Chỉ cần mục tiêu tương tự, thì  ai là  thể hợp tác?
 
Ta nguyện đ.á.n.h cược mạng sống, tin họ một .
 
Ba năm , Ngọc Long Trác và Thẩm Trường Tư giao dịch, Thẩm Trường Tư gây rối nội chính Đại Ngụy, Ngọc Long Trác tấn công ngoài quan ải.
 
Hai  trong ứng ngoài hợp,  khi thành công mỗi  đều  lợi.
 
Chỉ là họ  ngờ ở biên cương ngoài một Lệ Hành, còn  một Lý Bình Quy.
 
Lệ Hành hành sự nghiêm mật  sơ hở,  triều đình Thẩm Trường Tư   cơ hội bắt  nhược điểm của  để loại bỏ ,  chiến trường  và Lệ Hành đồng lòng hợp sức, khó công khó phá.
 
Trong ba năm, liên minh của hai  theo thời gian  còn vững chắc, để  định Ngọc Long Trác, và cũng để  suy yếu phòng thủ biên cương, Thẩm Trường Tư mượn danh nghĩa nhớ phu quân mà  xa một chuyến đến biên cương.
 
Chỉ tiếc, Thẩm Trường Tư  ngờ, cái c.h.ế.t của Dụ Nhiễm Vương và tình cảnh của Ngọc Nhiên  khiến Ngọc Long Trác  đổi   suy nghĩ, liên minh của hai  từ đó phủ lên một lớp sương lạnh.
 
Ngọc Long Trác và  bắt tay thề ướ. Hắn hứa cho  một năm để khai thông kênh giao thương giữa Ngọc Nhiên và Đại Ngụy.
 
Và điều đầu tiên    trong năm đó là thanh trừ những ung nhọt trong lãnh thổ Đại Ngụy.
 
Thẩm Trường Tư   là một lựa chọn .
 
Ta  nghĩ như  ngay từ đầu.
 
Nàng quả thực  giống loại  chỉ  tham vọng.
 
 nàng quả thực  mang  cho   ít bất ngờ, sống ở kinh đô hơn hai mươi năm, từ triều đình đến lê dân bách tính, nàng đều  bố cục.
 
Lòng , quyền thế, nàng đều .
 
Nàng thiếu chỉ là một  thể nam nhi và binh quyền chấp chưởng thiên hạ.
 
Nàng  chắc là một đế vương nhân từ, nhưng  là một  chơi cờ đạt chuẩn.
 
Vậy nên   chọn nàng.
 
Phản loạn   là chuyện dễ dàng, dù   binh quyền trong tay, hoàng đế Thẩm Nhược Hành hoang dâm vô đạo, nhưng rốt cuộc vẫn  thể ăn sâu bén rễ.
 
Hoàng đế   là một , mà là một tín ngưỡng, tín ngưỡng của hàng triệu dân chúng thiên hạ.
 
Dân phu  ức h.i.ế.p còn  thể phản kháng, nhưng lời  của thiên tử  là ngọn núi cao vạn chúng  dám vượt qua.
 
Rõ ràng  chỉ là một con , nhưng  như thần linh  vạn  kính ngưỡng.
 
Mà thôi, thần cũng .
 
Đạo nhân    cũng   là sát thần chuyển thế .
 
Sát thần, sát thần.
 
Đời   giáng thế chính là vì sát thần mà đến.
 
***
 
Thiên Dụ năm thứ hai mươi bảy, nhiều nơi thường xuyên xuất hiện thần tích.
 
Đông Ngung hiển linh thạch, Tây Duyên giáng bia đá, Phồn Nam linh hồ kêu, Bắc Địa triển hoa quang.
 
Trên đó đều : Trời phẫn  oán, nữ đại phụ hưng.
 
Dân gian đều đồn hoàng đế   lòng trời, sắp  báo ứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-quan-vi-lam-pho-ma-ma-sat-hai-the-nhi-ta-tu-huy-dung-huy-giong-gia-nam-ra-bien-cuong-bao-thu/chuong-18.html.]
 
Thẩm Nhược Hành rốt cuộc  già , lời đồn nổi lên khắp nơi, ông   truy cứu gốc rễ,  trấn an dân tâm, ngược  còn  xây cái gì mà Ngự Thiên Lâu.
 
Ngự Thiên Lâu, quả thực dám gọi, ông  tự xưng là thiên tử, dám ngự thiên.
 
Ngày Ngự Thiên Lâu  thành, chính là lúc  dựng cờ khởi nghĩa.
 
Trước vạn chúng,  khoác giáp sắt cưỡi ngựa, tay cầm cờ.
 
"Các tướng sĩ, nay hoàng đế bạo ngược hôn quân vô đạo, tai ương khắp nơi dân chúng lầm than, nay  cùng các ngươi binh trì chính đạo, hành thiên địa chính lý, lý chính pháp cương, hãy theo  xông  kinh đô trừ ác đế, phò tân hoàng!"
 
"Trừ ác đế! Phò tân hoàng!"
 
"Trừ ác đế! Phò tân hoàng!"
 
...
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Thẩm Nhược Hành   lòng , thiên hạ  khốn khổ vì ông  từ lâu.
 
Cho đến tận ngày  công phá kinh đô, cũng  dám tin  chuyện  thuận lợi đến .
 
Khi  cầm kiếm  điện, đại điện trống rỗng, Thẩm Nhược Hành tóc tai bù xù, còng lưng đang  xổm  đất ôm một hộp đan d.ư.ợ.c nuốt từng viên  bụng.
 
Toàn  ông  sưng phù, dù   g.i.ế.c ông , ông  cũng  sống  bao lâu nữa.
 
"Trường sinh, trường sinh..."
 
Ông  lẩm bẩm.
 
Thật nực ,  như ,  hại gia đình    siêu thoát, hại thiên hạ cốt nhục chia lìa, tai ương khắp nơi.
 
Tham, sân, ái, hận, si, dục, ác.
 
Ông  trông giống bất kỳ lão già nào  thế gian, chỉ duy nhất  giống hoàng đế.
 
Năm đó ông  khổ công học hành, lập tân chính, thăm hỏi dân tình, trừ gian diệt nịnh, một  phong thái của minh quân.
 
 thời gian dễ trôi, lòng  cũng dễ đổi.
 
Bây giờ ông   sớm quên  ý định ban đầu, chỉ  cố thủ một góc, hưởng thụ xa hoa,  chúng sinh thiên hạ cống hiến cho , nhưng    hy sinh dù chỉ một ly một hào cho bách tính.
 
Từ xưa đến nay,  bao nhiêu minh quân trung thần như ông   tiêu tan trong cát vàng của d.ụ.c vọng.
 
Ông   sớm  còn là vị thiếu niên đế vương mà cha  nguyện hy sinh mạng sống để bảo vệ năm xưa.
 
Ta giơ kiếm lên, kiếm quang lạnh lẽo, phản chiếu bóng dáng hoảng loạn của ông .
 
"To gan! Ngươi là ai! Không  truyền tin, là ai gọi ngươi đến!"
 
Ông  chỉ  mũi  mắng chửi, nhưng  háng  chảy  một vệt chất lỏng bẩn thỉu.
 
Nhìn xem, con  là sẽ  đổi.
 
Ta vung kiếm c.h.é.m xuống, đầu ông  lăn tròn  đất.
 
Trong đại điện trống trải, chỉ còn  tiếng  của một   vang lên.
 
"Ta là trời phái xuống để g.i.ế.c ngươi."
 
***