18
 
Hôm  sắc mặt Thái tử  khó coi, Giang Vân Vọng  chẳng nhận , cứ ngẩn ngơ  bụng , đến khi hai   rời   vẫn   hồn.
 
Buổi chiều về Giang gia, bà mẫu  chuyện cùng  một lát,  liền kéo Giang Vân Vọng  phòng.
 
Đẩy  ngã lên giường.
 
Chàng giống hệt một tiểu tử giữ  trong sạch, tự ôm lấy :
 
“Không , Liên Chi, mang thai thì  thể hành phòng.”
 
Ta  kéo  thấp giọng:
 
“Không  thai, đó là lời   để dỗ Thái tử. Chàng  thấy mấy dòng chữ  đều  tâm tư  với  ?”
 
Động tác chống cự của Giang Vân Vọng chậm , mắt cụp xuống:
 
“Ồ.”
 
Vừa thất lạc  đưa tay cởi áo cho .
 
Ta thấy cổ  trơn trụi:
 
“Cái chuông ?”
 
Giang Vân Vọng lập tức lục từ gầm giường  một cái rương, mở   mặt .
 
Ta trợn tròn mắt:
 
“Đều là mấy chữ  dạy  ?”
 
Giang Vân Vọng gật đầu, vành tai đỏ ửng:
 
“Tháng   đặt  , còn  kịp nghiên cứu cách dùng.”
 
Ta tặc lưỡi kinh ngạc:
 
“Không ngờ  là  như .”
 
Giang Vân Vọng  khổ:
 
“Ta cũng  ngờ   là thế. Lúc đầu còn  uống rượu lấy dũng khí, về …”
 
Ta lấy cái chuông  đeo lên cho :
 
“Về  thế nào?”
 
Giang Vân Vọng vén tóc để  dễ cài chuông, ghé đến hôn lên cổ , giọng khàn thấp:
 
“Về  mới phát hiện,  vốn chính là  như .”
 
Trăng lặn ngày lên, Giang Vân Vọng  cáo bệnh nghỉ.
 
Một sáng, khi  còn ôm  ngủ, bụng chợt đau quặn,  ga giường loang vết máu.
 
Giang Vân Vọng hoảng hốt mời đại phu.
 
Đại phu bắt mạch thật lâu,   Giang Vân Vọng mấy , mới mở miệng đầy thâm ý:
 
“Giang đại nhân, phu nhân mới mang thai  đủ tháng, thời gian … chuyện phòng the vẫn nên kiềm chế thì hơn.”
 
Ta  trong màn , cả  nóng bừng, đợi đến khi đại phu   hầu tiễn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-thay-doi-roi/12.html.]
 
Ta cầm gối ném  Giang Vân Vọng:
 
“Giang Vân Vọng, thể diện của     ném sạch !”
 
Giang Vân Vọng đón lấy gối:
 
“Phải,  của .”
Truyện  đăng  page Ô Mai Dào Muối
Vừa   , ánh mắt  liếc xuống gầm giường, trong mắt còn lộ vẻ tiếc nuối.
 
“Cũng đúng, theo tần suất  , nếu Liên Chi  mang thai thì  nghi ngờ Giang Vân Vọng      .”
 
“Thái tử coi như hết đường,  mà  chút lương tâm cũng chẳng nên quấy nhiễu cuộc sống của Liên Chi.”
 
“Chưa chắc, kẻ  quyền thường yêu bản  nhất. Hắn  thể đoạt Liên Chi về,    kế phụ cũng   chừng.”
 
“Ta thấy Liên Chi bây giờ  hạnh phúc, chẳng  ai chen .”
 
“Có ai thương cho đảng Thái tử ? Rõ ràng  mới là chính cung, chỉ là xuất hiện muộn một bước. Nay các ngươi rèn Giang Vân Vọng thành  ,  Thái tử thì ?”
 
“Thái tử  gì đáng thương? Hắn tuy mất tình yêu, nhưng  quyền lực. Con   thể    đòi cả hai? Huống chi, theo tuyến cốt truyện vốn dĩ, Liên Chi sẽ hòa ly với Giang Vân Vọng, trong đó cũng  một phần của Thái tử.”
 
“Hay là, Liên Chi lấy luôn cả hai .”
 
Ta  đến một dòng, nghi hoặc hỏi:
 
“Thái tử   gì?”
 
Chữ  đáp  :
 
“Vốn dĩ ngươi và Giang Vân Vọng tương kính như tân, ngày tháng cũng bình thường.  Thái tử lén đưa tiểu biểu  của Giang Vân Vọng  ở Giang gia. Mà   biểu  bình thường, đó là kẻ  gả cho biểu ca.”
 
“Rồi ngươi liền hòa ly với Giang Vân Vọng, thánh chỉ tứ hôn cho ngươi và Thái tử cũng tới. Từ góc  của ngươi, chính là tiền hôn hậu ái, còn Giang Vân Vọng trở thành kẻ si tình đơn .”
 
Ta ngẫm nghĩ,  sang Giang Vân Vọng.
 
Sắc mặt  khẽ biến:
 
“Biểu  cũng nên bàn hôn sự . Ta sẽ  thư cho cữu phụ, nhờ cữu thẩm an bài.”
 
Chàng nắm c.h.ặ.t t.a.y , căng thẳng :
 
“Trong lòng  chỉ   nàng, nàng ngàn vạn  đừng suy nghĩ nhiều.”
 
19
 
Ta vốn chẳng nghĩ ngợi nhiều, dù   cũng  bao giờ để  chịu ấm ức, sống  nổi thì hòa ly,  tự  trời đất của riêng .
 
Giang Vân Vọng chẳng chờ nổi một khắc, lập tức  thư phòng  thư.
 
Bà mẫu mang đồ bổ đến cho .
 
Hai tháng đầu  đều ở trong phủ, một bước cũng   ngoài. 
 
Đại phu   thể  , thai tượng   định, Giang Vân Vọng đối với những lời mời từ bên ngoài đều cố gắng từ chối.
 
Phụ mẫu  đến Giang phủ thăm  mấy , mang đến  ít đồ đạc, mẫu  còn để  ma ma mà bà tin tưởng nhất.
 
Ma ma thủ đoạn  nghiêm,  thứ  ăn dùng đều  qua tay bà  .