"Chi Chi, con  quyết tách khỏi Vân Vọng,  những ngày về  cũng nên tính toán . Nghiêm công tử tướng mạo đường hoàng,   lòng với con, con cũng  thể thử tìm hiểu.”
 
Ta cau mày  mẫu . 
 
Hôm qua chẳng  bà còn  Giang Vân Vọng  lời biện hộ ?
 
Mẫu   chớp mắt  hiệu với :
 
"Đi , dẫn công tử Nghiêm dạo một vòng trong hoa viên.”
 
Hôm nay y phục của Nghiêm Sinh sáng rực khác thường, ngay cả mái tóc cũng như thoang thoảng mùi hương.
 
Hắn nghiêng , lễ độ :
 
"Phiền Liễu tiểu thư.”
 
Kim Quất cùng tiểu đồng của  giữ  cách  gần  xa  theo .
 
Ta cùng Nghiêm Sinh sóng vai, nghi hoặc hỏi:
 
"Vì  gấp gáp đến mức vội vàng cầu hôn  như thế?”
 
Nghiêm Sinh mỉm :
 
"Giai nhân thục nữ, quân tử hằng mến. Nữ tử xuất sắc như Liễu tiểu thư, tại hạ  nhanh tay giữ lấy, chẳng  sẽ  vuột mất  thứ hai ?”
 
"Giang Vân Vọng vốn là bằng hữu của công tử,  ,  sợ hai  sinh  ngăn cách ư?”
 
Hắn lắc đầu:
 
"Nhân sinh khó   một tri kỷ. Nếu Giang  thật sự coi trọng , ắt sẽ hiểu .”
 
"Nếu   hiểu thì ?”
 
Nghiêm Sinh thở dài:
 
"Vậy thì  chẳng  tri kỷ, mất   hề chi?”
 
Lời   qua thì  lý, mà  dường như  gì  đúng.
 
Hắn liền chuyển đề tài, hỏi trong vườn  loài hoa nào.
 
Chúng  ở đó mãi đến gần trưa.
 
Ta uyển chuyển nhắc nhở:
 
"Giờ  còn sớm nữa, chi bằng công tử ở  dùng bữa?”
 
Người  điều lẽ   hiểu rõ hàm ý .
 
Nghiêm Sinh lập tức gật đầu:
 
"Vậy thì tại hạ cung kính  bằng tuân mệnh.”
 
… Không  , kẻ    hổ thì chẳng thể dùng đạo lý mà đối phó .
 
Trong bữa cơm phần lớn là Nghiêm Sinh cùng mẫu   chuyện, phụ  còn ở trong cung  về.
 
Dường như Nghiêm Sinh ngày càng hợp ý mẫu , hai  trò chuyện như tri kỷ lâu năm, hận  thể ngay tại chỗ kết nghĩa kim lan.
 
Ta chỉ cúi đầu gắp cơm, lặng lẽ nhét hai cái màn thầu  ống tay áo.
 
Sau bữa cơm, Nghiêm Sinh cuối cùng cũng chịu rời .
 
Ta bước vội về sân của ,  đẩy cửa, đập  mắt là một  chữ chen chúc đầy trời:
 
“Giang Vân Vọng, còn  hòa ly ,  ngươi  tự biến  thành tình phu lén lút thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-thay-doi-roi/7.html.]
 
10
Truyện  đăng  page Ô Mai Dào Muối
“Danh phận chính phu, bộ dạng thì như kẻ vụng trộm.”
 
“Đáng thương , trơ mắt  thê tử cùng    của   xem mắt,  đời  ai nhu nhược như ?”
 
“Hay là buông tay , chân trời  thiếu cỏ thơm. Có lẽ Giang Vân Vọng với Liên Chi vốn chẳng  duyên, tương lai của  sớm muộn cũng là hòa ly, bọn  chỉ khiến tiến trình  nhanh hơn mà thôi.”
 
“Đồng ý,  thật sự khiến Liên Chi hạnh phúc  chắc  là . Dù Giang Vân Vọng  giành giật thế nào cũng vô ích, mệnh  vốn   thê tử vong, chẳng liên quan đến việc   mở miệng  .”
 
“Đừng  nữa, Giang Vân Vọng sắp vỡ nát … để  lén ăn vụng một miếng ‘tiền phu ca’  khi  vỡ tan.”
 
“Giang Vân Vọng: tiền phu ca? Là  ?”
 
Ánh mắt  rơi xuống  Giang Vân Vọng.
 
Chàng  nơi cửa sổ, mắt nửa khép nửa mở, dường như thất thần, gương mặt trống rỗng, ngay cả  trở về  cũng  nhận .
 
Bất chợt,  khẽ lẩm bẩm một tiếng:
 
“Vậy… nàng  hạnh phúc ? Khi  còn  nữa.”
 
Mấy hàng chữ lập tức nhảy lên nhắc nhở  rằng    về.
 
Thế nhưng  vẫn chìm trong thế giới riêng, bất động như pho tượng.
 
Ta  thấy giọt lệ long lanh, rơi thẳng từ khóe mắt  xuống bàn, vỡ vụn.
 
Chính bản   vẫn giữ nguyên vẻ vô cảm.
 
Rồi thêm một giọt nữa rơi xuống.
 
Ta cắn môi, tim như thắt .
 
Giang Vân Vọng xưa nay vẫn luôn trầm , nhạt nhẽo như nước. 
 
Trong  đầu tiên lén   qua bình phong,   nghĩ gả cho  cũng chẳng tệ.
 
Những ngày  thành , cuộc sống đúng như  tưởng, an  êm đềm. 
 
Giang Vân Vọng ít lời, mà  cũng chẳng  kẻ ưa ồn ào, chẳng cần phu quân  dính lấy .
 
Ta  từng thấy kiểu sống   gì  .
 
 rốt cuộc mấy cái chữ quái quỷ   tẩy não  thế nào.
 
Hai dòng chữ chợt chui thẳng  tầm mắt , ngữ khí vô cùng chắc nịch:
 
“Giang Vân Vọng, trong lòng ngươi chẳng    đáp án ? Liên Chi đối  với ngươi là vì phận  thê tử, bất kể phu quân là ai, nàng cũng sẽ như .”
 
“Ngươi đối với nàng  hề đặc biệt. Ngươi  xem, nếu nàng gặp   tâm đầu ý hợp, chẳng  sẽ càng hạnh phúc ư?”
 
“Tình ý của ngươi giấu kín tận đáy lòng, Liên Chi  , cũng  cảm nhận . Giờ ngươi    mà nàng chẳng để tâm, đó là bởi nàng  yêu ngươi.”
 
Những lời   đổi giọng, hôm qua còn bảo   sức lấy lòng , hôm nay  xúi  từ bỏ .
 
Ta hít sâu, bước đến  mặt , vỗ nhẹ vai.
 
Giang Vân Vọng ngẩng đầu, đôi mắt đầy tia máu, thần sắc trống rỗng như bù . 
 
Cả   như  c.h.ế.t  một nửa.
 
Ta giơ tay, tát thêm một cái  nửa bên mặt còn  in dấu.
 
Ánh mắt  thoáng hiện thần sắc, ngơ ngác  ,  chậm rãi đưa tay che mặt.