Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-05-26 15:02:09
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý định của Lý cữu cữu thập phần thành công, Lý Ngọc Ẩn mặc dù sân liền tách khỏi Phong Hằng, nhưng vẫn thu hút nhiều ánh mắt chú ý, hầu như đều xuất hiện một cặp thích thông gia.

“..."Phong Hằng Lý Ngọc Ẩn bên cạnh khẽ, : “Ý của Thần sợ là thể đủ . Nội nhân sinh một khuê nữ tháng , thực sự yên tâm lắm, bữa tiệc hôm nay sẽ chạy về.”

“Cái ..." Thần Húc thể tưởng Phong Hằng những lời , dừng một chút, hàm súc : “Mặc dù gia sự quan trọng, nhưng Hàm Kiều là cô nương nổi tiếng nhất trong thành, nếu để cho giai nhân khổ chờ, sẽ quá .”

Bởi vì câu của đạo lý gì, Thần Húc xong liền ho một tiếng.

DTV

Nếu Phong Hằng dùng cái cớ khác, ngược thể cái gì, nhưng chẳng lẽ một kỹ nữ so sánh với một thê tử của Phong Hằng , nếu thật đem hai so sánh, chính là tự rước lấy nhục.

Phong Hằng từ chối hề áp lực, đừng Tống Sư Bách ở một bên chằm chằm, cho dù Tống Sư Bách đến thì cũng sẽ như . Tống Sư Trúc ngay cả hai lúc ở chung để trong phòng một nha cũng để ý, nếu thật chút gì đó, Phong Hằng đoán một chút phản ứng của thê tử, lời miệng càng thêm dứt khoát.

Trong xe ngựa, bầu khí của Phong Hằng và Lý Ngọc Ẩn chút hổ.

Cuối cùng Thần Húc rời với biểu tình thực sự phiền muộn, Lý Ngọc Ẩn mơ hồ cảm giác vả mặt thật sâu, hắng giọng : “Ngày mai cũng cùng các ngươi về. Đến lúc đó còn phiền phu cho đáp một đoạn đường.”

“Xe ngựa chắc .” Phong Hằng đáp ứng, nhíu mày, dùng vẻ qua loa xem xét tìm một cái cớ, : “Nương tử dặn dò ở tỉnh thành mua một ít đồ, biểu ca vẫn nên dùng xe ngựa khác trở về .”

Lý Ngọc Ẩn trong lòng thầm nghĩ, đúng là thù dai.

Phong Hằng đương nhiên ghi thù. Hắn vui vẻ tham gia Lộc Minh yến, Lý Ngọc Ẩn giấu tin tức cho hậu trạch đều phát hỏa.

Cả sự kiện rõ ràng chỉ là một chuyện nhỏ, Lý Ngọc Ẩn ở một bên một mực châm ngòi thổi gió, Phong Hằng nhẫn nại hạ tính tình ở chung hòa thuận với , coi như là tính tình .

Người châm ngòi thổi gió rõ ràng chỉ một Lý Ngọc Ẩn, về đến nhà, Phong Hằng liền thấy Tống Sư Bách chạy vội nhà, kéo Tống Sư Trúc trong thì thầm.

Trận tai họa chút quan hệ với nhi tử nhà , Lý cữu cữu thấy ánh mắt sanh tế, nhanh chóng mang theo Lý cữu mẫu còn hỏi kỹ rời khỏi Phong gia.

Tiếp theo Phong Duy và Tống Sư Trạch thấy tình huống đúng, cũng tìm cớ rời .

Phong Hằng thấy trong phòng từ lúc đầy đến giờ chỉ còn một , ngoài việc dở dở thì còn chút căm tức, cảm thấy Tống Sư Bách phân , Lý Ngọc Ẩn âm thầm lợi dụng.

