PHÙ VÂN TÁC TÌNH TIÊU - 10
Cập nhật lúc: 2025-01-29 19:35:23
Lượt xem: 26,902
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những thực khách xung quanh cũng gật gù khen ngợi, đến khi một cuối cùng chạy đến, bát mì cuối cùng cũng bán sạch.
Người nọ tiếc nuối đập đùi:
"Tất cả tại lão Vương Hắc ! Ăn một lúc tận hai bát!"
Vương Hắc đắc ý ngân nga một khúc, bĩu môi :
"Bữa sáng của Vân Ký, ngươi chạy chậm thế, ăn là đáng đời!"
*
Không ngờ mì gà trộn lạnh đón nhận nồng nhiệt đến , chuẩn vẫn còn quá ít.
Ta dở dở vội vàng trấn an:
"Mai vẫn còn, mai vẫn còn!"
Ta gõ thau, gọi lớn với thực khách:
"Từ hôm nay, cứ mười lăm ngày, Vân Ký Tảo Thực sẽ mắt một món mới!
Hơn nữa, chỉ một tháng nữa thôi, Vân Ký Tảo Thực sẽ dời sang cửa tiệm bên đường!
Các vị đừng nhầm nhé!"
Quán ăn nhỏ cuối cùng cũng sắp nâng cấp thành cửa tiệm !
20
Lại dành dụm hơn nửa tháng tiền, cuối cùng cũng ký khế ước với chủ căn nhà mà để mắt từ lâu, trả một năm tiền thuê trong một .
Cửa tiệm lớn, nhưng rộng rãi, sạch sẽ.
Sau mấy ngày dọn dẹp dần dần, nhờ chọn một ngày lành.
*
Ngày khai trương, Lâm nương tử, Tống nương tử và Chử nương tử đều mang quà mừng đến, ngay cả Thân phu nhân cũng đích đến dự.
Ta giữ chân các tỷ tỷ, tự tay một bàn tiệc mời khách buổi trưa.
Giữa tiệc rượu, Thân phu nhân bỗng lên tiếng:
"Vân Dự Muội , tuy chúng quen lâu, nhưng thật sự quý ."
Ta khẽ mím môi, nâng chén đào hoa tửu kính nàng:
"Muội cũng thích tính cách phóng khoáng của tỷ tỷ!"
Nàng uống cạn một chén rượu, bỗng nhiên nghiêm túc :
"Ta coi như ruột thịt, nên thẳng nhé.
Ta Tranh nhi và Phong ca nhi gọi là tẩu tẩu, nhưng từ khi đến Nam An trấn ba tháng nay, từng thấy phu quân của , thế nên cũng hiểu .
Lẽ nên nhắc chuyện đau lòng của , nhưng ngày tháng còn dài.
Phu quân một vị sư , học vấn , tuổi tác cũng ngang bằng ."
Nàng chân thành tiếp:
"Nếu đồng ý, hai cùng chăm lo cho cả nhà Việt gia, cũng thể giúp san sẻ bớt gánh nặng."
*
Ta mà ngẩn —đây là… tưởng là quả phụ mất chồng ?
Ta nổi, đặt chén rượu xuống:
"Vạn tỷ tỷ, tỷ hiểu lầm …"
Tống nương tử cũng xán gần, hớn hở tiếp lời:
"Nhắc đến chuyện , cũng giành một suất đây!"
"Trong hẻm của chúng , vị Tô công tử mới chuyển đến sát vách nhà , còn đặc biệt đến chỗ dò hỏi về đó!"
Tống nương tử nhướng mày, vẻ mặt đầy đắc ý:
"Tô công tử gia cảnh giàu , là con một, sẽ kế thừa cả gia sản to lớn!"
Thân phu nhân chịu thua:
"Đồng Sư của sắp nhậm chức Chủ Bạ Nam An trấn, tiền đồ rộng mở!"
"Tô công tử chu đáo, đặc biệt hỏi xem thích kiểu như thế nào!"
