Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Nói xong,   đầu  : "Ta  trong đó nhất định  gian kế, nhưng Ân Ân,   là Thái tử,  thể  . Nàng yên tâm, trong cung  sẽ sắp xếp  thỏa, cũng sẽ để  vài tâm phúc cho nàng sai khiến, nàng cứ an tâm chờ  trở về."
 
Tạ Trường Chu cuối cùng vẫn đến Bắc cương. Chàng  vội vàng, thậm chí  kịp đợi   cho   rằng...
 
Chàng sắp  phụ  .
 
Ta khẽ vuốt ve bụng nhỏ, hạ quyết tâm nhất định  bảo vệ đứa bé . Tin tức Thái tử phi mang thai  giấu kín,   thể để Tạ Trường Chu lo lắng, cũng   đứa bé  trở thành mục tiêu của  .
 
Cho đến ba tháng , bụng   nhô lên một chút. Tạ Trường Chu vẫn  trở về.
 
Chỉ  những chiến thắng liên tiếp nơi biên cương mới khiến  phần nào an tâm. Ngay lúc  nghĩ rằng  còn  thể kéo dài thêm thời gian, thì trong cung truyền đến tin dữ, hoàng thượng bệnh nguy kịch.
 
Thái tử   ở đây,  là Thái tử phi,    cung để chăm sóc hoàng thượng. Đã lâu  đến,  mới nhận  hoàng cung   đổi quá nhiều.
 
Hoàng thượng,    tuy yếu ớt nhưng vẫn còn minh mẫn, giờ đây miệng méo mắt lệch,  năng lắp bắp, khóe miệng còn chảy nước miếng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phung-sinh/11.html.]
Khi  thấy , ông  cố gắng  dậy, nhưng   Quý phi dùng sức ấn mạnh xuống giường.
 
Quý phi vẫn ăn mặc trang điểm lộng lẫy như xưa, nhưng sự dịu dàng      biến mất,   đó là vẻ chán ghét và khinh miệt: "Hoàng thượng cứ yên phận một chút , bệnh thành  như   còn lộn xộn cái gì?"
 
Nói xong, bà  liếc   một cái   đầu sang một bên: "Còn  ngây  đó  gì, còn  mau đưa Thái tử phi  nghỉ ngơi?"
 
Hai cung nhân lập tức tiến đến, một trái một  nắm lấy  kéo  ngoài. Lúc   mới , hoàng cung   sớm đổi chủ.
 
Ta  giam lỏng ở điện Tiêu Tương, ngoại trừ thời gian hầu hạ phụ hoàng, ngày thường   phép  ngoài.
 
Ở đây,  gặp  Tiêu Tử Ngọc,  mà   lâu  gặp. Nghe     trở thành sủng thần bên cạnh Tam hoàng tử. Hắn  mặc quan phục, chậm rãi  đến  mặt , đắc ý : "Thế nào hả Giang Ân? Có những kẻ sinh   mang mệnh tiện, dù   Thái tử phi cũng vẫn là tiện mệnh. Ngươi  xem với  phận như ngươi,  cho ngươi   chẳng lẽ là ủy khuất ngươi ?"
 
Thấy   để ý đến ,   tiến đến  đối diện , tự rót cho  một chén , ung dung : "Đừng mong chờ Thái tử nữa, chiến sự ở Bắc cương đang  căng thẳng. Thái tử  vây hãm ở Vọng U cốc  mấy ngày , e rằng  thể trở về  nữa ."
 
Người  khựng , ánh mắt cuối cùng cũng chuyển sang . Nụ   mặt Tiêu Tử Ngọc cứng đờ: "Xem , ngươi thật sự quan tâm !"
 
Ta hít sâu một , lạnh lùng : "Chàng  sẽ  chết."