Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:07:28
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bố cục bên Tả Viện khác biệt lắm so với bố cục bên Hữu Viện của nàng và Tống Sư Bách, chỗ ở của Phùng thị cũng là lúc sáng lúc tối. Nửa đêm yên tĩnh, Tống Sư Trúc mới chìm giấc ngủ một lát, mơ hồ thấy từ ngọn cây bên trái truyền đến một tiếng kinh hô, tiếp theo là tiếng đồ sứ rơi vỡ đùng đùng.
Nàng lập tức tỉnh táo .
Tống Sư Trúc thề, nàng cố ý lén phu phụ Nhị thúc cãi .
Đây cũng là trách tối nay thật sự an tĩnh, nàng ngủ ở phòng bên , cách một dãy phòng, cũng thể đem động tĩnh trong phòng nhị thẩm rõ ràng.
Tống Văn Sóc đêm nay đặc biệt sức, hai phu phụ hỏa lực đại khai, tựa như trút hết lửa giận tích góp mấy năm nay, những lời nên nên , các loại lời tru tâm liền giống như cần tiền, ầm ĩ đến cuối cùng Tống Sư Trúc thế mà Phùng thị hô to một câu "Hoà ly".
Tiếp theo nhị thúc của nàng liền giống như lưu manh một câu: “Ngươi c.h.ế.t tâm !”
Dường như là quá mức thẳng thắn Phùng thị nghẹn họng, qua một hồi lâu nàng mới c.h.é.m đinh chặt sắt : “Ngươi ngoài cho !”
“Không ! Đầu óc của ngươi mười mấy năm qua như gỉ sét, còn khuê nữ, chúng sinh là . Ta thiếu ngươi, nương thiếu nợ ngươi, các nhi tử nợ ngươi, ngươi nhất định khiến cả nhà đều an ...”
“Cút, cút! Ngươi cút cho !” Không Nhị thúc mắng quá ác , Tống Sư Trúc vẫn luôn bổ não Nhị thẩm thẹn quá hóa giận đến phát run, bởi vì khí thế đủ hung mãnh, chỉ thể từng tiếng từng tiếng để cho kêu cút .
DTV
Chỉ là khi Phùng thị những lời , trong phòng đối diện truyền đến tiếng vật nặng ngã xuống đất đinh tai nhức óc, tựa hồ là cơn tức giận Phùng thị đẩy ngã cái tủ gì đó xuống đất. “Ngươi thật khốn kiếp! Không khuê nữ, sinh , sớm sinh !”
Sau khi Phùng thị dùng một loại lực đạo khàn cả giọng hô lên, trong phòng đột nhiên rơi một loại yên tĩnh giống như nghĩa trang.
Phùng thị quả thật tức giận đến cả run rẩy, Tống Văn Sóc mắc bệnh gì, chạy tới những lời mê sảng , ép nàng nhất định moi hết tất cả vết thương của cho xem, khi nàng sinh non, đại phu với nàng rằng nàng sẽ khả năng sinh thêm nữa.
Cái gì cũng !
Nàng con, thể thương, mất tất cả hi vọng, nhưng nghiệt chủng lão thái thái bảo vệ, một đường bình an lớn lên, điều khiến nàng thể hận. Khi Tống Văn Sóc với nàng, hài tử của , sự phẫn nộ trong lòng nàng quả thật ít một chút, nhưng chỉ cần hài tử một ngày che chở, nàng liền một ngày qua .
Phu quân của nàng vốn là nên che chở nàng nhất, nhưng đ.â.m nàng một đao khi nàng thương nặng nhất.
Lúc ai quản sống c.h.ế.t của nàng, dựa cái gì đến phiên nghiệt chủng , lão thái thái chạy chỉ trích nàng lòng độc ác?
Nàng qua , cả đời cũng qua cái hố !
Tống Sư Trúc nín thở , nhưng tiếng hô to của Phùng thị, trong phòng đối diện bất kỳ âm thanh nào truyền đến nữa, giống như vụ cãi vã xảy .
