Nàng thương xót  A Sào: "Hay là hai đêm nay,  cứ ngủ cùng  nhé?"
A Sào đang nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Khương Như Ý,   liền gật đầu lia lịa: "Vâng ,  ngủ cùng tiểu nương tử."
Hai  đang  chuyện, bỗng  thấy cửa sân "ầm" một tiếng,   từ phía bên  đạp tung.
Tề Phi khí thế hừng hực xông , tay cầm một đoạn then cài cửa to bằng cổ tay, rống lên đầy nội lực: "Tiểu nương tử, các ngươi   chứ?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thấy Khương Như Ý và A Sào  giữa sân, vẻ mặt kinh ngạc  , Tề Phi nhất thời  hiểu tình hình, cả   sững tại chỗ.
Sững sờ một lúc, y ngờ vực  hai : "Tiểu nương tử,    sơn phỉ lẻn  ?"
Thấy Khương Như Ý đang  , y cũng   mặt Khương Như Ý, mở miệng : "Vừa    thấy tiếng kêu từ phía , nên mới vội vàng chạy tới."
Tề Phi  cái sân tĩnh lặng  mắt, vô cùng khó hiểu gãi đầu. Y  quanh một vòng,  thấy bóng dáng sơn phỉ .
Khương Như Ý giải thích: "Không ,   sơn phỉ đột nhập, chỉ là A Sào gặp ác mộng thôi."
Tề Phi "Ồ" một tiếng, nhận    gây  một trò hề, lúc  mới đặt then cài cửa xuống, y  trở về dáng vẻ lười nhác thường ngày.
 thấy Khương Như Ý  xong, ánh mắt vẫn  ,  mặt lộ  nụ  như  như .
Tề Phi chột  ho khan một tiếng, giấu cái then cài cửa to bằng cổ tay   lưng, khẽ : "Cái , cửa sân  thực sự  chắc chắn lắm, khẽ đạp một cái là mở . Tiểu nương tử ngày mai cho   cái chắc chắn hơn ."
Khương Như Ý vẫn tiếp tục  y, nhướng mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/163.html.]
Tề Phi dùng tay xoa xoa mũi, đành   tiếp: "Ta    thấy động tĩnh ở hậu viện, trong lòng sốt ruột nên  nghĩ nhiều. Trước đây ở trại sơn phỉ, đạp cửa là chuyện cơm bữa."
Khương Như Ý  lắc đầu: "Ta hỏi   chuyện ."
Tề Phi liếc  Khương Như Ý, nghĩ ngợi hồi lâu, mới lộ  vẻ bừng tỉnh. Y : "Đường tiểu nương tử bảo  đến tiệm ăn ứng tuyển đầu bếp,   tiện thể bảo vệ tiểu nương tử và A Sào."
A Sào  lời Tề Phi , hừ một tiếng, mặt mày khó chịu  .
Khương Như Ý nghĩ nghĩ  hỏi: "Đường tiểu nương tử hứa hẹn gì với ngươi?"
Tề Phi cúi đầu, một lúc lâu  mới khẽ trả lời: "Đường tiểu nương tử , đợi  lớn thêm vài tuổi nữa, sẽ tìm cơ hội tiến cử   nha môn  nha dịch."
Nói xong, y ngẩng đầu  Khương Như Ý một cách nghiêm túc: "Tiểu nương tử, A bà   khi mất  bắt  thề, đời  tuyệt đối   sơn phỉ, bà mới chịu nhắm mắt. Tiểu nương tử đối xử với  khác  , dù    nha dịch Khai Phong Phủ  ,  cũng nguyện ý  theo tiểu nương tử."
Tề Phi cúi đầu xuống,  lẽ vì nhắc đến    mất mà vành mắt  đỏ.
Xung quanh tĩnh lặng, thỉnh thoảng  tiếng ve kêu, càng  nổi bật sự tĩnh mịch. Vai thiếu niên  rũ xuống, mặt cũng cúi thấp.
Tề Phi dùng tay dụi khóe mắt, khẽ  "Tiểu nương tử nghỉ ngơi ",    xách đoạn then cài cửa  về phía nhà bếp.
Khương Như Ý siết chặt cổ áo trong làn gió đêm se lạnh,  bóng lưng Tề Phi. Nàng  đến chỗ cửa sân, khẽ gật đầu: "Hiện giờ  ký khế ước , nếu ngươi   nha môn,  hết hãy thực hiện xong khế ước năm nay ."
Tề Phi bất ngờ  đầu  Khương Như Ý, đôi mắt đen láy và sáng ngời, lộ  vẻ kinh ngạc,  nhanh chóng chuyển thành mừng rỡ.
Khương Như Ý nhướng mày với y, đột nhiên  , vẫy tay: "Cũng muộn ,  ngủ . Cái cửa ... Thôi , cứ để thế , mai sửa."
Khương Như Ý  cánh cửa sân  đạp hỏng,  khỏi thở dài một , thầm tính toán ngày mai   mời thợ đến một chuyến.