Phượng Hoàng Tái Sinh - Chương 776: Loạn Lạc (1)
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 22:56:41
    Lượt xem: 26 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngân Chu và Trà Bạch ngày thường luôn lời Giang Thiệu Hoa, nhưng tối nay đặc biệt cứng đầu.
Hai mỗi nắm chặt một bên tay áo của Hoàng thượng, cố hết sức ngăn cản.
Giang Thiệu Hoa vốn sức mạnh vượt thường, chỉ cần nhẹ vung tay là đủ gạt họ .
Hoặc nếu trừng mắt quát lớn, hai thị nữ chắc chắn sẽ lập tức nhường đường.
khi thấy gương mặt tái nhợt vì căng thẳng của Ngân Chu và Trà Bạch, lòng nàng chợt mềm .
Nàng bất đắc dĩ mỉm :
“Thôi , trẫm các ngươi, tiếp tục chờ.”
Ngân Chu và Trà Bạch đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, vội vàng buông tay.
…
Bên ngoài, những âm thanh hỗn loạn càng lúc càng dữ dội, đó nhanh chóng áp chế.
Thỉnh thoảng, vẫn tiếng hét t.h.ả.m vọng .
Khoảng nửa canh giờ , một giọng quen thuộc vang lên ngoài cửa:
“Bẩm Hoàng thượng, trong cung bất ngờ xảy hỏa hoạn, cung nhân và thái giám loạn.
Ngoài , một đội Cấm quân 300 tấn công điện Chiêu Hòa, nhưng tất cả đều chặn .”
Là giọng của Mạnh Tam Bảo.
Ngân Chu phấn chấn, bước nhanh mở cửa.
Khi cánh cửa mở, đập mắt nàng là gương mặt dính đầy m.á.u của Mạnh Tam Bảo.
Ngân Chu sững sờ, vội hỏi:
“Tam Bảo ca, thương ?”
Mạnh Tam Bảo đưa tay quệt m.á.u mặt, lộ hàm răng trắng:
“Vừa g.i.ế.c một tên phản loạn, m.á.u b.ắ.n lên mặt thôi.
Ta thương, nàng yên tâm.”
Ngân Chu và Mạnh Tam Bảo đính hôn, chỉ còn ba tháng nữa là cử hành hôn lễ.
Lúc lúc để mềm lòng.
Sau khi xác nhận Mạnh Tam Bảo , Ngân Chu liền tránh sang một bên để trong.
Mạnh Tam Bảo cung kính báo cáo chi tiết tình hình bên ngoài:
“Trong cung ba nơi cùng lúc bốc cháy, hai trong đó là những cung điện bỏ trống, nơi còn là chỗ ở của một vị Thái phi.
Lửa bùng lên, cả hậu cung nháo nhác cứu hỏa, kẻ lợi dụng cơ hội gây rối.”
“… Những kẻ loạn chủ yếu là cung nhân và thái giám.
Còn đội Cấm quân tấn công điện Chiêu Hòa thì 300 .
Đa Tống thống lĩnh và binh lính tiêu diệt, ít còn bắt sống.”
“Hiện giờ trời vẫn sáng, khả năng vẫn còn ẩn nấp.
Tống thống lĩnh sai thuộc hạ đến truyền lời, mong Hoàng thượng tiếp tục ở tẩm cung, tránh để kẻ gian thừa cơ hãm hại.”
Ngay cả Tống thống lĩnh cũng kiên quyết giữ nàng .
Giang Thiệu Hoa chỉ đành , tiếp tục những âm thanh đứt quãng bên ngoài để g.i.ế.c thời gian.
…
ai trong cung cũng giữ sự bình tĩnh như Giang Thiệu Hoa.
Ở cung Ninh An, Lý Thái hậu từ lúc tin hậu cung bốc cháy tái mét mặt mày.
Hình ảnh cuộc cung biến năm ngoái vẫn còn in sâu trong tâm trí bà.
Cảnh tượng phản quân kéo , lưỡi d.a.o lạnh lẽo kề sát cổ, vẫn bà run rẩy mỗi khi nhớ .
“Khóa cửa cung ngay!
Không cho bất kỳ ai đến gần Ninh An cung!” Bà lớn tiếng lệnh:
“Mọi ở thì ở yên đó.
Ai tự ý bước ngoài, lập tức coi như phản loạn, g.i.ế.c tha!”
Lý Thái hậu lo sợ kẻ nhân lúc loạn lạc xông hành thích.
Bà lệnh phong tỏa cửa cung, khóa chặt cửa phòng ngủ của .
Tất cả cung nhân và thái giám võ trong cung đều tập trung ngoài cửa phòng để bảo vệ.
…
Trong khi đó, ở chỗ của Phạm Quý Thái phi, phản ứng khác.
Khi tin hậu cung tái loạn, bà ngửa mặt lên trời lớn:
“Ha ha ha, Giang Thiệu Hoa, cuối cùng ngươi cũng gặp báo ứng!”
“Ngươi cứ chờ đấy!
Chờ hất khỏi ngai vàng!
Giang sơn Đại Lương vốn là của con trai .
Ngươi cướp ngai vàng, giờ trả !”
Các cung nữ xung quanh mà sởn cả gai ốc.
