Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:27:16
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại sư chắp tay n.g.ự.c niệm Phật: “Lão nạp chỉ là thuận miệng một lời mà thôi, thí chủ mới thật sự là đang tích đức cho chúng sinh.”

Phong Hằng thấy đại sư bộ dáng chí công vô tư, nhịn hỏi: “Thứ cho Phong mỗ mạo hỏi một câu, vì đại sư nguyện ý hỗ trợ?”

Duyên đại sư tươi dạt dào : “Tôn phu nhân phúc đức thâm hậu, thiên mệnh thiên định. Phúc nhân như thế, nhưng chỗ cầu, kiệt lực tương trợ mới là chuyện thuận theo thiên đạo. Thi thời tuy nhỏ, nhưng phúc báo đại, đây cũng là một phen cơ duyên của lão nạp.”

Phong Hằng nghĩ đến sự hoài nghi của thê tử đối với đại sư, trong lòng vài phần cạn lời. Thật hôm nay từ phản ứng của lão sư nhà và Hoàng Thượng, Phong Hằng cũng , Duyên đại sư đúng là cao tăng, chỉ là bọn họ ở trong huyện kiến thức nông cạn, nên mới chỗ bất kính với đại sư.

Cuối cùng đến sơn môn, Duyên đại sư còn mời Tống Sư Trúc lúc rảnh rỗi đến chùa phẩm , Phong Hằng cũng giấu , Tống Sư Trúc cũng khác chỗ kỳ dị của nàng, nghĩ đến lời mời đối với đại sư nhượng bộ lui binh.

Duyên đại sư cũng cưỡng cầu, khi tặng Phong Hằng tám chữ. Sau khi Phong Hằng xong, trong lòng đột nhiên buồn , cảm thấy thê tử hẳn là sẽ tương đối xoắn xuýt khó xử chuyện gặp mặt đại sư.

Tống Sư Trúc chỉ thể , phu quân nhà hiểu khá rõ nàng. Thành ngữ tám chữ Duyên tặng cho Phong Hằng là "Đại nạn c.h.ế.t tất hậu phúc", những lời là đối với tử kiếp của Phong Hằng . Mặc dù tất cả chuyện thật là bắt đầu từ ác mộng của Triệu thị, đại sư tình hình cụ thể trong đó, thể chỉ là dựa theo đó mà ...

Tống Sư Trúc cho dù thuyết phục thế nào, cũng cảm thấy nàng mới là cứng nhắc.

Trong lúc nhất thời, nàng đột nhiên hiểu nhiều kính sợ Quỷ Thần như . Bây giờ nàng đối với lão hòa thượng loại tâm tình kính sợ.

Mặc dù lời của đại sư khoa học lắm, nhưng mà Tống Sư Trúc chỉ nghĩ một lát buông xuống.

Thân sợ bóng nghiêng, lão hòa thượng cho dù là cao nhân, nàng cũng chuyện gì.

Nghĩ đến những lời của Phong Hằng, Tống Sư Trúc ít nhiều chút thụ sủng nhược kinh, Duyên đại sư thoạt ôm chờ mong cạn đối với nàng a.

Chỉ là bất kể là chờ mong cảnh giác, Tống Sư Trúc nghĩ nghĩ, vẫn quyết định nước giếng phạm nước sông, trực giác cho nàng , lấy bất biến ứng vạn biến mới là nhất.

Bản lĩnh của nàng bày ở đây, chỉ thông minh, tính cách chỉ là tiêu chuẩn thuộc về cấp bậc bình thường, điểm Tống Sư Trúc vẫn tự hiểu lấy. Hơn nữa nàng nghĩ tới gặp mặt đại sư, trong lòng luôn cảm thấy tự nhiên... Làm khó , nàng luôn luôn mặc kệ.

Cho dù trong lòng Phong Hằng hết sức tò mò đối với mấy câu của Duyên đại sư, nhưng Tống Sư Trúc , cũng tiếp tục khuyên bảo.

Hai trao đổi qua tin tức ở Lý gia, Phong Hằng phiền toái gặp chuyện đồng hồ, cũng thêm cái gì. Bổn phận của hết, nhưng nội tình nhà hạn, những thứ khác cũng tiện cưỡng cầu.

