng dám, chỉ thể giường ngây ngẩn mũi giày của , nãy ngay cả gáy cũng đỏ bừng.

Một lát , Lục Vô Ưu từ phòng tắm ngoài, chuyển hướng về phía tủ lấy một tấm chăn và một chiếc đệm trải xuống đất, đó xuống ngủ.

Hạ Lan Từ ngẩn : “Chàng ngủ đất thật ?”

Lục Vô Ưu ngẩng đầu lên đáp : “Đừng gì nữa, ngủ .” Hạ Lan Từ : “… Hay là lên đây?”

Giọng Lục Vô Ưu đầy tức giận: “Hạ Lan tiểu thư, nàng thấy tiếng gõ mõ cầm canh ngoài ? Đã sắp đến canh tư đó, sáng mai nàng còn thức dậy ?”

Hạ Lan Từ: “…”

Nàng thật sự thấy.

Với , Lục Vô Ưu quả thật giận .

Được , nàng nên đẩy , nhưng phản ứng cơ thể nàng cũng thể kiểm soát , chẳng là do hôn quá… quá… , bây giờ trong miệng nàng vẫn còn đầy hương vị của .

Hạ Lan Từ mép giường một lúc, thấy Lục Vô Ưu thực sự nhúc nhích nữa, vẻ ngủ thật , nàng cũng miễn cưỡng nữa, vươn tay kéo chăn ngã đầu xuống giường ngủ .

Một đêm cứ thế trôi qua.

Hạ Lan Từ thói quen sinh hoạt đều đặn, dù ngủ muộn nhưng khi trời sáng nàng vẫn tỉnh dậy như ngày, nàng uể oải bước xuống giường.

Đang chuẩn rửa mặt, nàng chợt thấy tiếng Lục Vô Ưu vang lên: “Hạ Lan tiểu thư, nàng mới ngủ mấy canh giờ?”

Hạ Lan Từ búi tóc lên: “Lục đại nhân, nếu còn buồn ngủ thì lên giường ngủ thêm chút nữa .”

Giọng Lục Vô Ưu mang theo vẻ quái gở: “Ý nàng là, ngày hôm đêm tân hôn, tân nương tử thức dậy từ sớm, còn tân lang thì vẫn ngủ giường chịu dậy?”

“O…”

Hạ Lan Từ thực sự nghĩ nhiều đến như .

Lục Vô Ưu nhanh chóng trở bật dậy khỏi đống chăn đệm đất.

Người ở bên ngoài thấy tiếng động bên trong, liền hỏi vọng : “Đại nhân, phu nhân, cần hầu hạ ạ?”

Lục Vô Ưu cuộn đệm và chăn nhét trong tủ, đó lên giường lật tìm tấm lụa trắng, dùng túi m.á.u giả nặn một ít bôi lên tấm lụa dùng chăn phủ lên , đó mới xoa trán : “Vào .”

Tối qua Lục Vô Ưu đuổi đầu bếp , Hạ Lan Từ còn tưởng rằng sáng nay sẽ chịu đói.

Không ngờ khi xuống, bàn bày cháo trắng kèm dưa cải, bánh gạo nếp ngọt, thậm chí còn hai bát cháo thịt trứng gà.

Thanh Diệp vô cùng niềm nở : “Thức ăn mới ngoài mua về, nếu phu nhân thích, ngày mai sẽ đổi món khác.”

Hạ Lan Từ đương nhiên ý kiến gì.

Hai im lặng đối diện dùng bữa sáng.

Quan viên của Đại Ung khi thành đều kỳ nghỉ, huống hồ Lục Vô Ưu từng dùng ngày phép nào trong đợt nghỉ phép của Hàn Lâm Viện, cho nên hôm nay họ thực sự nhàn rỗi, mà Hạ Lan Từ với tư cách là nàng dâu, ngày thứ hai hôn lễ đáng lẽ dâng cho cha chồng, gặp gỡ chị em dâu, tìm hiểu quy củ của nhà chồng, những điều cần Diêu Thiên Tuyết nhắc nhở, nàng cũng đại khái.

vấn đề là, hiện tại trong bộ Lục phủ ngoài hai họ, thích nào khác của Lục Vô Ưu.

Hạ Lan Từ ngỡ ngàng khắp chung quanh chỉ cảm thấy bối rối, khi ăn xong mới cất giọng thăm dò: “Lục đại nhân, chúng nên đến mắt mợ và ông bác của ?” Nàng cố gắng nhớ xưng hô của những .

Lục Vô Ưu lau miệng, : “Ta cũng ý đó, lát nữa chúng sẽ .”

Loading...