5 
 
Khi trời  sáng,   ai đó ôm chặt trong lòng. 
 
Nói chính xác hơn, là  đang bám chặt lấy Giang Nghiễn  buông. 
 
Chàng  tỉnh từ lâu, đôi mắt lấp lánh ánh trêu chọc: 
 
“Thẩm Tiểu Tiểu,  nàng  là  như thế  chứ?” 
 
Vừa ,   nhấc tay   khỏi cổ áo , lắc lắc như trêu chọc. 
 
“Nàng đừng sợ,  sẽ    . Chuyện , trời , đất ,  , nàng .” 
 
“Dù  thì nàng cũng   phu quân,  cũng  giữ gìn danh tiếng cho bản  chứ.” 
 
“ nếu nàng sẵn lòng hòa ly,  đó gả cho ,  chẳng  đôi bên đều vẹn  ?” 
 
Ta  thể  nổi nữa, rút tay , xoay  xuống giường. 
 
Nói thêm chút nữa, mất mặt chỉ    thôi. 
 
... 
 
Hôn sự giữa  và Giang Nghiễn đến thật mơ hồ. 
 
Ta   cướp về nhà. 
 
Ngay trong ngày thành  với Cố Minh Lãng,  dẫn  đạp tung cửa kiệu của , bế  . 
 
Ta   thấy mặt , chỉ   giọng  nghèn nghẹn, dường như  kìm nén từ lâu. 
 
Vụn vặt, gượng gạo nhưng  vô cùng chân thành: 
 
“Thẩm Tiểu Tiểu, Bắc cương giá rét khắc nghiệt,   đồng hành cùng nàng suốt mấy năm, thật sự  nỡ để nàng  chịu khổ nơi đó.”
 
“Chi bằng nàng gả cho , ở  kinh thành, chuyện của nhà họ Thẩm  sẽ giải quyết giúp nàng.” 
 
“Mẫu    để ý nàng từ lâu , bà từng , nếu con dâu   là nàng, bà sẽ mất ngủ cả đêm.” 
 
“Nàng  nể mặt  thì cũng nên nể mặt mẫu  , đồng ý  nhé.” 
 
“Nhà  quyền thế, giàu , nàng gả cho  nhất định sẽ  chịu chút ấm ức nào. Tuy   thực sự thích nàng, nhưng...” 
 
Ta vội vàng vòng tay ôm lấy vai , sợ   buông thêm lời khó , liền nhanh chóng đáp “Được.” 
 
Chuyện Giang Nghiễn cướp dâu hôm   náo động khắp kinh thành,  ít   kinh ngạc  bàn tán xôn xao. 
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cũng  rõ  và Cố Minh Lãng   gì với , chỉ  cả hai cùng  cung diện thánh. 
 
Không chỉ từ hôn giữa  và Cố Minh Lãng, mà còn xin  một thánh chỉ ban hôn. 
 
Tất nhiên   ngốc đến mức tin rằng Giang Nghiễn tốn bao công sức để cưới  chỉ vì mẫu   thích . 
 
    thích trêu chọc . 
 
Thế là  khi thành ,  đề nghị ngủ riêng để tránh  khó . 
 
Quả nhiên  tỏ vẻ  hài lòng như  dự đoán: 
 
“Nàng và  mới tân hôn mà ngủ riêng,   thiên hạ sẽ  chê. Để mẫu    , bà  chắc chắn sẽ  vui .” 
 
“Hơn nữa,  cũng   kiểu  thấy sắc nảy lòng tham...” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-mat-tri-nho/3.html.]
 
Chàng liếc  một cái, mặt ửng đỏ: 
 
“Ta là quân tử, sẽ  chạm  nàng dù chỉ một chút.” 
 
Thế nên,  yên tâm ngủ cùng , chỉ cách  một tấm rèm. 
 
Sáng hôm  tỉnh dậy,  ngoài dự đoán,  ôm chặt  trong lòng. 
 
Biểu cảm của  lúc đó, giống hệt như bây giờ.
 
Lúc đó,  giả vờ áy náy xin  ,  cũng tỏ   thấu hiểu mà tha thứ cho : 
 
“Không , tuy là   ôm là , nhưng thực  thiệt thòi  là nàng.” 
 
“Lần  đừng ôm chặt như thế là .” 
 
Ta mỉm  gật đầu, nhưng trong lòng   lạnh. 
 
Giả vờ , cứ giả vờ tiếp . 
 
Ta ngủ  nông, chỉ cần một chút động tĩnh là tỉnh ngay. Rõ ràng là tên  nửa đêm lén kéo   lòng, sáng   đổ thừa lên đầu , bảo  lạ chỗ,  mộng du. 
 
Từ đó về , sáng nào thức dậy cũng như . 
 
Chúng  dứt khoát bỏ luôn tấm rèm, tiết kiệm  cái gọi là “bệnh mộng du” của . 
 
Sau , khi   chuyện  với mẫu  Giang Nghiễn, bà vỗ tay , trêu chọc: 
 
“Con trai  lòng  đơn thuần, mặt mỏng nhưng miệng cứng lắm.” 
 
Ta thấy đúng quá, cũng chẳng vạch trần , coi như một chút thú vị nhỏ giữa vợ chồng. 
 
Giờ   đàn ông mất trí nhớ  vẫn dùng  chiêu cũ,  khẽ  thầm. 
 
Ta thật  xem, đợi đến khi  tỉnh táo , liệu  còn  thể thản nhiên như bây giờ  .
 
6 
 
Những ngày tiếp theo,  luôn kề cận chăm sóc Giang Nghiễn. 
 
Để    khác vạch trần vở kịch của ,  còn đặc biệt dặn dò những  xung quanh rằng   chịu nổi sự kích thích từ ký ức quá khứ, cần  tĩnh dưỡng thật . 
 
Bạn bè  thích đều  thông cảm,  bao giờ chủ động nhắc đến chuyện cũ  mặt . 
 
Chỉ  Giang Nghiễn là vô cùng để tâm, ngày nào cũng tự  ghen tuông vớ vẩn: 
 
“Phu quân của nàng còn chẳng bằng một món đồ trang trí, chẳng thấy ló mặt  cả.” 
 
“Thẩm Tiểu Tiểu, nàng còn trẻ, mắt kém cũng  , chỉ cần  cách thì vẫn chữa . Nàng cứ nịnh nọt  một chút,  sẽ giúp nàng giải quyết cuộc hôn nhân .” 
 
“Nàng  thể   khuyên ? Đừng lãng phí cả đời   một kẻ  yêu nàng nữa.” 
 
Ta bịt miệng  , cố gắng ngăn   bừa: 
 
“Đừng  linh tinh,   yêu .” 
 
Chàng hất tay  , trông  tủi   tức giận, giọng lạnh như băng: 
 
“Tự lừa  dối .” 
 
Ta: “...” 
 
Đứa ngốc , đợi đến khi  tỉnh táo ,  sẽ hận  thể tự tát  mặt  cho xem.