“Ngươi  hòa ly với nàng , thành  với ,  còn    hổ mà tìm đến nàng ?”
 
Lâm Yến đỏ mắt:
 
“Bản hôn thư đó rõ ràng là giả, ngươi  lừa . Thiền Duyệt, ngươi đừng mơ,   bao giờ cưới ngươi!”
 
Thiền Duyệt tức giận giơ tay tát, ánh mắt rơi xuống đôi chân , lạnh lùng :
 
“Thì  mấy ngày qua hỏi han săn sóc đều là giả, còn  đợi chân ngươi lành sẽ  thi khoa cử, rằng   thành đạt sẽ kiếm cho  cái cáo mệnh. Thì  tất cả đều là gạt ! Lâm Yến,  thấy đôi chân  của ngươi bỏ  cũng .”
 
Nói xong, nàng  giơ chân định giẫm mạnh, nhưng   đưa tay ngăn . 
 
Ánh mắt Lâm Yến lập tức lóe sáng, nhưng    lạnh lùng:
 
“Ra khỏi viện của ,  đánh  mắng tùy các ngươi.”
 
Ta   chúng dọa sợ hai đứa con.
 
27
 
Lâm Yến  Thiền Duyệt dẫn .
 
Chưa đầy một tháng , đám cháu con bên nhà phu quân của Thiền Duyệt cũng mò tới tận cửa. 
 
Lúc , Thiền Duyệt mới    lừa nàng . 
 
 nàng     bận rộn  xuể, chẳng  thời gian đến tìm  tính sổ.
 
Tiệm của , son phấn bán  chạy, chưởng quỹ bên Chương Châu cũng lặn lội đến tận nơi lấy hàng. 
 
Biết  là  Chương Châu, ông  liền kể cho   vài chuyện mới mẻ. 
 
Trong  đó, chuyện của Thiền Duyệt và Lâm Yến cũng là một.
 
“Đám cháu con đó đúng thật chẳng  gì. Chiếm nhà của họ, lấy tiền của họ ăn uống cờ bạc. Thậm chí còn ép phu thê   hầu hạ chúng. Không  ? Là công tử cuối cùng chịu hết nổi, liền nổi lửa thiêu sạch cả bọn.”
 
Ta lặng lẽ ,  nhịn  mà cho thêm mấy hộp son đang thịnh hành.
Truyện  đang  page Ô Mai Đào Muối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-tai-sinh-qua-muon-roi/10.html.]
Chưởng quỹ vui vẻ,  càng  nhiều hơn.
 
“Nghe  Lâm công tử vốn  một chính thất,  mà ỷ  việc   thương , ngang nhiên tìm nhân tình.”
 
“Kết quả là dọa hiền thê bỏ , rước về một mụ chanh chua như . Nói  cũng   , đáng đời mà thôi.”
 
“…”
 
Phải,  mỉm ,  đưa thêm cho ông  mấy hộp son,  tiễn khách  cửa.
 
Thực , cho dù Lâm Yến  châm ngọn lửa đó,  cũng chẳng sống  bao lâu.
 
Bởi trong năm năm qua, thứ   uống mỗi ngày,   sớm bỏ  đó thuốc độc ngấm chậm.
 
28
 
Nhiều năm , Thần nhi đỗ đạt công danh.
 
Cả nhà chúng    kinh thành.
 
Về , Thần nhi tranh giành  vinh hiển,  cũng dần trở thành bậc chủ mẫu của một nhà cao môn.
 
Trước lúc lâm chung, Thần nhi tóc tai rối bời chạy đến bên giường .
 
“Mẫu , con mơ thấy   về thuở nhỏ,  phụ  đá một cước,  đó…”
 
Ta cắt lời con:
 
“Nếu thật là , con  trách mẫu    về tìm con ?”
 
Thần nhi quỳ xuống đất, nâng đôi tay  lên.
 
“Sao con  thể trách? Được  con của mẫu  là phúc khí của Thần nhi.”
 
Vậy thì …  thì .
 
- Hoàn văn -