10.
Tam Hoàng tử  thèm  Thái tử một cái, nhanh chóng xoay  xuống ngựa, quỳ  mặt bệ hạ:
" Nhi thần   Thái tử điện hạ  dị tâm, vì  mới điều động cấm quân đóng ở hậu sơn  đêm qua. Việc xảy  quá đột ngột,  kịp bẩm báo phụ hoàng, xin phụ hoàng giáng tội."
Bệ hạ  còn sức để truy cứu tội của Tam hoàng tử?
Ngài chỉ tay  Thái tử, dùng chút  tàn cuối cùng quát lớn:
" Bắt lấy nghịch tử  cho trẫm, trẫm  giam cầm  suốt đời!"
Ngài gào khàn cả giọng.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
 cũng chỉ là giam cầm.
Ngay cả vị trí Thái tử cũng  từng mở miệng tước đoạt.
Tam hoàng tử ánh mắt lóe lên một tia sáng.
Thái tử nghiến răng ken két,  cam tâm để bao nhiêu năm mưu tính  hủy hoại trong chốc lát.
Nhân lúc    đề phòng,  rút d.a.o găm, lao thẳng về phía bệ hạ.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Phong Chí  bên cạnh bệ hạ lao tới, chắn ngay   ngài.
Lưỡi d.a.o  kịp thu .
Đâm thẳng  tim.
Tất cả tiếng hét của   nghẹn  trong cổ họng.
Vừa nãy  còn  nhẹ, đưa con hồ ly trắng  tay .
Lúc  đưa tay nhận lấy, còn vô tình chạm  lòng bàn tay ấm áp của .
Tim  co rút từng cơn, cuối cùng biến thành một tiếng thét xé gan xé ruột, lao đến ôm   lòng.
Máu tươi ồ ạt trào  từ miệng .
Hắn cố nâng tay lên  che mắt , nhưng tay chỉ nhấc  nửa chừng   còn sức lực.
Bệ hạ  cảnh tượng   cho sững sờ, đến khi  hồn  thì giận dữ quát:
" Nghịch tử, ngươi dám mưu sát trẫm, còn hại c.h.ế.t cả Lâm tướng! Người , giam Thái tử  đại lao, sáng mai xử trảm!"
Câu   dứt, bệ hạ vốn  sức cùng lực kiệt liền ngã quỵ, xung quanh lập tức vang lên những tiếng hô hoảng loạn.
Nhiệt độ   Lâm Phong Chí nhanh chóng rời .
Không giống như   thương  đó,  , d.a.o găm  đ.â.m thẳng  tim,  còn khả năng sống sót.
Tim  dường như cũng  đ.â.m một nhát, đau đến mức  thể thốt lên lời.
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống khuôn mặt .
Lâm Phong Chí cố gắng nở một nụ  với .
Môi  mấp máy giữa vệt m.á.u đỏ sẫm,  ghé sát ,  thấy  thì thầm một cách yếu ớt:
" Đừng …  , chăm sóc Tiểu Tĩnh thật , nhà họ Lâm, đều là của ngươi… Ta c.h.ế.t , ngươi nhất định  thể  phong  cáo mệnh phu nhân…"
Trái tim  quặn thắt.
Đau đến mức chỉ  thò tay  n.g.ự.c mà bóp nát nó.
Giọng  vỡ vụn, khàn đặc đến  thể  rõ:
" Phong Chí,   cần hồ ly trắng, cũng  cần cáo mệnh phu nhân,  chỉ cần ."
Ta ôm  chặt hơn, m.á.u tươi từ vết thương  tràn , thấm ướt nửa  .
" Chàng  thể bỏ   và Tiểu Tĩnh, mẫu  còn đang ở trong phủ chờ  về,  đừng bỏ  mà .
" Rõ ràng lúc đến đây  vẫn còn khỏe mạnh, tại   thành  như thế …"
Lâm Phong Chí   còn sức để  nữa. Hắn dùng chút  tàn cuối cùng siết c.h.ặ.t t.a.y .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-la-mot-nu-tu-xuyen-khong/chuong-10.html.]