Trong lòng chuẩn khi Tống Sư Trúc sẽ tra hỏi, nghĩ tới mặt Tống Sư Trúc một chút khác thường cũng , còn lôi kéo xem quà tặng của bên ngoài mấy ngày nay, Phong Hằng non nửa khắc đồng hồ, rốt cục nhịn hỏi: “Bách Nhi ở bên trong với ngươi cái gì?”

Tống Sư Trúc , : “Hắn khen ngợi ngươi, ngươi thấy nữ sắc trong lòng loạn, giữ trong sạch.”

“..." Phong Hằng ngược nghĩ tới, bất quá vẫn biện hộ cho bản . “Ta 'Ngồi', khi tham gia yến hội liền trở về.”

Tống Sư Trúc đặc biệt cường điệu trong giọng , buồn : “Ta ngươi đấy.”

“Là .” Phong Hằng tiếp tục , lời đồn đãi đời đả thương nhất, hai ngày nay chịu đủ oan uổng, quả thực ở chỗ thê tử cũng oan uổng một .

Tống Sư Trúc đau lòng vì hai đầu lông mày của mệt mỏi, cũng hai ngày khẳng định chút giày vò, liền : “Bách Nhi vì mới như ... Ngươi đừng tức giận.”

“Bằng là giúp ngươi chuyện, cũng sẽ cứ như quên .” Phong Hằng vuốt vuốt huyệt Thái Dương, chút ủy khuất .

Hắn cảm thán một tiếng, phận thê đánh mắng , nếu Tống Sư Bách giống như Phong Duy, sớm kéo qua giáo huấn.

“Ta các ngươi cũng là vì .” Tống Sư Trúc an ủi .

Từ lúc chuyện với nàng, Tống Sư Trúc cảm thấy tất cả đều đối với nàng siêu cấp , bây giờ Phong Hằng , loại cảm giác càng thêm mãnh liệt, ngữ khí cũng càng thêm ôn nhu.

Tống Sư Trúc thấy Phong Hằng qua, liền nở nụ với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-156.html.]

Kỳ thật loại cảm giác đều che chở nàng còn tệ, chính là tất cả quan tâm sẽ loạn... Phong Hằng liền thêm chút tai bay vạ gió.

Nàng kéo bàn tay to của , tiếp tục dỗ: “Ngoan, ngươi với , Bách Nhi và biểu ca cũng đều với .”

Phong Hằng nàng , thở một thật dài, chậm rãi : “Bách Nhi thì thôi , Lý Ngọc Ẩn thật sự !”

Hắn dừng một chút, vui dùng một thành ngữ: “Quả thực là qua cầu rút ván.”

Tống Sư Trúc vẫn là đầu thấy Phong Hằng mắng chửi như , đưa tay vỗ vỗ phía lưng của : “... Đại biểu ca mặc dù như , nhưng cũng ác ý.”

Tống Sư Trúc cho đại biểu ca.

Bỏ qua đề cập tới quá khứ đặc thù giữa biểu ca biểu , bằng sự tương trợ hết sức của Phong Hằng đối với Lý Ngọc Ẩn trong thi hương , Lý Ngọc Ẩn như , khác gì đắc tội Phong Hằng.

Nếu sợ nàng phụ lòng, thật cần mặt như . Điểm Tống Sư Trúc vẫn thể thấy rõ.

Chính là , mặc dù thể lý giải, nàng vẫn còn chút suy nghĩ.

Tống Sư Trúc vuốt ve Phong Hằng oan uổng đến mức chút bạo phát, phát huy thủ đoạn ôn nhu nhất trong đời, rốt cục cho sắc mặt Phong Hằng hòa hoãn ít.

Nhìn băng cứng mặt Phong Hằng dấu hiệu hòa tan, Tống Sư Trúc cũng buông tay , mà là ngừng cố gắng, cả đêm nay vẫn vây quanh Phong Hằng.

Phong Hằng tắm rửa quần áo, nàng xắn tay áo lên hỗ trợ... Sau khi ma sát đốt lửa, Tống Sư Trúc liền tự giác .