"Đồng Sư ôn hòa, bao giờ tranh chấp với ai, khi thành chắc chắn sẽ hòa thuận mỹ mãn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phu-van-tac-tinh-tieu/10.html.]
"Tô công tử khôi ngô tuấn tú!"
"Đồng sư … Đồng sư cao ráo!"
*
Ta trợn tròn mắt, hai tranh đến đỏ mặt tía tai, nhất thời buồn bất lực.
Ta khẽ hắng giọng, nhưng hai họ vẫn chịu dừng.
Ta đành nhịn, lên tiếng ngắt lời:
"Tỷ tỷ!"
"Cảm ơn hai vị tỷ tỷ quan tâm, nhưng mà…"
Ta vẻ khó xử, chậm rãi :
"Phu quân nhà ... vẫn c.h.ế.t ."
"Lòng cũng chẳng ."
21
Thân phu nhân và Tống nương tử hồi lâu, cuối cùng hổ :
"Muội xem , hỏi rõ vội mai. May mà với sư , bằng ảnh hưởng đến danh dự của ."
Ta cũng theo:
"Phu quân đang bách phu trưởng ở quân doanh Trường Lăng, kỷ luật trong quân nghiêm, từ khi chuyển đến đây vẫn thời gian về nhà."
Mặc dù rõ Việt Tiêu rốt cuộc gì trong quân doanh, nhưng từ về nhà, cách hành xử của rõ ràng giống một kẻ lưu đày.
Ta cũng chẳng tiện hỏi nhiều, đành lảng sang chuyện khác:
"Đợi về, nhất định sẽ đích dẫn đến mắt các tỷ tỷ!"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Bữa cơm xem như khách chủ đều vui vẻ, tưởng chuyện nhầm lẫn kết thúc tại đây, nhưng ngờ vẫn còn hậu quả kéo dài.
Mấy hôm , phát hiện quán ăn của thêm một vị khách quen mỗi ngày đều ghé, chính là Tô Tuấn mà Tống nương tử từng nhắc đến.
Ta lịch sự tiếp đón:
"Hôm nay món mới là gà nếp lá sen, công tử dùng một phần chứ?"
Tô Tuấn đôi mắt hoa đào khẽ cong, nụ ôn nhu mang theo vài phần phong tình:
"Có bao nhiêu, mua hết!"
Ta cau mày, mấy hôm nay mua càng ngày càng nhiều, hôm nay thậm chí còn bao trọn tất cả.
Ta bắt đầu bực bội, nhưng kịp từ chối, phía đám khách xếp hàng xôn xao phản đối.
"Dựa chứ! Ngươi mua sạch quán nhà , chúng ăn gì?"
Tô Tuấn lớn tiếng đáp :
"Vân Dự cô nương vất vả buôn bán, mua hết thì nào?"
*
Phiền c.h.ế.t mất!
Ta đau đầu, đang định bảo Tống Nam đuổi , thì ngoài cửa bỗng vang lên một giọng quen thuộc.
Âm thanh rơi tai , lạnh lẽo mà trong trẻo, như nước suối róc rách.
"Ngươi cứ tiếp tục dây dưa ở đây, chỉ càng khiến nương tử của thêm mệt mỏi."
Ta kinh ngạc ngẩng đầu lên—Việt Tiêu trở về!
quan trọng hơn, chủ động xuất hiện mặt !
Việt Tiêu đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "nương tử", còn kịp phản ứng, thì thấy Tô Tuấn c.h.ế.t sững tại chỗ, ánh mắt đầy vẻ tổn thương:
"Thì … gạt ..."
*
Bao nhiêu ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về phía chúng , chẳng còn tâm trạng nào buôn bán nữa, dứt khoát đặt đồ xuống, hỏi ngược :
"Ta và Tô công tử hề tư giao, vì công tử nghĩ lừa ?"
Tô Tuấn dường như thật sự đau lòng, cau chặt mày:
"Tống nương tử với rằng phu quân mất, cứ tưởng nàng chỉ đang thử lòng mà thôi."