Đường Cẩm thấy Khương Như Ý tỏ vẻ lo lắng, bèn  hì hì lắc đầu: "Chuyện đó thì  , Quan Gia   là  hồ đồ như thế, hơn nữa còn  đại bá  che chở.    cảm thấy, việc Bùi Thiếu Doãn  , dường như là vì Khương tiểu nương tử ngươi đó."
Thấy Khương Như Ý khó hiểu  , Đường Cẩm nháy mắt với nàng: "Ngươi nghĩ xem, vốn dĩ vụ án  sắp kết thúc, nay  xảy  chuyện , Quan Gia tự nhiên  hỏi .
"Khương tiểu nương tử  thấy, hai hôm nay đội ngũ tuần tra trong thành đều trở nên nghiêm ngặt hơn ?"
Khương Như Ý đón nhận ánh mắt đầy vẻ bát quái của Đường Cẩm,  gượng hai tiếng: "Đường tiểu nương tử nghĩ nhiều , theo  đoán, vẫn là do Bùi Thiếu Doãn  đúng theo chức trách mà thôi."
Ừm, chức trách mà thôi.
Bữa cơm  Đường Cẩm ăn vô cùng no nê,  những ăn hết cả con gà tẩm dầu (du lâm kê), mà ngay cả dưa muối cũng ăn sạch bách.
Sau khi ăn xong bữa cơm , Đường Cẩm thong thả uống nước, nghĩ bụng đằng nào về cũng chẳng  việc gì , dứt khoát cứ nán  chỗ Khương Như Ý,  dạo một vòng hậu viện, ngắm nghía luống rau,  mặt tràn đầy vẻ tò mò.
Cứ thế chơi bời cả ngày, đến chiều tối, Đường Phi với vẻ mặt nghiêm nghị bước .
Khương Như Ý thấy Đường Phi  theo A Thược  hậu viện, liền dùng tay đẩy Đường Cẩm. Đường Cẩm  đầu  thấy Đường Phi, mắt sáng lên,   bĩu môi: "Sao ngươi  đến?"
Đường Phi chào Khương Như Ý : "Khương tiểu nương tử."
Khương Như Ý nheo mắt : "Đã lâu  gặp, Đường lang quân hôm nay đến, là cố ý đón Đường tiểu nương tử về ?"
Đường Phi gật đầu, căng mặt  Đường Cẩm: "Đường công thấy hôm nay cô   mặt ở nha môn cả ngày, nên đặc biệt sai  đến tìm cô."
Đường Cẩm bĩu môi với : "Nếu Đại bá  sai ngươi đến,   ngươi sẽ  thèm quan tâm  nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/167.html.]
Đường Phi  nàng  bằng ánh mắt đầy bất lực: "Sao  thế ?"
Đường Cẩm    , lập tức vui vẻ hẳn lên, vội vàng  dậy khỏi ghế đá,  vài bước về phía Đường Phi,   đầu , mỉm   chút ngại ngùng với Khương Như Ý.
Khương Như Ý thấy , cũng  dậy, đưa Đường Cẩm và Đường Phi  đến cửa tiệm ăn  mới dừng .
Đường Cẩm vui vẻ vẫy tay với Khương Như Ý: "Ta về  đây, Khương tiểu nương tử   gặp ."
Khương Như Ý gật đầu với nàng: "Lần  gặp ."
Nhìn theo hai  cùng  rời , trong lòng Khương Như Ý cũng vui  cho Đường Cẩm. Nàng đang tươi  định  , liền  thấy tiếng trò chuyện của hai nha dịch  ngang qua bên ngoài.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Trương đầu nhi,  hôm nay vẫn còn đang  nhiệm vụ thế?"
Trương Dịch lên tiếng với giọng sang sảng: "Phải , Quan Gia đích   lệnh,  gần đây sơn phỉ hoành hành, lệnh  tăng cường tuần tra canh gác, mỗ đây cũng chỉ là  tròn chức trách mà thôi."
Khương Như Ý dừng bước, trong đầu  khỏi nhớ  lời Đường Cẩm  chiều nay.
Chắc hẳn, chỉ là chức trách mà thôi...
Khương Như Ý lắc lắc đầu, buộc   nghĩ ngợi thêm, nhanh chóng bước  hậu viện.
  ngờ, nàng  mới  xuống ghế, liền thấy A Thược  dẫn một  .
Khương Như Ý ngạc nhiên ngẩng đầu , phát hiện  đến  sớm  muộn, chính là vị Bùi Thiếu Doãn đang bận rộn với chức trách của  .