Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-05-24 02:49:16
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Sư Trúc tiến gần tục danh mời, lúc sự lo lắng biến mất.

“Ta sẽ nhanh chóng sai chuẩn lễ vật!” Tống Sư Trúc đến nỗi lộ cả răng ngoài.

Bởi vì Phong Hằng cứu điệt tử nhà , Lý Đại Nho tự hạ mời qua viện tụ họp. Phong Hằng đến phủ học, chính là vì một vị mà đến.

Hôm nay mới nhập học ngày thứ hai nhận lời mời của , hai thoáng qua , mặt Phong Hằng cũng lộ ý vui vẻ.

Tống Sư Trúc mặt mày cong cong đang chuyện, chợt cữu cữu sốt ruột cửa lớn giọng, ở phía , còn theo một thiếu niên ủ rũ, tướng mạo mười phần tương tự cữu cữu, khí chất vài phần u ám.

Nhìn cữu cữu sáng sớm như đêm qua suy đoán tới, Tống Sư Trúc lập tức tay chân linh mẫn giấu mời ở lưng, tiếp theo mới giả vờ như việc gì, cùng Phong Hằng nghênh đón cữu cữu.

Tống Sư Trạch và Phong Hằng động tác của nàng, một trợn mắt há hốc mồm, một mặt tươi đột nhiên trở nên xán lạn.

Cử chỉ tiểu nhân của Tống Sư Trúc trông thấy như , cũng chút nóng mặt, nàng lặng lẽ trừng mắt Phong Hằng một cái: Còn , đây còn là vì ?

Nếu sợ cữu cữu thấy mời đánh rắn côn, nàng cần gì như .

Phong Hằng nhíu mày, đánh giá thê tử .

Hai đang định tranh luận, Lý cữu cữu liền vội vã cửa.

Lần theo Tống Sư Trúc tới phủ thành phần lớn là nhân mã của hồi môn của nàng, đều là nhận cữu cữu Lý gia. Cho nên Lý cữu cữu tiến quân thần tốc, hạ nhân gác cổng theo phía cũng thấy sốt ruột.

Lý cữu cữu thấy Phong Hằng và Tống Sư Trúc đều mặt, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lấy khăn tay lau mồ hôi : “Ta còn tưởng rằng kịp, may mắn sanh tế còn ngoài.”

Nói xong, liền đá nhi tử lưng một cái, với Phong Hằng: “Hôm qua nghịch tử sai chuyện, cưỡng chế ở nhà tự kiểm điểm, cũng khi nào để trở về phủ học. Ta chỉ dẫn tới hỏi tình huống một chút.”

Tống Sư Trúc: “..." Mặc dù nàng cảm kích cữu cữu hôm qua kịp thời đến đây an ủi, nhưng cũng cảm thấy phúc hậu, nàng nhịn : “Sao cữu cữu tìm đại biểu ca?”

Lý cữu cữu bất đắc dĩ nàng : “... Không ngươi tính tình của đại biểu ca ngươi .”

Hổ cái và hổ con trong nhà đều dễ chọc, Tống Sư Trúc đây hết chuyện để ?

“... Vậy cữu cữu cũng nên tính tình của , và cữu mẫu là nhất.” Tống Sư Trúc , thoáng qua Lý Ngọc Nhiên đang theo lưng cữu cữu.

Ý của nàng là, nàng và cữu mẫu quan hệ , sẽ giúp thứ tử Lý gia. Nhất là từ nhỏ đến lớn ở sự phòng thủ cứng rắn của cữu mẫu và biểu ca, nàng và những thứ tử thứ nữ của Lý gia thật tồn tại tình cảm gì.

“Biểu tỷ thật sự là gió bên nào hướng bên đó đổ!” Nghe Tống Sư Trúc xong, thiếu niên theo phía nhịn châm chọc .

