12.
 Ta xoay  nắm tay bà mẫu, phấn khích  :
"Mẫu , con  cách tìm  Phong Chí , con nhất định sẽ tìm thấy nàng."
Mẹ chồng  ngơ ngác một lúc,  trong làn nước mắt dâng đầy, bà run rẩy kinh hãi:
"Thanh Diễn, con đừng dọa , Phong Chí  c.h.ế.t , thế gian   còn Phong Chí nữa Con  sống , nhà chúng  còn trông cậy  con để chống đỡ gia môn đấy."
Ta trong lòng vui mừng, chẳng còn  lọt tai bất kỳ điều gì.
Ta   cách để tìm Lâm Phong Chí.
Con  nhớ  kiếp , kiếp .
Khi   đến kiếp , mang theo ký ức của kiếp ,  sẽ   gặp Phong Chí.
Ta từ từ  dậy.
Mẹ chồng càng hoảng sợ hơn:
“Thanh Diễn con... con   , mẫu  gọi thái y đến xem thử nhé."
Ta lắc đầu, cúi  thật sâu  bà.
"Mẫu , con sẽ tìm  Phong Chí nhanh thôi,  chăm sóc  cho Tĩnh Nhi nhé."
Nói xong,  liền đ.â.m đầu mạnh  chiếc quan tài băng.
Máu tươi ấm nóng văng tung tóe.
Tiếng  của đám đông biến thành tiếng kêu hoảng hốt.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Ta  thấy tiếng bà mẫu gào thét thảm thiết, mỉm  và từ từ nhắm mắt .
Kiếp .
Ta nhất định sẽ tìm  Lăng Phong Chí.
Khi mở mắt  nữa,  thấy   giam cầm trong một nơi nhỏ bé,  ánh đèn chói chang chiếu thẳng  mắt.
Mở miệng,  bật  oe oe.
Một giọng nữ máy móc vang lên:
"Sáu cân ba lạng,  tròn con vuông, gọi  nhà sản phụ."
Ta vất vả mở mắt.
Ta  biến thành một đứa bé nhăn nheo,   sinh  từ bụng  .
Bà vui vẻ ôm   lòng, tình mẫu tử sâu đậm.
Ta trong lòng xúc động.
Liệu thế giới    là dị thế mà Phong Chí  ?
Ta thật sự  đến thế giới của nàng .
Và mang theo ký ức kiếp .
Ngày qua ngày,  lớn lên và  tên gọi của :
Nán Nán.
Thật    đổi tên thành Thanh Diễn, nhưng vì tuổi còn nhỏ  thể  .
Dù  thì  nhớ  tên Lâm Phong Chí là đủ.
Ngày tháng trôi qua bình lặng.
Những biểu hiện trưởng thành và vững vàng của  khiến cha   vui mừng.
   thể tìm thấy Lâm Phong Chí.
Mọi  xung quanh đều  từng  qua tên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-la-mot-nu-tu-xuyen-khong/chuong-12.html.]
Vào một ngày nọ,  đột nhiên nhận  rằng, nếu Phong Chí cũng đổi tên, thì  sẽ  thể tìm  nàng.
Ta đăng một bài tìm   mạng, chỉ  một câu đơn giản:
"Lâm Phong Chí, Giang Thanh Diễn, nếu  duyên, xin liên hệ với ."
Ta đợi mãi mà  thấy Lâm Phong Chí.
Có   hiểu để  lời hỏi  bài đăng, hỏi tên  là của ai.
Không ai  hai cái tên .
Ta thậm chí điên cuồng quan sát hành động, cử chỉ của những  xung quanh, thử đoán xem liệu họ   là Lâm Phong Chí ,   nhớ kiếp .
Khi  mười tám tuổi, cha  cầm một chồng tài liệu về các ngành học đại học, hỏi :
"Nán Nán, con thích ngành học nào?"
Ta lướt qua một lượt, mắt dừng  ở hai chữ "Luật pháp."
Trong ký ức, Lâm Phong Chí từng , nàng học luật ở kiếp , khi   nghĩ nàng đang lừa ,  ngờ nàng  là sự thật.
Ta kiên định chỉ  hai chữ đó:
"Cha , con  học luật."
Ta  trở thành  tài giỏi như Phong Chí.
Ra trường đại học theo đúng lộ trình,  trở thành một luật sư, đặt chân tới  nhiều  nơi.
Lạnh lùng và tự kiềm chế, sống theo một phần hình bóng của Lâm Phong Chí.
Suốt những năm qua,   hề từ bỏ việc tìm nàng.
  vô  bài đăng, vẫn  ai   nhận hai cái tên .
Những   quen  xung quanh cũng  ai  hành động, cử chỉ giống như Lâm Phong Chí.
Vô  đêm khuya tỉnh giấc,  ôm theo những mẩu giấy  đầy tên Lâm Phong Chí.
Cứ như thể nàng đang ngủ bên cạnh  .
Người mà  yêu đến mức khắc cốt ghi tâm, chúng  chỉ  một  chung giường.
Lần đó là  khi  Tĩnh Nhi,  và Lâm Phong Chí    nhiều chuyện cùng .
Có một đêm,Tĩnh Nhi quấy  suốt nửa đêm mới ngủ.
Ta và Lâm Phong Chí mệt mỏi đến cực điểm, cả hai  kịp  đồ, ngã lên giường liền chìm  giấc ngủ.
Sáng hôm , khi  tỉnh , phát hiện  đang  trong vòng tay của Lâm Phong Chí, hàng mi dài của nàng tạo thành một bóng mờ nhỏ.
Ta  hề phát  âm thanh, chỉ mở mắt  và  nàng mãi.
Khoảnh khắc đó,  thật sự mong thời gian dừng , để   thể mãi mãi sống trong hạnh phúc hiếm  .
Một giọng nữ trong trẻo cắt ngang suy nghĩ của :
"Chị Chu, chúng   hẹn gặp với khách hàng,  cần   cùng ?"
Ta xoa trán.
Đây là một vụ ly hôn mà  nhận,  vợ ở nhà  việc cả đời, giờ sắp  đuổi  ngoài, vì  bà  tìm đến ,   giúp đỡ trong việc tranh giành tài sản.
Trợ lý bên cạnh đùa vui:
"Chị Nán Nán,   chị đang thích ai  , em thấy chị cứ mãi ngẩn ngơ một  đấy."
 ,    thích.
Trợ lý nhỏ líu lo:
"Anh  là  thế nào?"
Trong đầu  hiện lên gương mặt của Lâm Phong Chí:
"Người  ,  là   lạnh lùng, thông minh, nhưng  vô cùng nhân hậu..."