Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khương Như Ý đặt đũa xuống, xoa xoa chiếc bụng  lưng lửng, đón lấy ánh mắt chờ mong của Tề Phi và A Thược, nàng mỉm  gật đầu: “Được, ngày mai sẽ bắt đầu bày bán.”
Ngày thứ hai, thực khách đến tiệm ăn thấy quán  món Sa oa bảo mới, quả nhiên đều gọi một phần để nếm thử.
Cái gì? Món Sa oa bảo    nhiều loại đến thế , dù là món mặn, món chay  hải sản đều  đủ cả?
Nguyên liệu bên trong,    hầm như thế nào, ăn   tươi  mềm mại  , ngay cả nước súp cũng đậm đà hương vị đến mức chẳng  lãng phí một giọt nào.
Khương Như Ý  thấy chiếc niêu đất  đưa  bếp  cuối giờ, bên trong sạch trơn  còn sót  chút nước canh nào, nàng  khỏi chớp mắt tỏ vẻ  bất ngờ.
Mức độ  yêu thích của Sa oa bảo mùa thu  thật sự  chút  ngoài dự đoán của nàng.
 nàng  ngờ, đây mới chỉ là sự khởi đầu.
Các thực khách từng ăn Sa oa bảo ở Khương Ký thường xuyên tụ tập bàn tán: “Trương , hôm nay ngươi   ăn Sa oa bảo của Khương Ký ? Nếu  thì lát nữa giờ Bô thực chúng  cùng  ăn nhé?”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
“Vậy thì còn gì bằng, món Sa oa bảo đùi gà Khương Ký hầm ,  mềm nhừ   đậm vị, còn mang theo một mùi thơm của nước tương, quả thật khiến   nhung nhớ vô cùng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/182.html.]
“Ta  thích món Sa oa bảo nghêu mới  cải tiến . Thịt nghêu tươi ngon  , bên trong còn thêm một nhúm miến và tỏi băm. Nước canh tươi ngon  miến hút , bọc cùng nước sốt tỏi ăn một ngụm, chậc chậc.”
Cũng   cố ý đến mua món Sa oa bảo nấm đậu phụ,  đóng gói mang về: “Trưởng bối trong nhà thường ngày quen ăn chay, ngẫu nhiên nếm thử món Sa oa bảo nấm đậu phụ do Khương tiểu nương tử  một , quả thật  thể nào quên, đặc biệt sai  mua mang về.”
Khương Như Ý  vị khách  mắt, vội vàng bảo A Thược đổi niêu đất sang bát lớn,  đậy nắp cẩn thận, cho  hộp thức ăn đưa cho vị khách .
Khương Như Ý ái ngại  với : “Tiếc là  lượng niêu đất trong tiệm  đủ, đành  khiến khách nhân miễn cưỡng dùng bát lớn  đựng mang về.”
Vị khách  cũng   thông cảm,  bổ sung: “Ngày mai  nhất định sẽ mang bát và hộp thức ăn trả  cho Khương tiểu nương tử.”
Khương Như Ý mỉm  với vị khách, gật đầu  . Hiện tại nàng  mua thêm một lô hộp đựng thức ăn và dụng cụ ăn uống, cũng  lo lắng về vấn đề  đủ dùng  , chỉ là  ghi nhớ rõ ràng,  phiền phức một chút.
Khương Như Ý  theo vị khách đóng gói mang  rời khỏi,   khách gọi một tiếng “Khương tiểu nương tử”, nàng vội vàng đáp lời, vội vã bước qua, hỏi khách hôm nay  dùng món gì.
Khi Bùi Chiêu bước , thứ   thấy là Khương Như Ý đang bận rộn, nhưng  mặt vẫn luôn mang theo một nụ  tươi tắn, kiên nhẫn trò chuyện với khách hàng.