Một cẩn thận nhắc nhở:
“Thái phi nương nương, tình hình bên ngoài rõ, xin nương nương đừng những lời như .
Nếu để Hoàng thượng hoặc Thái hoàng thái hậu thấy, nương nương sợ là cấm túc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuong-hoang-tai-sinh/chuong-776-loan-lac-1.html.]
Phạm Quý Thái phi thèm để ý, gằn:
“Ta sợ gì chứ?
Cùng lắm là như bây giờ thôi!
Ta là mẫu của Bình vương, ai dám g.i.ế.c ?”
Suốt gần một năm qua, Phạm Quý Thái phi cấm túc nhiều hơn là tự do.
Bị giam lỏng cả ngày, ai chuyện, gặp con trai, khiến tinh thần bà ngày càng bất .
Các cung nữ lặng lẽ lau nước mắt.
Họ vì thương cảm cho chủ nhân, mà cho phận đáng thương của chính .
…
Ở cung Cảnh Dương, cảnh tượng khác.
Trịnh Thái hoàng thái hậu, thường ngày già yếu lờ đờ, nay mặc trang phục chỉnh tề.
Đôi mắt già nua nhưng sắc bén, rực sáng một cách đáng sợ, trông khác gì một con thú dữ dồn đường cùng, bỗng dưng trở nên cực kỳ hưng phấn.
Triệu công công bên cạnh, sắc mặt trắng bệch, cúi đầu dám gì.
Ông im lặng lâu, dám thốt lên một lời nào.
Lâm công công, khác hẳn vẻ điềm đạm thường ngày, liên tục qua , bước chân như gắn cánh.
những tin tức ông mang về chẳng hề khả quan.
“Thái hoàng thái hậu nương nương, hai trong ba cung điện cháy dập lửa.
Cung còn cũng sắp khống chế .
Người của chúng tổn thất ít.”
“Điện Chiêu Hòa bên đó cũng đột phá .”
Sắc mặt Thái hoàng thái hậu Trịnh thị càng thêm u ám, giọng lạnh lẽo:
“Giang Thiệu Hoa vẫn lộ diện ?
Với tính tình của nó, chịu co đầu rụt cổ thế ?”
Lâm công công nhíu mày, nhỏ giọng đáp:
“Điều nô tài rõ.
nô tài sắp xếp từ .
Nếu Hoàng thượng rời khỏi điện Chiêu Hòa, sẽ lượt gặp ba nhóm thích khách.”
“Bọn chúng đều là những kẻ nô tài bí mật huấn luyện nhiều năm.
Bình thường chỉ các công việc thô kệch, trong cung chẳng ai chú ý đến.
Đột ngột tay ám sát, khả năng thành công ít nhất cũng ba bốn phần.”
“Tiếc là Hoàng thượng rời khỏi tẩm cung.
Bọn chúng vẫn đang chờ thời cơ thích hợp.”
Sau khi Giang Thiệu Hoa đăng cơ, nàng hầu như giữ thái giám bên cạnh.
Những từng phục vụ trong điện Chiêu Hòa phần lớn đuổi , chỉ còn 20 các công việc vặt vãnh.
Vậy mà trong 20 , đến 3 kẻ là cao thủ ngầm.
Điều cho thấy Thái hoàng thái hậu Trịnh thị dày công gây dựng thế lực trong hậu cung suốt mấy chục năm qua.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ánh mắt Thái hoàng thái hậu bừng lên lửa giận, tựa như ánh thép lạnh b.ắ.n :
“Cứ tiếp tục đợi.
Nó sẽ ngoài thôi.
Chờ đến khi nó lộ mặt, lập tức tay!”
Trong cơn cuồng nộ, Thái hoàng thái hậu chẳng còn bận tâm đến đại cục.
Bà g.i.ế.c c.h.ế.t Giang Thiệu Hoa, để Bình vương đăng cơ hoàng đế.
Bình vương tuy đầu óc minh mẫn, thể xử lý triều chính, nhưng bà thể giao việc cho An Quốc công phụ chính đại thần, giữ bộ quyền lực trong tay .
Còn về các triều thần?
Toàn là lũ gió chiều nào theo chiều .
Nếu họ thể nhanh chóng thần phục chân Giang Thiệu Hoa, bà, một Thái hoàng thái hậu, cũng thừa cách khiến họ ngoan ngoãn lời.
Những kẻ lời, thì g.i.ế.c hết.
Chọn vài mềm yếu, ban cho lợi ích lớn, thế là định lòng triều.
Hoặc quyết liệt hơn, bỏ qua cả Bình vương.
Bà tự đăng cơ, chẳng cũng ?
Nếu Giang Thiệu Hoa thể nữ hoàng, thì bà tại thể?
Bà còn quá già, lên ngai vàng thêm 20 năm nữa cũng thành vấn đề.
Đến lúc sắp nhắm mắt xuôi tay, truyền ngôi cho Bình vương, chẳng càng thỏa?
Nghĩ đến đây, lòng Thái hoàng thái hậu phấn chấn, như ngọn lửa thiêu đốt trong tim.
Bà lệnh:
“Ngươi đích trông chừng.
Gặp thời cơ thì tay!”
Lâm công công cung kính nhận lệnh, nhanh chóng rời .
