Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:26:49
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng tự động thủ, dỗ ngoại tôn ngủ giao cho nhũ mẫu, lúc mới quần áo rửa mặt, lên giường cùng khuê nữ.

Tống Sư Trúc thấy Lý thị bây giờ còn tới, liền tối nay nương nàng nhất định là ngủ cùng với nàng.

Nàng trở về nhà nương đẻ chuyện lo, thấy nương nàng an bài thứ vô cùng , sớm rửa mặt chải đầu xong buồn ngủ, lúc lạnh nương nàng lạnh, lập tức tỉnh táo ít.

Tình cảnh , cho nàng nhớ tới thời gian gả, nàng lặng lẽ bên tai Lý thị: “Nương, nhớ ?”

Lý thị khóe miệng vểnh lên, : “Đương nhiên nhớ ngươi.”

Tống Sư Trúc nương thỏa mãn, nàng tìm trong chăn, ôm cánh tay nương nàng trong ngực, : “Nếu phụ , thật khuyên các ngươi cùng lên kinh.”

“Nói hết mấy lời của ngươi , tổ mẫu ngươi bây giờ?”

Tống Sư Trúc đang "Cùng ", nghĩ đến Phùng thị, liền : “Ta thấy tổ mẫu và nhị thẩm bây giờ .”

Lý thị nghiêng sờ lên mặt khuê nữ: “Tổ mẫu ngươi sẽ đồng ý lên kinh.” Phía một vết sẹo, cho dù tiêu tan hiềm khích lúc , cũng dễ dàng như khôi phục như lúc ban đầu.

Tống Sư Trúc suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi: “Ta Nghiễn nhi sinh tiểu tử mập mạp?”

Lý thị gật đầu, trong phòng , hai mẫu tử chút chuyện riêng, nàng cũng buông lỏng hơn nhiều, : “Phu quân của nàng học đường, năm ngoái thi huyện một qua, năm nay dự định thi một .”

Tống Sư Trúc tính toán chi phí học đường và giấy và bút mực thường ngày, Lý thị tiếp tục : “Tam tộc thẩm , cũng chính là thi tú tài che chở trong nhà. Đợi đến khi thi đậu tú tài, cả nhà sẽ giày vò nữa, an an phận phận mà sống.”

“Cũng .” Nếu đây Tống Sư Trúc còn cảm thấy Tống Nghiễn vị hôn phu như là một chuyện , lúc một chút cũng nghĩ đến chuyện . Kinh Thành phía gió nổi mây phun, hơn phân nửa là do Tống Nghiễn gây , khi Thái Hậu còn đời, Tống Nghiễn vẫn là đừng xuất đầu quá thì hơn.

Lý thị cũng ý , cái gì mà Thái Hậu Hoàng Đế, đó khi ở phủ thành nàng khuê nữ nhắc tới, cảm thấy kinh hồn táng đảm. Nói đến đây, nàng còn ngạc nhiên, khuê nữ của nàng thấy những đại nhân vật , thế mà một chút sợ hãi cũng .

Tống Sư Trúc nghĩ đến lúc thấy Thái Hậu khẩn trương, cố gắng giữ thể diện : “Có gì sợ, Thái Hậu mẫu nghi thiên hạ, kính trọng như trưởng bối của .”

Lý thị , trong lòng cũng cảm thấy tự hào, nuôi khuê nữ cũng so sánh, nàng dám , từ trong huyện đến phủ thành, một ai xuất sắc hơn khuê nữ của nàng, nhỏ như cơ hội hoàng cung. Nàng vỗ vỗ tay khuê nữ, : “Về Hỷ nhi ở tuổi của ngươi, cũng thể gặp Thái Hậu một .”

Tống Sư Trúc xua tay : “Cái xem phụ nàng chứ.”

Nói đến Phong Hằng, Lý thị liền hỏi khuê nữ chuyện nhi tử theo lên kinh.