Sau đó, đầu  nghiêng sang một bên,  còn  thở.
Rõ ràng những ngày tháng   của  chỉ  mới bắt đầu.
Rõ ràng chỉ còn hai tháng nữa thôi, Tiểu Tĩnh   thể học cách gọi cha .
Vậy mà Lâm Phong Chí  chết.
Chết ngay trong vòng tay .
Không còn ai   phận nữ nhi của .
Chàng xuất hiện trong cuộc đời  như một cơn gió thoáng qua,   như một vì  băng vụt tắt.
Ta ôm chặt  thật lâu, lâu đến mức    qua bao nhiêu thời gian.
Lâu đến mức   đến tranh giành t.h.i t.h.ể của Lâm Phong Chí với ,  điên cuồng ôm lấy  chịu buông.
Mãi đến khi trời tối mịt,  kiệt sức mà ngất .
Ta mơ thấy một giấc mộng.
Trong mơ, Lâm Phong Chí vẫn mang nụ  dịu dàng muôn thuở  gương mặt.
Chàng cầm chiếc lược,   gương đồng chải mái tóc dài óng ả.
Thấy  tỉnh dậy,   , khẽ  hỏi :
" Ta biến thành như thế , ngươi còn thích ?"
Ta nước mắt như mưa, mạnh mẽ gật đầu.
" Chàng thành  thế nào  cũng thích,  là Lâm Phong Chí,   quan tâm  là nam  nữ,   ,  đời đời kiếp kiếp chỉ thích  ."
Ta đưa tay  chạm  , nhưng chỉ  chạm ,  liền vỡ vụn thành những mảnh vụn đầy thương tích.
Ta giật  tỉnh dậy, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả .
Mẫu  ôm Tiểu Tĩnh, đôi mắt  sưng đỏ vì .
Bà  còn dáng vẻ kiêu ngạo, hống hách như lúc mới gặp , mà chỉ trong một đêm  già  mấy chục tuổi,  tóc thậm chí còn  thêm nhiều sợi bạc.
Giọng bà khàn khàn:
" Phong Chí từ lúc sinh  đến nay,  từng  một ngày sống . Hồi nhỏ ngày nào cũng   đánh mắng,  hận nàng là nữ nhi,  giống ca ca nàng  tiền đồ, sinh    thể chống đỡ gia môn.
" Nay… nay cuối cùng cuộc sống cũng đỡ hơn chút,  mà Phong Chí …"
Mẫu   đến nỗi  thể thành tiếng, Tiểu Tĩnh cảm nhận  sự sợ hãi, đánh rơi chiếc lục lạc trong tay, cũng bật  nức nở.
Tim  c.h.ế.t lặng, những gì tươi  từng , tất cả đều héo úa  khoảnh khắc Lâm Phong Chí  .
Ta đặt tay lên ngực, nơi đó như  một lưỡi d.a.o găm xuyên qua, nhức nhối  nguôi.
Ta  rơi nổi một giọt nước mắt, chỉ  dậy xuống giường, bước  khỏi phủ.
Mẫu  hoảng hốt gọi:
" Thanh Diễn, con  ?"
Ta  trả lời.
Ta xoay  lên ngựa, mái tóc rối loạn, phóng thẳng đến phủ Tam hoàng tử.
Thái tử  chết, bệ hạ bệnh nặng  liệt giường.
Mọi chướng ngại của  đều  còn.
Hắn là kẻ chiến thắng lớn nhất.
Tam hoàng tử thấy  đến, khóe môi cong lên một nụ  hàm ý, chậm rãi  dậy:
" Giang Thanh Diễn,  còn tưởng ngươi sẽ để tang trong phủ vài ngày,  ngờ  nhanh như   tìm đến tận cửa."
Ta   cửa, sắc mặt lạnh lùng:
" Ta  ngươi trả mạng  cho Lâm Phong Chí."