Sau khi xong chuyện , Tống Sư Trúc tựa như đem tất cả chuyện ném đầu, như thường lệ ăn cơm, rửa mặt trêu chọc khuê nữ, thậm chí còn ngạc nhiên cùng : “Hỷ nhi gọi phụ !”

Tống Sư Trúc thật sự vui mừng, khuê nữ học chậm, đột nhiên học chữ gì liền đặc biệt cho vui vẻ, đó nàng còn hoài nghi Hỷ nhi thông minh hơn những đứa trẻ khác , trái tim nhỏ thật sự là một đả kích.

bất kể hoài nghi thế nào, hài tử nhà luôn luôn , bây giờ thấy khuê nữ rốt cuộc cũng học xong gọi phụ mẫu, Tống Sư Trúc càng cao hứng đến mức răng cũng lộ , hôn hôn lên mặt khuê nữ.

Phong Hằng cũng thấy, ôm khuê nữ lòng, lắc lư đùi, khiến cho khuê nữ vui vẻ, nghiêng đầu , liền gọi theo một tiếng phụ .

DTV

Ánh mắt khuê nữ lập tức dịu dàng thêm vài phần, ngẩng đầu với nàng: “Ngươi ở Kinh Thành tìm một nha khẩu ngữ tiêu chuẩn, dạy Hỷ nhi chuyện cho .”

Tống Sư Trúc liền hiểu , đây là ghét bỏ Hoa thị chỉ tiếng địa phương. Nàng nghĩ nghĩ đáp ứng, cũng cần từ chối Hoa thị, hai loại môi trường hai loại ngôn ngữ, cùng học tập, còn thể xúc tiến lẫn , cũng là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-262.html.]

Hỉ tỷ điều hòa, đêm đó hai đều thả lỏng. Phong Hằng kinh ngạc phát hiện trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi, khuê nữ chỉ chuyện, hơn nữa còn . Khuê nữ chống hai đoạn bắp chân ngắn ngủn, mắt to đen nhánh, cẩn thận ngã giường cũng , đến còn đặc biệt vui vẻ.

Phong Hằng đếm hàm răng nhỏ như hạt gạo của nàng, cảm thấy tiểu cô nương nào đáng yêu hơn khuê nữ nhà nữa, đối với Tống Sư Trúc hoài nghi Hỷ nhi đủ thông minh, theo bản năng liền : “Đều nhi tử giống nương, khuê nữ giống phụ , về Hỷ nhi khẳng định thông minh.”

Được , thật Tống Sư Trúc cũng nghĩ như . Sau khi hai đạt thành nhất trí, liền chờ mong khuê nữ lúc nào đó thể thông minh lên, vì đối với Lễ tròn năm sắp đến cũng chờ mong.

Đều việc vui là đôi, Phong Hằng ngày hôm khi , xảy một chuyện vui, Hoàng Đế chọn trúng hầu ngự dụng.

Mùng ba tháng ba, lễ nghi tiên nông qua, một tin tức liền nhấc lên sóng to gió lớn ở trong kinh.

Hoàng Đế mang theo quan viên tại hoàng trang cày ruộng, một cuốc xuống, đào một khối cổ thạch, phía khắc tám chữ "Quyền thần vô đạo, độc nguyệt kinh hạn", mấy cái các lão ở đây tất cả đều sắc mặt âm trầm.

Ba tháng thật ít chuyện lớn, lễ tiên nông là một chuyện, hai mươi tú nữ đại tuyển là một chuyện khác.

hai chuyện đều tin tức lớn bằng bia đá đào , dân gian phố phường đối với loại chuyện mang sắc thái thần thoại hứng thú nhất, Kinh Thành gần đây nhiều tửu lâu đều chuyện say sưa, thể xưng là chủ đề nóng.

Tống Sư Trúc xong chuyện , liền cảm thán một hồi, nếu như nàng đến khẳng định chỉ một câu : Hoàng Đế đây là bí mật mang hàng lậu, đây là đánh chủ ý lên một mũi tên trúng hai con nhạn.