Nếu năm nay tình thế phủ học giống, Lý gia bọn họ nào cần cầu hỗ trợ. Lý Ngọc Nhiên nhớ tới nhiều đãi ngộ bất công của khi thi đậu tú tài, trong lòng liền cảm thấy cực kỳ công bằng.

Tống Sư Trúc cũng thèm một cái, thoáng qua đồng hồ cát, liền với cữu cữu: “Phu quân sắp muộn học, tiễn phu quân cửa rõ với cữu cữu.”

“Ôi phụ ..." Lý cữu cữu đầu tiên là trừng thứ tử một cái, với Tống Sư Trúc: “Lần là biểu của ngươi đúng, nhưng thật sự là gây đại họa, sơ sẩy một cái, tiền đồ của liền hủy! Trúc nhi, ngươi nhất định giúp cữu cữu của .”

“..." Cữu cữu chút nghiêm trọng.

Nàng cữu cữu vẻ mặt sầu lo, cảm thấy chuyện nghiêm trọng như , nếu cữu cữu thật sự mở miệng, sợ là Phong Hằng tiện từ chối, nghĩ nghĩ liền : “Cữu cữu đừng nóng vội, đưa phu quân đến trường chúng trò chuyện tiếp.” Nàng xong liền nháy mắt với Phong Hằng.

Phong Hằng đột nhiên lên tiếng : “Lúc vô cùng ngưỡng mộ học thức của Lý đại nho, một chuyện tiện lắm, còn xin cữu cữu thứ tội mới .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-96.html.]

Hắn xong liền Lý Ngọc Nhiên một cái, Lý Ngọc Nhiên đến sợ hãi , thầm nghĩ, chỉ là biểu tỷ một câu thôi , cần gì che chở thê tử như .

Hai , Tống Sư Trúc thoáng cái liền chú ý tới.

Nàng Phong Hằng đang trầm mắt, rốt cuộc phu phụ hơn một tháng, Tống Sư Trúc cũng sẽ lĩnh hội ý bảo vệ của , cảm động đương nhiên là cảm động, chỉ là ở đây, nàng cũng tiện hỏi ý đồ đến của cữu cữu.

Phong Hằng bất đắc dĩ nàng, những lời cũng ý tức giận, trong nhà mới là đầu một nhà, nếu cần đắc tội khác, cũng sẽ để nàng một đối mặt. Đáng tiếc Tống Sư Trúc một lòng rời .

Đợi đến khi xe ngựa của Phong Hằng và Tống Sư Trạch rời khỏi nhà, Tống Sư Trúc mới xuống hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?”

Lời Phong Hằng ý riêng, Lý cữu cữu đến mức hiểu.

Hắn thở dài một , đó vài ngày thấy , sanh tế vẫn là vẻ mặt ôn hòa, nghĩ tới vẫn là một bộ xương cứng khó gặm. Hắn : “Còn nghịch tử , giở trò bịp bợm, tự đạo diễn một hồi tiết mục cứu mạng, phát hiện.” Nếu như thế, đột nhiên tới cửa.

Mặc dù Lý thị của bọn họ mặt mũi bằng chi Lý thị , nhưng gia tộc ở Quỳnh Châu phủ nhiều năm như , cho dù là ai cũng cho mấy phần mặt mũi. Chỉ đáng tiếc Lý Đại Nho trong tộc bọn họ, nếu Lý cữu cữu thật đúng là cần tìm Phong Hằng trợ giúp.

So với Lý Ngọc Nhiên giả... ân cứu mạng, chỉ ân cứu mạng thật của Phong Hằng, mới thể khiến Lý gia truy cứu việc .

Tống Sư Trúc cảm khái một chút, khó trách ngày đó ở xe ngựa trong lòng nàng đột nhiên cảm giác, kêu Phong Hằng đừng kết giao với biểu thứ của Lý gia, thì là ứng ở chỗ .