Bữa tối, ánh mắt của Lý thị và mấy , Tống Sư Trúc gắp cho Lý thị một đũa đồ ăn, đó gắp cho phu quân nhà một miếng thịt, gắp đồ ăn cả buổi cho Phong Hằng, mặt , dùng hành động để chứng minh sự tín nhiệm của nàng đối với phu quân nhà .

Tống Sư Bách bĩu môi, tuy rằng đại tỷ phu chuyện gì sai, nhưng loại đãi ngộ cũng quá cao. điều khiến dễ chịu hơn một chút chính là, Phong Hằng cũng hưởng thụ sự ân cần chu đáo của thê tử, hai gắp thức ăn thêm canh cho , gì cũng một tỷ tỷ bận rộn.

Chìm ánh mắt quỷ dị của mấy tiểu thiếu niên, trong lòng Phong Hằng thật sự một loại cảm giác sảng khoái vì giải oan.

Thật khi tắm rửa, cơn giận trong lòng tiêu tan gần hết.

Bình tĩnh mà xem xét, thể nguôi giận nhanh như , đều là bởi vì Tống Sư Trúc náo loạn lên.

Lúc hai giường, Phong Hằng nhịn cúi đầu khuôn mặt non mịn của Tống Sư Trúc, thê tử trong n.g.ự.c như cảm giác, ánh mắt ôn nhu sáng ngời lập tức qua, Phong Hằng giống như mê hoặc, cúi đầu hôn lên mắt nàng.

Hai thành đến nay, vô luận ở bên ngoài bất kỳ chuyện gì phiền lòng, Phong Hằng về nhà thấy khuôn mặt tươi của Tống Sư Trúc, phiền muộn liền cũng . Tống Sư Trúc từ đến nay là một tự tìm niềm vui, cho dù ở nhà một , nàng cũng thể tìm chỗ vui thú, mặt luôn luôn mang theo nụ .

Cho nên , lo lắng tâm tính của nàng sẽ Tống Sư Bách ảnh hưởng đến.

May mắn thê tử tâm như mây, linh lung sáng long lanh.

Tống Sư Trúc vỗ vỗ tay , Phong Hằng cảm thụ thê tử an ủi tiếng động, thở một , tâm tình rốt cục chuyển biến .

Phu quân cửa liền kéo cáo từ, Lý cữu mẫu vốn đang lo lắng cho rằng tỉnh thành xảy chuyện dễ để , ngờ chuyện xảy , nhi tử khiến nàng thở dài một hồi.

Lý cữu cữu thê tử mặt mũi tràn đầy vui, còn tưởng rằng nàng lo lắng ngoại sanh, an ủi: “Yên tâm , phát sinh chuyện gì.” Hắn , “Sanh tế của giống với .”

Thấy cho là sỉ nhục, ngược còn thấy vinh dự, Lý cữu mẫu tức giận : “Ngươi cũng ngươi ở bên ngoài chẳng cả, nam nhân các ngươi ở bên ngoài đều lành gì.”

“Ai... Ngươi mắng cũng coi như xong, đừng đem bên ngoài cũng dẫn .” Lý cữu cữu mỉm , “Ngươi đừng lo lắng, Bách Nhi tỷ phu đang căng thẳng.”

“Đó là tỷ tình cảm .” Lý cữu mẫu thật cũng vì ngoại sanh mà thả lỏng một chút. Nàng rõ buồn bực ở trong lòng sẽ khó chịu, tự nhiên Tống Sư Trúc cũng giống như nàng.

trong lòng ngoại sanh gai đâm, hành động của nhi tử khiến nàng vô cùng sốt ruột. Lý cữu mẫu nghĩ nghĩ : “Ta định cho Ẩn Nhi một mối hôn sự.” Vừa phu quân xong chuyện xảy ở tỉnh thành, Lý cữu mẫu tiếp tục xuất hiện ý nghĩ trong đầu.

Loading...