Hắn chữ khắc đá, chuyện hạn hán thì , bất kể là ai xong chuyện , đều sẽ cái ý kiến "Thần tử vô đạo" .

Nếu tai họa, tin đồn , quần thần triều đình chắc chắn sẽ mặc kệ tai họa lan tràn. Nếu , đoạn thời kỳ khó khăn của Nội các, cũng đủ để Hoàng Đế bẻ về chút thể diện trong thất bại lúc , cho dù thần tử hoài nghi, cũng sẽ tệ hơn hiện tại.

“Bách tính bên ngoài đều đang , sự xuất hiện của Thiên Tượng là ông trời chủ cho Hoàng Thượng.”

Triệu thị xưa nay thích bát quái, phóng mắt quanh , Phong Hằng gần đây quá bận, Tống Sư Trúc chỉ thể với nhị thẩm nhà một chuyện , sáng sớm liền ôm khuê nữ tới nhị phòng Tống gia. Nàng dùng nắp gạt bọt , , “Hiện tại nhiều bách tính đều nhanh chóng đào giếng tích nước, tích trữ nhiều lương thực ở nhà.”

Bách tính bày thái độ như , mặc kệ là thật sự cảm thấy Hoàng Đế thần tử bắt nạt, là phòng ngừa chu đáo, đều là hoài nghi thật lớn đối với triều thần.

“Vậy những quan viên sẽ hổ.” Phùng thị , nàng dùng trống bỏi đùa vui Hỷ nhi đang bò lên giường, lắc : “Chẳng lẽ tháng năm thật sự sẽ khô hạn?”

Ánh mắt Tống Sư Trúc rơi khuê nữ giống như mèo con bắt bướm, vẫn bắt lấy trống, : “Vấn đề ai cũng . Mấy ngày nay ít quan viên Khâm Thiên Giám đều cung, nhưng truyền ngoài một câu rõ ràng.”

Phùng thị nghĩ nghĩ: “Chuyện đại phò mã thủ lăng, từ phố phường dân gian đến gia quyến quan , thật nhiều đều lời khó , Hoàng Đế cho dù là tính tình thánh nhân, cũng khẳng định nhịn nổi nữa.” Tuy Trữ đại phò mã kẻ thù trực tiếp của nàng, nhưng lúc cũng từng che chở cho Phùng thị, Phùng thị luôn luôn chú ý tới chuyện của Trữ gia.

Nàng luôn cảm thấy, chuyện thể truyền xôn xao, hẳn chính là Hoàng Thượng bên phản kích.

Chỉ là trong lòng nàng chút thầm, mấy ngày nay bên ngoài mưa như trút nước, thoạt thật giống như là hạn hán. Nàng do dự một chút, cảm thấy Hoàng Đế chung quy sẽ loại chuyện nắm chắc .

Đối với nghi vấn của Phùng thị, Tống Sư Trúc trả lời thẳng, loại cảm giác mà tất cả đều , chỉ hiểu , thật sự là đau vui sướng. Đáng tiếc, màn kịch quan trọng nhất giữa nàng và Phong Hằng kết thúc, nhất là nên an phận điệu thấp, cũng tiện thêm gì.

Sau khi bát quái một lời đồn đãi phố phường, Tống Sư Trúc liền mang chuyện phong tồn ở trong lòng.

Có lẽ là căn cứ tâm tình qua báo đáp, Hoàng Thượng gần đây thường xuyên điểm phong ngự tiền thị. Cũng là loại thị độc giảng kinh giảng học vấn cho Hoàng Đế, mà là loại phục thị bút mực, thỉnh thoảng nghĩ chỉ, bình thường thể ở lúc mới Hàn Lâm nhận nhiệm vụ bực , đều là Hoàng Thượng ưu ái, mới thể dìu dắt.

Lại chuyện bia đá , ít Hàn Lâm viện khách khí với Phong Hằng ít, đôi khi Tống Sư Trúc còn thể thấy đặc sản quê hương đồng liêu Phong Hằng sai mang về nhà.

Loading...