Ta hít sâu một :
 
“Nhất là    mấy lời ma quỷ !”
 
Chữ nghĩa  liền im bặt.
 
Khuôn mặt đỏ bừng của Giang Vân Vọng cũng sững .
 
“Liên Chi, nàng  thể  thấy?”
 
13
 
Mấy dòng chữ  một lúc lâu vẫn  đổi mới.
 
“Chàng bắt đầu  thấy chúng từ khi nào?” 
 
Ta chỉ   , hỏi Giang Vân Vọng.
 
Chàng nghĩ nghĩ  đáp:
 
“Đại khái… hai tháng .”
 
So với  thì   thấy sớm hơn một tháng.
 
“Thế    như  trúng tà, tin  những lời đó? Ta khi nào từng chê ghét ?”
 
Giang Vân Vọng rũ mắt:
 
“Ban đầu một tháng,  cũng  tin.   lén  thử dò hỏi những cặp phu thê mới cưới khác, so sánh ngầm, thì họ   sai. Giữa chúng  quá xa lạ, khách khí.”
 
Ta nhịn , hỏi:
 
“Vậy nên  liền đổi tính?”
 
Giang Vân Vọng gật đầu, chuông nhỏ  cổ vang lanh lảnh:
 
“Ta  lời bọn họ, nghĩ vì  ít  ít lời mới khiến nàng xa cách như thế, đến khi nàng   thất vọng, quyết định hòa ly. Cho nên   sửa tính, gần gũi nàng hơn, để tránh kết cục đó.”
 
Chàng  cúi đầu, mang dáng vẻ khổ mệnh:
 
“Không ngờ  khiến nàng càng thêm chán ghét.”
 
Đó gọi là sửa một chút thôi ?
 
Nếu   tận mắt thấy những chữ ,  thật  tìm đạo sĩ đến trừ tà cho .
 
Ta đưa tay day ấn đường:
 
“Chàng vốn dĩ   , nào  tệ như mấy câu chữ  , chẳng cần  đổi.”
 
Ánh mắt Giang Vân Vọng lóe lên chút vui mừng:
 
“Liên Chi thích dáng vẻ   của  ?”
 
Ta định gật đầu, nhưng bỗng khựng .
 
Hình ảnh  ít  lạnh nhạt khi xưa là dáng vẻ  quen thuộc nhất.
 
Không  nũng,  tâm sự, cũng chẳng  mật với …
 
Trước đây  thấy bình thường, nhưng giờ nhớ , quả thực   lạnh nhạt.
 
Ta  trả lời, mà hỏi ngược :
 
“Chàng   như thế, đều là xuất phát từ bản tâm?”
 
Chàng chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc:
 
“Nếu tính theo lòng , một tháng năm  cũng ít, chỉ là mỗi  nàng đều  mệt, hôm  liền  thèm để ý đến ,  đành tự kiềm chế.”
 
Mặt  lập tức đỏ bừng.
 
“Họ , nàng rõ ràng cũng thích, chỉ là ngượng ngùng  dám mở miệng,   chủ động câu dẫn…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-ta-thay-doi-roi/9.html.]
 
Ta vội lấy tay bịt miệng chàng9 .
 
Giang Vân Vọng ngày  đáng yêu bao nhiêu,  giờ cái gì cũng  tuồn tuột!
 
Chàng chớp chớp mắt, nắm tay , kéo  ôm  ngực:
 
“Nương tử, ngày mai theo  về nhà  ?”
 
Ta  giãy , nhưng vẫn để bụng:
Truyện  đăng  page Ô Mai Dào Muối
“Thế chuyện  đến Tượng Cô Quán  truyền  ngoài, mặt mũi  để ở ?”
 
Giang Vân Vọng  nhạt:
 
“Nàng yên tâm,  bẩn thanh danh của ai,  tuyệt  để thanh danh nàng  tổn hại.”
 
Ta   nghi hoặc.
 
Chàng gác cằm lên vai , thản nhiên :
 
“Chuyện vốn do Nghiêm Sinh bày ,  gạt  đến chốn đó, khiến nương tử thương tâm trở về nhà. Ta nhiều  đến cửa cầu kiến mới giải  hiểu lầm, cầu  nàng tha thứ. Phu thê chúng  đều   hại thảm.”
 
Ta hít sâu một . 
 
Vài câu ngắn ngủi,  bộ tội vạ liền đổ sang đầu Nghiêm Sinh.
 
“Chàng chẳng  là quân tử ?”
 
Chàng cọ cọ vai :
 
“Chỉ là hư danh mà thôi.”
 
Không khí im lìm bấy lâu  bùng  mấy hàng chữ:
 
“Đối diện  ngoài thì đầu óc Giang Vân Vọng cũng   chậm thế?”
 
“Quan tâm thì sẽ loạn, Liên Chi mới khiến  loạn trận.”
 
“Nghiêm Sinh: Thê tử  giành , đến   cũng trở mặt, thật là sảng khoái quá .”
 
Chàng hôn nhẹ lên má :
 
“Ngày mai,  sẽ đến tận cửa tạ  nhạc phụ nhạc mẫu, thỉnh nương tử về nhà.”
 
14
 
Ta lén mở cửa nhỏ cho  , thuận lợi vô cùng, chẳng gặp ngăn trở gì.
 
Trở về phòng,  trằn trọc mãi  ngủ , đến khi bừng tỉnh mới nhận  khóe môi  vẫn luôn cong lên.
 
Ngay cả lúc tân hôn  cũng  từng  cảm giác .
 
Ta chui  chăn, mơ mơ màng màng  lâu mới ngủ  .
 
Ngày hôm   dậy sớm, phụ   sớm triều  về,  rửa mặt chải tóc xong liền tìm phụ mẫu.
 
Phụ  đang  sách, mẫu    ghế lắc lư.
 
Ta đón lấy quạt từ tay nha , quạt cho mẫu .
 
Mẫu  liếc  mấy , mỉm   .
 
Ta giả vờ  thấy nét mặt đầy ẩn ý , lẳng lặng chờ  ở cửa  bẩm báo.
 
Một tiểu tư chạy ào :
 
“Lão gia, cô gia ở ngoài cửa cầu kiến.”
 
Phụ   buông sách:
 
“Cô gia cái gì, thư hòa ly  đưa , tính là cô gia nỗi gì. Đợi  kiểm điểm xong của hồi môn của Chi Chi, thì qua Giang gia chia rõ rành mạch.”