Thời gian tựa hồ qua cực kỳ lâu, Tống Sư Trúc vốn mắc bệnh, chờ đợi, mơ mơ màng màng ngủ .
Có lẽ đêm nay cảm xúc Phùng thị d.a.o động quá lớn, Tống Sư Trúc thể kết nối với mộng cảnh của Phùng thị, chút trở ngại, Tống Sư Trúc một bước bước mộng cảnh của nhị thẩm.
Giấc mộng dài dài, nàng ở trong mơ thế mà thấy Nhị thúc đỗ tiến sĩ hơn mười năm !
Nhị thúc lúc còn như bây giờ, cả tuấn tú cao ngất, hăng hái, cùng Phùng thị ngọt ngào, Tống Văn Sóc trong giấc mơ vụng về vẽ lông mày chải đầu cho thê tử, mặt Tống Sư Trúc đột nhiên nổi lên chút ý .
Ngay từ đầu cuộc sống như , Tống Sư Trúc cũng đành lòng để mộng cảnh trôi về .
Đáng tiếc giấc mơ lấy cảm xúc chủ quan của nàng chủ đạo, tất cả tuyệt vọng đều là từ tang lễ của Phùng gia dẫn tới.
Toàn bộ mộng cảnh từ ngũ thải tân bắt đầu trở nên xám trắng ảm đạm, dần dần trở nên đắng chát như độc dược.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-56.html.]
Tống Sư Trúc trơ mắt loại biến hóa , trong lòng thật sự là vô cùng khổ sở.
Có lẽ là giấc mơ xuất phát từ góc độ của nhị thẩm, Tống Sư Trúc đột nhiên hiểu vì nhị thẩm lạnh nhạt với ba đường như . Thì nhị thẩm vẫn cảm thấy, nếu những liên lụy nặng nề , nàng tiêu tan hết tiền tài, báo thù rửa hận chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Kinh thành non cao sông xa, kẻ thù quan , phía chỗ dựa nào, trả thù, để bọn họ cùng trầm luân, còn cân nhắc một khi chuyện xảy , sẽ liên lụy tới phu quân cùng nhi tử. Nhiều Phùng thị trong giấc mộng nửa đêm đều cố gắng nhịn xuống ý nghĩ đập tiền mua sát thủ.
Mãi đến nửa tháng , chẳng tại một trong những kẻ thù đột nhiên tới mặt nàng, Tống Sư Trúc mới cảm thấy một tia khoái ý từ trong lòng Phùng thị.
Tiểu Phùng thị và con thỏ vẫn luôn nhị thẩm mong đợi đột nhiên đụng cọc gỗ, chỉ m.á.u thịt đầm đìa, Phùng thị còn tất cả những chuyện mà . Nàng tự Bách Thụy Hiên nhờ Tống Văn Thắng xử phạt hung thủ, tiểu Phùng thị ở trong huyện dưỡng thương nửa tháng khó khăn trắc trở ngừng, cũng đều là nhị thẩm sai .
Tống Sư Trúc tỉnh còn chút cảm xúc thể rời khỏi giấc mộng, nàng sờ lên ngực, trong lòng lưu cỗ thương tâm sa sút cho nàng , giấc mộng đêm qua hết thảy đều là cuộc đời chân thật của một khác.
Nàng quan sát quá trình một cô nương từ trân châu biến thành mắt cá như thế nào, nhị thẩm từng ngày lạnh lòng, lòng của nàng cũng theo đó lạnh lẽo một chút.
Lúc trong phòng đột nhiên truyền đến một tiếng ho khan, tối hôm qua Loa Sư gác đêm ở trong phòng nàng, cũng đều hết sự tình, biểu lộ của nàng ý vị thâm trường, tựa hồ cực phát biểu chút ý kiến gì, bất quá bởi vì bây giờ còn đang ở địa nàngn của nhị phòng, quai hàm giật giật, nhịn xuống.
Tống Sư Trúc cùng nàng ánh mắt linh động bát quái liếc , mới như ở trong mộng mới tỉnh.
