16.
Trong kí ức, bọn thổ phỉ  cướp bóc, g.i.ế.c , cưỡng đoạt,  việc ác nào  .
Còn về  phận nữ nhi của  xác  ư?
Rất đơn giản, cha của nàng chính là đại đương gia của sơn trại. Đây là kiếp sống ngắn ngủi nhất của .
Chỉ vỏn vẹn một ngày,   c.h.ế.t  đao kiếm của quan binh.
Trước khi nhắm mắt gục xuống,  tự nhủ với bản :
Ta là Lâm Phong Chí.
  đời chỉ nhớ kiếp  kiếp .
Đây là  cuối cùng,  còn nhớ  là Lâm Phong Chí.
Sau khi c.h.ế.t ,    tái sinh,  bỏ rơi ở một ni viện.
Có một tiểu sư phụ  bụng  thu nhận .
Sư phụ trong chùa  , chỉ lắc đầu than thở:
" Nha đầu , chấp niệm quá sâu,  tĩnh tâm tụng kinh mới  thể hóa giải."
Ta   to.
Ta cảm thấy ngài    sai .
Kiếp   là đầu lĩnh thổ phỉ, cho nên kiếp  trời phạt   ni cô.
   chút nghi hoặc, tính cách  vốn an tĩnh, nhã nhặn,    giống một kẻ từng  khắp nơi cướp bóc, g.i.ế.c chóc.
Ta cố gắng nhớ  kiếp  xa hơn, nhưng chỉ nhận  một  trống mịt mù.
Kiếp   thổ phỉ, kiếp   ni cô.
Ông trời đang trừng phạt .
Hiện tại là thời đại Đại Tấn  mới lập quốc  lâu. Sống  một đời,  phát hiện   sinh  sớm hơn tám mươi năm so với kiếp .
Ta an  ở  ni viện, ngày ngày tụng kinh, tâm như nước lặng.
Có lẽ do  kinh quá nhiều,    một giấc mơ kỳ lạ.
Trong mơ,   một mái tóc đen dài, đang   chiếc gương đồng.
Phía   một cô nương mắt sưng đỏ vì .
Ta ngoảnh  hỏi nàng:
" Ta trở thành như thế , nàng còn thích ?"
Nàng nghẹn ngào   thành lời, đôi mắt đầy nước mắt, nhào tới ôm :
" Chàng thành  thế nào  cũng thích,  là Lâm Phong Chí,   quan tâm  là nam  nữ,   ,  chỉ thích một   suốt đời suốt kiếp."
 ngay khoảnh khắc nàng chạm  , giấc mơ tan vỡ.
Ta bừng tỉnh, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo.
Sư phụ từng ,  kinh nhiều quá sẽ thấy những điều ngoài kiếp  kiếp .
Đó là kiếp  nữa của  ?
Ta  rõ.
  nhớ kỹ một cái tên:
Lâm Phong Chí.
Ta sống  lâu, lâu đến mức  mặt đầy nếp nhăn.
Lâu đến mức ngôi chùa cũng  mưa lớn  sập một nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-la-mot-nu-tu-xuyen-khong/chuong-16.html.]
Là trụ trì của chùa,   cảnh tượng đổ nát mà than thở.
Hết cách , kiếp   cướp bóc, kiếp    chỗ dung .
Ta quyết định xuống núi xin quyên góp.
Sư phụ khi còn sống từng dặn dò :
" Tĩnh An, cả đời  con   rời khỏi chùa nửa bước, nhất định   lời ."
Ta  theo, tám mươi năm nay  từng  khỏi chùa.
 sư phụ  , nếu chùa sập  thì   .
Ngài    trong quan tài, chẳng cần lo chuyện thế gian nữa.
Dù chùa  sập thế nào, cũng  ảnh hưởng đến nấm mồ nhỏ mà sư phụ yên giấc.
 những  còn sống như chúng  vẫn  chật vật mưu sinh.
Ta từ biệt các tiểu  tử, thề rằng chuyến  xuống núi nhất định xin  tiền tu sửa chùa.
Các tiểu  tử  đồng ý:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
" Sư phụ,  tuổi tác  cao, một  xuống núi  nguy hiểm."
Ta  vui:
" Các con  cái gì! Một lão ni đáng thương như  mới dễ xin  quyên góp. Không ai   theo."
Ta chống gậy xuống núi.
Nhờ thường xuyên tụng kinh, lao động trong chùa,  thể  vẫn còn khỏe mạnh.
Chỉ là,   một đoạn,    nghỉ ngơi, lấy bánh khô và nước  lót .
Vừa đến chân núi, khi  đang  bên đường cầm bánh bao lên ăn, một cỗ xe ngựa dừng ngay  mặt .
Ta nghi hoặc ngẩng đầu, chỉ thấy một phu nhân nhà quan ôm theo một bé gái bước xuống xe.
Vị phu nhân  mặt mày hiền hòa, đặc biệt mang đến một gói bánh ngọt cho :
" Ta cùng con gái  núi bái Phật, tình cờ gặp  đại sư, xem như  duyên, mong đại sư nhận lấy chút lòng thành ."
Ta vội vàng  dậy đáp lễ. Rồi  với nàng :
" Đừng  núi nữa, tối qua mưa lớn  sập chùa, giờ vẫn còn một mớ hỗn độn. Bần ni đang định xuống núi xin quyên góp tu sửa."
Phu nhân  , lập tức lấy  một bọc bạc đưa , vẻ mặt lo lắng:
" Tu sửa chùa là việc thiện, xin đại sư nhất định nhận lấy  bạc . Lần   lên núi là vì tiểu nữ nhà .
" Con bé thường xuyên gặp ác mộng, mỗi  tỉnh dậy đều   ngừng. Ta  thỉnh đại sư xem giúp, con bé rốt cuộc   ."
Ta  đứa trẻ trong lòng bà .
Bé gái  chừng một tuổi, da trắng nõn, xinh  như búp bê sứ.
Lúc , bé đang mở to đôi mắt tròn xoe, tò mò  .
Ta mỉm  với bé,  bấm tay tính toán mệnh cách.
Chấp niệm quấn .
Chấp niệm quá sâu, sâu đến mức  cũng bất lực.
Ngoài , bé còn  tướng đoản mệnh. Vì túi tiền quyên góp ,  dốc hết bản lĩnh,   tướng c.h.ế.t yểu của cô bé.
chết  lưỡi đao, t.h.i t.h.ể  ném xuống vách núi.
Ta  thấy rõ khuôn mặt khi , chỉ thấy từng mảnh t.h.i t.h.ể rời rạc và m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe.
Ngực  chợt nhói lên,   thật với bà :
" Phu nhân, tuổi thọ của con gái bà, chỉ vỏn vẹn mười sáu năm."