Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-05-20 14:21:17
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Sư Trúc vốn còn tưởng rằng hôm nay cũng chỉ thể ở trong chùa, nghĩ tới nương của phu quân tương lai hiểu lòng như , Lý thị mặt mũi nhà thông gia tiện từ chối, đành trơ mắt nhi nữ và Phong Hằng cùng ngoài.
Bên cạnh vị hôn thê mang theo nha ma ma đều chằm chằm, cảm giác tồn tại, Phong Hằng thu hồi ánh mắt, trong lòng thầm mắng Nhạc mẫu tương lai quá nghiêm khắc một phen, Lý thị gần như đều đẩy nhân thủ bên cạnh cho Tống Sư Trúc, chỉ để cho một nha .
Nhiều như , vì liếc mắt một cái liền mục đích.
Năm sẽ thành , bây giờ gặp mặt còn Nhạc mẫu tương lai phòng thành như , trong lòng Phong Hằng dở dở .
Hắn liếc mắt Tống Sư Trúc mắt, hôm nay nàng chải một búi tóc rơi cực thấp, cả giống như ánh mặt trời mùa đông, tươi mát tràn đầy sức sống.
Vừa Phong Hằng thấy nàng đại điện.
Bây giờ hai mặt đối mặt, đột nhiên cảm thấy chút miệng đắng lưỡi khô.
loại lực hấp dẫn dường như chỉ một phía, Tống Sư Trúc tại chỗ một lúc, liền đề nghị ngoài một vòng.
Tăng xá yên tĩnh, nàng đấy liền tránh lo lắng Tống Nghiễn đang giằng co cùng nương ruột trong góc chùa nào đó. loại lo lắng ngoại trừ gia tăng phiền não thì tốn công vô ích, Tống Sư Trúc nghĩ nghĩ, cũng dời một chút tâm tình của .
Ánh mắt nàng sáng ngời Phong Hằng, trong mắt lộ vẻ chờ mong hết sức rõ ràng, Phong Hằng khỏi nhẹ một tiếng, đáp ứng.
Miếu ở cửa sơn môn náo nhiệt phi phàm, bán bánh bao, bán hạt dẻ rang đường, kinh doanh quán hoành thánh, còn dắt một con ngựa bán sữa ngựa. Hai ma ma Tống gia một nha vây chặt Tống Sư Trúc, Phong Hằng ngay cả cơ hội tới gần cũng , khỏi chút bất đắc dĩ vị hôn thê ở bên cạnh sạp đường.
Tống Sư Trúc quả thật vài phần kinh hỉ, nàng thế mà thấy bàn rút thưởng cổ đại!
Chỉ là loại bàn rõ ràng là thủ đoạn gạt .
Phần thưởng vòng do tấm ván gỗ chế thành chiếm hơn phân nửa ô, ô của giải nhất chỉ rộng bằng chiếc đũa. Bởi vì phần thưởng đều là các loại kẹo, vây quanh sạp hàng gần như đều là trẻ con.
Trong đó một đặc biệt xui xẻo, liên tục rút mười cũng thu hoạch, oa một tiếng liền lên.
Phong Hằng đưa khăn cho tiểu nam hài đang lớn, đột nhiên : “Ngươi dời sạp hàng qua mảnh đất bên , mặt đất nơi bằng phẳng.”
Hắn lên tiếng, Tống Sư Trúc cũng bí quyết trong đó. Người bán hàng rong đặt bộ phận cửa trống ở chỗ thấp, kim chỉ là sắt thô , dễ dàng chạy đến khu vực trúng thưởng.
Tiểu gia hỏa lau nước mắt, thế mà ngẩng đầu kêu một tiếng với Phong Hằng: “Phong đại ca.”
Phong Hằng cau mày lên tiếng. Nể tình quen Phong Hằng, Tống Sư Trúc cũng chút đồng tình , một đồng tiền bàn một vòng. Theo giá hàng trong huyện, mười văn tiền thể mua hai lượng đường trắng. Hài tử mặc một bộ áo bông vá chằng chịt, trong nhà dư dả lắm.