Lý cữu cữu tiếp tục : “Ngày đó tôn tử của Lý đại nho ngoài, thiếu chút nữa bắt cóc, đó là nghịch tử đưa về. đêm qua Lý gia đột nhiên đưa tới một phong thư, là bọn họ tra , ngày đó nghịch tử để cho giả trang bắt cóc tôn tử bọn họ giả vờ cứu .”

Trong lá thư thật chỉ về chuyện .

Còn chuyện hôm qua lớp cưỡi ngựa b.ắ.n cung, Lý phu tử chắc như đinh đóng cột, theo lời giật dây của Lý Ngọc Nhiên mới thể phát sinh tai họa tưởng tượng như thế, thế mà đổ hết trách nhiệm lên Lý Ngọc Nhiên.

Lý cữu cữu lá thư, mặt mo sắp còn, thư bút pháp mạnh mẽ hữu lực, ngay cả giấy cũng mỏng mấy phần, đủ để thư tức giận cỡ nào, phần cùng họ Lý , nhà bọn họ thể báo án, nhưng cho dù báo án, cũng yêu cầu Lý Ngọc Nhiên thôi học, trong vòng mười năm phép tham gia thi cử.

Mười năm.

Lý gia đời tiếp theo, cộng thêm Lý Ngọc Ẩn ở bên trong học phủ, cũng chỉ hai tú tài.

DTV

Lý cữu cữu tiếc tâm lực mấy năm nay, mới cấp bách dắt thứ tử tới cửa cọ cọ ánh sáng sanh tế. Hắn khổ : “ biểu ngươi mười năm khổ học cũng dễ dàng...”

“..." Tống Sư Trúc cảm thấy câu của cữu cữu lắm, nàng nhịn Lý Ngọc Nhiên mắt, mi thanh mục tú, bộ dạng cũng là một bộ ngu xuẩn, nàng ngạc nhiên . “Ngươi nghĩ chủ ý ?”

Loại chuyện , vạch trần tất nhiên là ngươi , , đều . Lý Ngọc Nhiên lúc tính kế mới thể thu sự giúp đỡ của đối phương, khi chuyện bại lộ, lửa giận lừa gạt , thể nhỏ bé của tuyệt đối chịu đựng .

Không đến vị Lý đại nho , ngay cả Tống Sư Trúc cũng cảm thấy vô cùng quá đáng, hài tử nhà ngoài bắt cóc, lo lắng, từng trải qua sẽ thể tưởng tượng . Lý đại nho cũng coi như khách khí, Tống Sư Trúc cảm thấy nếu như đổi , xé Lý Ngọc Nhiên thì mấy .

Lý Ngọc Nhiên mới gặp vị biểu tỷ mấy , nhưng bây giờ nội tình của đều phụ khai , hít một thật sâu, : “Ngươi cho rằng đồng ý ?” Hắn dừng một chút: “Các ngươi cũng khó chịu cỡ nào!”

“Quả thật .” Tống Sư Trúc thành thật , “Ta chỉ nếu vị Lý đại nho lòng hẹp hòi một chút, bộ Lý gia sẽ mất mặt theo ngươi.”

Nàng nghĩ nghĩ, hỏi: “Bằng ngươi cho ngươi đến tột cùng đang suy nghĩ gì, vẫn tò mò.”

Tống Sư Trúc tự giác thỉnh giáo thái độ vô cùng , nghĩ tới Lý Ngọc Nhiên cảm thấy nàng đang châm chọc , cắn răng : “Nếu biểu tỷ giúp đỡ, đừng châm chọc!”

Tống Sư Trúc lập tức về phía cữu cữu, Lý cữu cữu lập tức quát lớn: “Ngươi chuyện với biểu tỷ ngươi như thế nào?” Cầu tình là cầu như ?

Lý Ngọc Nhiên trong ánh mắt áp bách của phụ , thở một thật sâu, xin : “Ta sai .”

Lý cữu cữu xong, : “Trúc nhi, ngươi xem...”

Loading...