16
 
Ta ngẫm .
 
Lần đầu gặp Giang Vân Vọng,  nhặt giúp  cánh diều, đưa cho Kim Quất.
 
Ta  từng cùng   một câu, chỉ  rõ  dung mạo .
 
Khi đó bên cạnh  còn  một nam tử.
 
Mà ấn tượng chân thật về Nghiêm Sinh  bắt đầu từ  khi  xuất giá, đôi khi ở Giang phủ mới tình cờ gặp .
 
Ngoài  phần nhiều là  từ miệng  khác,   phong lưu trong chốn hoa nguyệt, chẳng  lòng  an định.
 
Nghiêm Sinh từng chữ nặng nề:
 
“Ta lỡ sai một bước,  còn gì để , coi như kiếp   và nàng vô duyên.  nay  để  đợi  cơ hội ,    lỡ thêm  nữa.”
 
Ngay cả “tại hạ”  cũng chẳng xưng nữa, giống như lớp mặt nạ  gỡ xuống, nhiều thêm vài phần chân thành.
 
Giang Vân Vọng mở miệng:
 
“Không  cơ hội.”
 
Nghiêm Sinh trừng mắt:
 
“Ngươi câm miệng! Trước   hỏi ngươi  tâm ý với ai , ngươi  đáp,  mà xoay lưng  cầu . Ngươi  xem  là bằng hữu  ?”
 
Giang Vân Vọng nhíu mày:
 
“Ta  trách nhiệm  chia sẻ tâm sự với ngươi ? Ngươi cũng  từng  ngươi dòm ngó thê tử của .”
 
Nghiêm Sinh khựng ,  uể oải nhắm mắt.
 
Ta lên tiếng:
 
“Nghiêm công tử, xin đừng chấp niệm với  nữa,    ý với ngươi.”
 
Nghiêm Sinh thì thào:
 
“Ta  chỗ nào kém Giang Vân Vọng?”
 
Ta nghiêm túc đáp:
 
“Dung mạo, tài học của ngươi chẳng hề thua kém. Chỉ là lòng  thiên về…”
 
Danh tiếng .
 
“Ôi chao, ai  thấy thê tử  tỏ tình mà khóe miệng  nhịn nổi thế ?”
 
“Giang Vân Vọng: Nghe rõ cả ? Liên Chi  nàng thiên vị .”
 
“Đảng Nghiêm Sinh: gục c.h.ế.t tại chỗ.”
 
Giang Vân Vọng vỗ vai Nghiêm Sinh, dường như tất cả đều  rõ ràng.
 
 lúc , từ xa truyền đến tiếng :
 
“Nơi đây thật náo nhiệt,  ngại cô cũng nhập cuộc chứ?”
 
17
 
Thái tử mặc thường phục mà đến, chúng  vội vàng  dậy nghênh tiếp.
 
Tống Gia Hòa phất tay bảo , giọng điệu mang theo ý trêu chọc:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-thay-doi-roi/11.html.]
“Nghe Giang đại nhân  Liên Chi    vui, đến mức  hòa ly,  chuyện  ?”
 
Hắn   đến liền  ghế , chúng  ba  đều nghiêm cẩn hơn vài phần.
 
Giang Vân Vọng nhàn nhạt mở miệng:
 
“Vâng, hạ quan đang cầu xin nương tử tha thứ.”
 
Thái tử khẽ :
 
“Trong lòng Liên Chi   nghĩ thế nào?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Dào Muối
Hắn  mở miệng một tiếng “Liên Chi  ”, giọng điệu quá đỗi  mật, khiến  thấy  thoải mái.
 
Tình nghĩa bằng hữu thuở nhỏ của  và    sớm qua nhiều năm,  khi lớn thêm vài tuổi, phụ  cũng ít khi mang   cung cùng Thái tử vui chơi.
 
Phụ   từng  ý định gả   hoàng thất.
 
Vậy nay Thái tử  bày  dáng vẻ  là  ý gì?
 
Trong lòng xoay chuyển muôn ngàn, ngoài mặt  vẫn bình thản:
 
“Chỉ là cùng phu quân đùa giỡn thôi, hôm nay liền tính về nhà với .”
 
Giang Vân Vọng nghiêng mắt  , thấp giọng nở nụ .
 
Hai  còn  sắc mặt  chẳng , Nghiêm Sinh  hồn du  đó, tạm  nhắc. 
 
Mà trong mắt Tống Gia Hòa  chìm thêm vài phần.
 
Ta thử tìm đáp án trong những dòng chữ lơ lửng nơi  trung:
 
“Chính là cái vị âm u điên cuồng !”
 
“Với tiểu thanh mai vẫn khắc khoải chẳng quên, thầm chú ý nàng trưởng thành. Khi quyền thế  ,    lôi nàng  nguy hiểm, nhưng đến khi nắm đại quyền trong tay thì thanh mai  là   phu quân.”
 
“ hiện tại Giang Vân Vọng và Liên Chi đang   mà, Giang Vân Vọng chịu mở miệng, Liên Chi cũng thích . Ta tuyệt chẳng xem trọng chuyện cưỡng đoạt.”
 
“Ta cũng chọn tiền phu… , hiện phu. Giá trị cảm xúc cho đủ,   lời,  lăng nhăng. Thái tử trong phủ   Thái tử phi, bất kể còn   còn  đồng tử,  phận  quá phức tạp. Liên Chi gả  còn  đấu đá, chẳng bằng Giang Vân Vọng   rèn luyện .”
 
“Thì  chứ, Thái tử cũng đáng thương mà. Trơ mắt   trong lòng gả cho kẻ khác, bản   vô năng, còn  thể bộc lộ tình ý, kẻo Liên Chi  đối thủ chú ý. Hắn nhẫn nhịn bao năm, ăn một miếng ngọt thì  ?”
 
Thật khó hiểu.
 
Ta còn chẳng   Thái tử  lòng với ,     nghĩ đến lúc  thì  nên để   “ăn miếng ngọt” chứ?
 
Tống Gia Hòa ngón tay nhẹ gõ mặt bàn,  ai lên tiếng,    hỏi:
 
“Nàng thật tâm  theo  về,  là  điều lo nghĩ khác? Ví dụ, lo rằng hòa ly  thanh danh  còn, khó mà tái giá?”
 
Ta bật ,  chọc cho tức mà .
 
Thái tử quả  rõ  coi trọng danh tiếng.
 
    chẳng  sự tự tin của ,  há từng lo  gả ?
 
“Đa tạ Thái tử vì thần phụ lo nghĩ, thần phụ cùng phu quân tình cảm sâu đậm,   hiềm khích, hơn nữa thần phụ…”
 
Ta đặt tay lên bụng,  Giang Vân Vọng khẽ mỉm  e thẹn:
 
“…   thai .”
 
Thực  là  .
 
Cho nên lừa cho qua hôm nay, trở về Giang gia liền  để  cùng Giang Vân Vọng cực khổ thêm thôi.