Tống Sư Trúc chuyện . Thật khi Triệu thị và Phong Duy quyết định rời huyện với bọn họ, nàng ý nghĩ . nuôi con ân phụ mẫu, nghĩ tới Lý thị và Tống Văn Thắng chỉ một nhi tử như , nàng liền nhẫn tâm nữa.

Không ngờ Phong Hằng giúp nàng quyết định, nàng lải nhải: “Vấn đề khoa cử cũng cần lo lắng, đến lúc đó ở Kinh Thành ký tịch kiểm tra là , nhưng nếu Bách Nhi ở trong huyện, các ngươi chỉ thể sống nương tựa lẫn với lão thái thái.”

Trong nhà chỉ lão nhân, Tống Sư Trúc nhớ tới trong lòng liền ê ẩm.

DTV

Lý thị thở dài, nhớ tới câu của Tống Văn Thắng: “Phụ mẫu buông tay, nuôi hài tử tiền đồ. Huống hồ Bách Nhi từ nhỏ với Phong Duy, mấy ngày nửa đêm đều mấy .”

Nàng là đương gia chủ mẫu, đối với chuyện của nhi tử hai ngày hỏi một , chuyện trong nhà nàng thể .

Tống Sư Trúc nương nàng những lời , liền nương nàng quyết định. Nàng nghĩ đến Tống Sư Bách hôm nay thấy, một bộ dáng vẻ việc gì, nàng còn tưởng rằng tim phổi hiểu buông xuống, nghĩ tới là đem thương tâm nuốt trong bụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-250.html.]

Tống Sư Trúc tưởng tượng trộm lúc nửa đêm, một trái tim mềm nhũn như đậu hũ, cách ngày đối với Tống Sư Bách thật sự là hòa ái chịu nổi, ngược khiến Tống Sư Bách nổi hết da gà.

Đợi khi xong trong nhà quyết định để lên kinh sách, cũng biểu hiện thật cao hứng, mà là nghĩ nghĩ, thận trọng hỏi: “Phụ mẫu định sinh thêm một hài tử nữa ?”

Tống Sư Trúc: “... Ngươi tự hỏi phụ .”

Tống Sư Bách liếc tỷ tỷ đẩy chết, tự : “Ta nếu ở nhà, phụ mẫu cùng tổ mẫu nếu ốm đau, cũng chiếu cố, xảy chuyện bây giờ?”

Tống Sư Trúc những lời , thật sự là an ủi, Tống Sư Bách cũng sẽ ý nghĩ như , một cái miệng đúng lý tha , bằng Tống Văn Thắng chỉ một nhi tử như , thể cứng rắn với như .

Tống Sư Bách xong, cũng cảm thấy thật sự là hiếu thuận cả huyện khó tìm. Phụ đối với kém như , thế mà còn lấy ơn báo oán, đây cũng chính là , mới thể nhịn thành con rùa.

Hắn với Tống Sư Trúc: “Lúc đầu cảm thấy phụ để Trạch Nhi ở nhà chúng ăn cơm là thu dưỡng nó.” gần đây giống, nhiệm kỳ học chính của Hứa Học Chính hết, điều đến nơi khác, đặc biệt thư để Tống Sư Trạch cùng , Tống Văn Thắng thế mà cũng đồng ý như , còn hứa Tống Sư Trạch ăn tết cần trở về.

Hài tử nuôi giống như nuôi . Nếu như lòng Tống Sư Trạch hướng về trong tộc, phụ liền ăn lỗ vốn.

Hắn còn gì đó, nhưng Tống Sư Trúc một cách khác, chuyện Tống Sư Bách nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng, lấy việc phụ nàng chuyên chế độc tài, nghĩ xong để nhi tử lên kinh, mấy ngày nay khẳng định chuẩn xong. Nàng : “Nếu ngươi ý kiến, trực tiếp tìm phụ .”

Nếu phụ mẫu nàng nhi tử trở nên hiểu chuyện như , chắc chắn sẽ vui vẻ.