Từ lúc mới chuyển thành bán hàng rong vẻ mặt cảnh giác, loại chuyện ăn lừa tiền sợ nhất chính là xuất hiện một ít bênh vực kẻ yếu, Tống Sư Trúc cùng Phong Hằng đều ăn mặc bất phàm, thầm mắng một tiếng xui xẻo, lập tức : “Hôm nay buôn bán nữa!”
Đáng tiếc vẫn chậm một bước.
Phong Hằng thu hồi ánh mắt từ bên mấy sai dịch đột nhiên nhảy , từ lúc Tống Sư Trúc sạp bán kẹo, liền phát hiện mấy vẫn luôn chú ý phương hướng . Nếu , mang theo một cô nương bên , sẽ dễ dàng lên tiếng.
Đám sai dịch ân cần áp giải bán kẹo về. Gần cuối năm, Tống huyện thừa gần đây đang trị an chặt trong huyện, nếu để cho đại tiểu thư Tống gia trở về cáo trạng, bọn họ đều mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-27.html.]
Bởi vì Tống Sư Trúc và đứa trẻ lừa vài phần quen , sai dịch còn nhét hết tất cả đường mâm tròn trong n.g.ự.c . Hài tử đắm chìm trong ánh mắt hâm mộ của những khác, rốt cuộc nín mỉm .
Tiểu hài tử cũng kẹo trong n.g.ự.c là từ tới, miệng ngọt cảm ơn Tống Sư Trúc, nhưng miệng nó ngọt đến mấy đối với Phong Hằng mà cũng vô dụng.
DTV
Tống Sư Trúc tò mò Phong Hằng giáo huấn . Ở mặt nàng Phong Hằng vẫn luôn là một bộ dáng nho nhã, nàng vẫn là đầu tiên thấy Phong Hằng hung dữ như .
Hắn xụ mặt, một chút tươi , ngươi lừa gạt đến lúc là do lòng tham và ngu xuẩn của ngươi, Phong Hằng thốt từng câu từng câu, hài tử dạy dỗ giống như dệ của , hài tử yếu ớt phản bác: “Ta lừa, đại ca thư trai mua sách, theo .”
Phong Hằng đang tiếp tục chuyện, Tống Sư Trúc liền giật ống tay áo của , : “Ngươi bên , là đại ca của ?" Cách đó xa, một nam tử cao gầy mặc áo bông màu xanh sốt ruột chạy tới.
Mặc dù Phong Hằng một mặt là hiếm thấy, bất quá tiểu hài tử lừa mắng, đúng là đáng thương. Tống Sư Trúc mở miệng cắt ngang, nhận một ánh mắt cảm kích của tiểu hài tử.
Phong Hằng giương mắt lên, sắc mặt rốt cuộc cũng bình tĩnh .
Mãi đến khi trở về, Tống Sư Trúc nhớ tới một màn mà nhắc tới, vẫn cảm thấy buồn . Phong Hằng bất đắc dĩ : “Phương là bạn học của ở thư viện, điều kiện nhà , mỗi ngày đều rút thời gian chép sách để kiếm tiền, quan hệ của và bọn họ cũng tệ, mới nhịn lên tiếng.”
Dù loại âm mưu , chỉ cần cẩn thận quan sát một chút là thể phát hiện. Từ nhỏ Phương tiểu theo của học chữ, thế mà còn thể lừa. Phong Hằng nghĩ tới cảm thấy thể tưởng tượng nổi. Vừa dường như An Chính cũng cảm thấy quá ngu xuẩn, khi lời cảm tạ liền kéo rời .
Tống Sư Trúc: “Ngã một khôn hơn một chút, khi còn bé chịu thiệt, về gặp chuyện sẽ lưu tâm, một chuyện sẽ phạm sai lầm hai .” Giọng của nàng thanh thúy, đạo lý rõ ràng rành mạch.
