7.
Lâm Phong Chí  đưa về nhà để tĩnh dưỡng.
Thái tử  Hoàng đế gọi đến và  mắng một trận.
Không chỉ vì quản lý yếu kém. Mà còn vì trong lúc nguy cấp, Thái tử  vô thức trốn sang một bên, trong khi Tam hoàng tử và Lâm tướng  lao  che chở cho Hoàng đế.
Ai cao ai thấp, ngay lập tức   phán quyết.
Thái tử  cấm túc, và sự ủng hộ từ phe Tam hoàng tử ngày càng mạnh mẽ.
Thậm chí trong triều    kêu gọi phế Thái tử và lập Tam hoàng tử lên ngôi.
Còn  lúc   lên xe ngựa, hướng về phía chùa ở ngoại ô Tây thành.
Trong ngôi chùa cũ kỹ cổ xưa,  thành kính lạy  pho tượng Bồ Tát đang nửa nhắm mắt,  đó dâng một  tiền hương hỏa  hỏi:
"Không  trong chùa  một nữ ni  lớn tuổi, trông như  sống trăm năm tuổi ?"
Một tiểu tăng vội vàng trả lễ:
"Sư phụ của chúng   qua đời cách đây hơn nửa tháng ."
Ngày sư phụ qua đời chính là ngày  kết hôn. Ta  sững .
Tiểu tăng kể rằng sư phụ sống đến trăm tuổi, thật sự là một tuổi thọ dài.
  vẫn cảm thấy như  một lực lượng nào đó đang dẫn dắt .
Con đường phía   đầy mù sương mờ mịt.
Khi  chuẩn  rời , tiểu tăng  :
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
"Sư phụ  khi viên tịch vẫn thường lẩm bẩm một câu:
'Con  chỉ nhớ  kiếp  kiếp , còn  thì chẳng thể nhớ  gì.'"
Câu       ngày thành .
Nữ ni   đuổi theo phía  kiệu của ,  ngừng gọi câu .
Con  chỉ nhớ  kiếp  kiếp .
Còn  thì chẳng thể nhớ gì.
Ta lẩm bẩm mãi, nhưng vẫn  thể hiểu  ý nghĩa.
Biển cả  dâu, vật đổi  dời, con  trong một vòng luân hồi  ngừng sẽ lạc mất chính ,  nhớ  từ  đến và sẽ  .
Ta uể oải trở về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-la-mot-nu-tu-xuyen-khong/chuong-7.html.]
Lâm Phong Chí   đợi  cửa.
Vết thương của   khỏi hẳn, sắc mặt vẫn còn  tái nhợt.
Khi thấy ,  lấy  một chiếc áo choàng màu đen, một tay khoác lên vai , kéo   thư phòng và bảo tất cả nha  lui  ngoài.
Chàng   với vẻ mặt nghiêm trọng:
"Thanh Diễn, nàng cần  một đứa con trai bên cạnh."
Ta ngạc nhiên  .
Nếu  và  đều là nữ,    thể sinh con?
Lâm Phong Chí thong thả giải thích:
"Trong căn nhà lớn của Lâm gia, cần   nối dõi. Nếu là thời đại mà  sống  đây, phụ nữ cũng  thể kế thừa gia nghiệp.  thời   thể, nàng chỉ  thể  một đứa con trai mới  thể  vững trong thời loạn .”
"Nàng  tự sinh con,  nhận nuôi một đứa bé trai từ nhánh phụ của Lâm gia?"
Ta bừng bừng  dậy!
Sinh con ư? Ta sinh con với ai?
Ánh mắt giận dữ của  chuyển sang Lâm Phong Chí.
Không lẽ,  là nam?
Lâm Phong Chí mỉm  bình tĩnh:
"Sao nàng vẫn  tin  là nữ ? Còn chuyện nàng sinh con với ai, đến lúc đó  thể chọn một  trai  trai, âm thầm đưa  nhà…"
Ta giận dữ ngắt lời, khiến Lâm Phong Chí giật :
"Phu quân, trong lòng ,  là  như  ? Chàng  bảo   sinh con với một  khác.”
"Chàng, , …"
Ta cảm thấy tủi , nước mắt sắp trào .
Lâm Phong Chí vội vàng ôm   lòng, cố gắng giải thích từ gốc rễ:
"Ta   ý như nàng nghĩ . Từ 'phóng đãng' vốn  tồn tại trong từ điển của , nàng  xem, sự khác biệt giữa nam và nữ là gì? Nam nhân  thể là  , họ luôn thích hạ thấp chuẩn mực của .”
"Bởi vì khi  quá nhiều  , họ cảm thấy bản   càng tầm thường hơn.
"Vì  họ sa  những lời tâng bốc, tranh  xem ai  thể ngủ với nhiều phụ nữ hơn, ai  thể tiêu xài phung phí,  suy tàn gia nghiệp."
Ta ngơ ngác  , quên luôn cả việc ngừng .
" phụ nữ thì   ngược , phụ nữ luôn  trở nên  hơn.”
"Ai ngày nào cũng  thể dệt nhiều vải hơn, ai quản lý gia đình ngăn nắp hơn, ai da dẻ trắng mịn hơn, eo thon gọn hơn, thậm chí còn  hơn  ở việc giữ tiết hạnh, ở việc hy sinh vì nam nhân."