Tống Sư Bách xua tay : “Ta mới tìm phụ .” Tống Văn Thắng thu thập cho tới bây giờ cũng cần chọn ngày, trực tiếp bắt đầu, nếu phụ trong lòng quan tâm phụ như , thật mất mặt.

Hắn đoạt lấy Hỷ nhi đang giường lên: “Xem như hiểu, thứ gì nhiều liền vẻ rẻ tiền, đại tỷ ngươi thai tiếp theo tuyệt đối đừng sinh khuê nữ.”

Tống Sư Trúc: “... Vì ?”

Tống Sư Bách liền giải thích: “Nhà chúng thế hệ bốn nam hài một cô nương, ngươi xem nhị thúc nhị thẩm ngươi cũng cảm thấy hiếm lạ ? Nếu như ngươi thể sinh cho Hỷ nhi mười tám , về ở nhà Hỷ nhi khẳng định một hai.”

Tống Sư Trúc chút im lặng, nàng : “Không thể tính như , phòng của chúng chỉ một nam hài là ngươi.”

Tống Sư Bách khoát khoát tay: “Phụ và nương còn đến bốn mươi , nếu sinh thêm hài tử nữa thì thể.”

Tống Sư Trúc cảm thấy suy nghĩ của nàng chút cổ quái, nhưng chuyện vẫn rơi phụ mẫu nàng, Tống Sư Trúc tìm Lý thị một hồi sầu lo của , tiếp theo liền bỏ tay .

Tâm trạng Tống Sư Trúc ở nhà thoải mái từng , sáng sớm mỗi ngày đều đúng giờ đến phòng Tống lão thái thái chuyện phiếm với tỗ mẫu, đợi đến giờ ngọ lão thái thái nghỉ trưa, liền đến Bách Thụy Hiên của nương nàng xem sổ sách thuận đường trêu chọc khuê nữ, lười biếng tản mấy ngày, Tống Sư Bách bắt đầu dọn hành lý.

Không chỉ như thế, nương nàng còn tính toán tất cả chi phí Tống Sư Bách ở nhờ Phong gia, Tống Sư Trúc định cần, Lý thị liền : “Tộc nhân Tống gia chúng , cũng thể nuôi sống. Lúc Trạch nhi ở nhà ngươi, phụ ngươi cũng đưa một khoản chi tiêu qua ?”

Tống Sư Trúc là tỷ tỷ ruột, nguyện ý chăm sóc là một chuyện, nhưng trong nhà cũng chỉ một nàng, cho dù các chủ tử đều thèm để ý, nàng cũng để hạ nhân cảm thấy nhi tử nàng là ăn nhờ ở đậu. Lý thị kiên trì với điều .

Tống Sư Trúc nương nàng, nhưng nàng cũng cách, nàng dự định phát tiền tiêu vặt cho , khi Phong gia phân gia, tiền trong tay Phong Duy chính là phú ông, nàng ở trong huyện mặc dù cũng gọi một tiếng tiểu thiếu gia, nhưng tiền trong hầu bao khẳng định nhiều bằng tiểu thúc tử.

Hai cùng ở chung một chỗ, nàng cũng thể chịu ủy khuất.

Lý thị phất phất tay, nàng liền mặc kệ.

Tống Sư Trúc ở thẳng trong nhà đến ngày mười bốn tháng giêng, mới từ biệt tổ mẫu và phụ mẫu. Sau khi về đến nhà, trong lòng mặc dù vẫn nỡ, nhưng ly biệt thương tình chung quy phai nhạt một chút, cũng khó chịu như lúc .

Nha môn ngày mười bảy tháng giêng khai ấn, ngày đó Phong thị mở từ đường, ở sự chứng kiến của tất cả tộc nhân lão Phong thị và Phong nhị thúc, ba Phong gia phân gia, buổi trưa Phong tộc trưởng liền ký tên đồng ý phân chia gia sản, cầm đến nha môn đóng dấu bảo tồn.

Loading...