Phong Hằng liếc nàng một cái, đột nhiên nhớ tới đó quen Tống Sư Trúc.
Mấy năm đến thôn thăm bạn, thôn trang Tống gia vặn ở sát bên, liền nhờ đưa tin cho Tống Sư Bách nghỉ mát ở thôn trang.
Phong Hằng cố ý lén tiểu cô nương chuyện, nhưng lỗ tai của vẫn thính, khi gã sai vặt dẫn nhà, vặn thấy Tống Sư Trúc và nha ở gian phòng nhỏ thầm chuyện quản sự trong trang ngày mai sẽ gặp xui xẻo. Lúc Tống Sư Trúc cũng là ngữ khí như , dùng giọng giòn tan, nghiêm trang chuyện.
Lúc đó cảm thấy giọng của tiểu cô nương hết sức êm tai, nhưng đối với lời của nàng để ở trong lòng, đó bởi vì về kịp giờ đóng cửa huyện, ở nhà bạn một đêm, ngày thứ hai vặn gặp quản sự xui xẻo .
Quản sự ở bên ngoài vụng trộm phát hiện, của thê tử đánh tới cửa, quản sự đánh gãy một chân, quả nhiên là xui xẻo.
Nghĩ đến chuyện cũ, trong lòng cảm thấy chút cao hứng. Tống Sư Trúc đến những chuyện , thần thái luôn thập phần đáng yêu. Ánh mắt của nhu hòa Tống Sư Trúc, sắc trời một chút, chút tiếc nuối, chút khắc chế : “Chúng ngoài một canh giờ, bằng trở về .” Nhạc mẫu tương lai rõ ràng yên lòng với , còn cần ở chỗ Lý thị lưu chút ấn tượng , dám để Tống Sư Trúc trở về quá muộn.
Nhìn thấy ma ma nha theo bên Tống Sư Trúc, Phong Hằng vô cùng bất đắc dĩ, kẻ , nhưng nam nhân khi đối mặt với trong lòng, luôn hy vọng thể cận với nàng hơn một chút.
Lúc hai tới gần sơn môn, đột nhiên xảy một chuyện. dịch mới còn ở trong đám tứ tán đột nhiên tất cả đều vọt trong chùa, tựa như xảy chuyện lớn gì, trong đám nghị luận ầm ĩ.
Vì bảo đảm an , Phong Hằng còn ngóng một phen, khi trở về thần sắc chút quái dị. Tống Sư Trúc việc gì, cũng tiếp tục truy vấn.
Sau đó nàng mới , chuyện quả nhiên liên quan đến bọn họ. Nàng thật sự nên tìm hiểu gốc rễ, nếu sớm , nàng sẽ sớm về nhà, cũng sẽ lề mà lề mề, còn đợi nương nàng xong phật lý mới dẹp đường hồi phủ.
Lúc Lý thị và Phong đại thái thái vặn chia tay Duyên phương trượng từ tăng xá . Phong đại thái thái biểu lộ của Lý thị, xoắn xuýt cực kỳ hâm mộ, còn kèm theo một chút may mắn, để Lý thị thập phần hưởng thụ.
Lý thị nắm tay nàng : “Phong tỷ tỷ trở về nghỉ ngơi thật , phương trượng , ngày nhớ đêm mơ, chắc là bình thường Phong tỷ tỷ quá lo lắng Nhị Lang, mới thể mơ như .”
Hôm nay Phong đại thái thái tới xin quẻ chính là vì nàng vẫn luôn gặp ác mộng ngừng, dọa nàng sợ tới mức mỗi đêm đều dám ngủ, cố tình trong ống thẻ còn rơi một lá thăm trung.
Có lẽ là bởi vì như thế, nàng ở mặt phương trượng thoáng cái ác mộng mấy ngày nay của . Lý thị Phong đại thái thái liên tục mấy đêm mơ thấy tướng công c.h.ế.t báo mộng cho nàng rằng con nhị nhi tử xảy chuyện, tâm lập tức liền nhấc lên.