Mùng bảy tháng Giêng xưa nay luôn thói quen b.ắ.n pháo hoa, sáng sớm, bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ lốp bốp. hạ nhân Tả Viện khi trải qua biến cố đêm qua, đều câm như hến, mặt mày từng giống , chính là dám nhiều lời nửa câu.
Nhìn Tống Sư Trúc chút ủ rũ, Loa Sư còn tưởng rằng nàng bệnh quá khó chịu, nghĩ nghĩ cũng nhiều. Im lặng là nhất, của nhị phòng lặng ngắt như tờ, Loa Sư hầu hạ Tống Sư Trúc mặc quần áo rửa mặt cũng dám động tĩnh quá lớn.
Cả viện giống như phủ lên một tầng màu xám, vô cùng áp lực.
Tống Sư Trúc vì còn cảm xúc trong mộng ảnh hưởng, đối với bầu khí ngược là cảm giác gì. Nàng tâm sự nặng nề, lúc cáo từ Phùng thị, thấy hai mắt Phùng thị đều giống như , vô cùng tiều tụy, trong lòng lập tức dâng lên một cỗ khổ sở.
Nàng lắc lắc đầu, cảm thấy thật sự mộng cảnh ảnh hưởng quá sâu.
nhị thẩm trở trong huyện hơn nửa tháng, quả thật còn thời điểm tiều tụy gặp như .
Nghĩ đến đủ loại dày vò trong giấc mơ của Nhị thẩm, Tống Sư Trúc kìm lòng qua ôm lấy Nhị thẩm, dùng sức, cho nàng một cái ôm quan tâm.
Phùng thị dường như nghĩ tới Tống Sư Trúc sẽ như , sửng sốt một chút, mặt đột nhiên xuất hiện nụ phù dung sớm nở tối tàn, dặn Tống Sư Trúc dưỡng bệnh cho , đó mới để nàng .
Trận cãi vã giữa đêm của nhị phòng , đến một buổi sáng, ngay cả Thiên Hi đường bên cũng .
Sau khi Tống Sư Trúc trải qua một giấc mộng dài, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, vốn ở trong phòng dưỡng bệnh, nhưng lão thái thái đột nhiên truyền lời đến viện của nàng thăm nàng. Tống Sư Trúc sợ tổ mẫu lây bệnh, sẽ bệnh cảm, nghĩ nghĩ liền bảo Loa Sư lấy một cái khẩu trang cổ đại che kín mặt.
Dù lão thái thái tâm tư , thấy tôn nữ ở giường lấy vải bông bao mặt, cũng : “Chỉ ngươi tác quái.” Nàng kỹ tôn nữ một chút, phát hiện tinh thần Tống Sư Trúc còn , mới thở dài một .
Lão thái thái đột nhiên tới đây tất nhiên là vì chuyện Tả Viện. Nàng Tống Sư Trúc đêm qua ở chỗ nhị phòng ngây một đêm, chuyện nhi tử cùng nhi tức cãi , ngoại trừ đương sự ai còn thể rõ ràng minh bạch, cũng chỉ đại tôn nữ.
Lão thái thái hỏi, Tống Sư Trúc cũng giấu diếm.
Trong góc phòng, lò hun tản khói thơm lượn lờ, Tống Sư Trúc lấy bình tĩnh, nhớ đêm qua cuộc cãi , thuật từng câu một, ngay cả chuyện Phùng thị thương thể thể tái sinh nở cũng bỏ sót, nghĩ nghĩ, chọn lọc một chút những gì thể trong giấc mộng .
Nếu như thể, cô nương nào cả đời nâng niu, yêu thương, đáng tiếc thống khổ và nhấp nhô mới là quá trình mà nhân sinh trải qua. Mà quá trình , Phùng thị phóng đại gấp bội.
Tống Sư Trúc nghĩ đến Nhị thẩm mấy năm nay một mực giãy dụa trong bể khổ, hít một thật sâu, lão thái thái mắt.