Gió thoảng qua bốn phía đình viện, lá trúc xanh  tường viện phát  tiếng sào sạt.
Khương Như Ý cúi đầu uống một ngụm Trúc Diệp Ẩm, chợt nhớ  hôm nay đến Bùi phủ là để trả  chiếc khăn cho . Nàng vội vàng đặt chén xuống bàn, lấy khăn tay  đưa về phía .
Khương Như Ý : "Đây là chiếc khăn tay Bùi Thiếu Doãn để   ,   giặt sạch sẽ, xin Thiếu Doãn nhận cho."
Bùi Chiêu ngước mắt khỏi chén Trúc Diệp Ẩm,  về phía Khương Như Ý,  mới gật đầu, đưa tay nhận lấy chiếc khăn tay từ tay nàng: "Khương tiểu nương tử  cần khách khí."
--- (75) ---
Khương Như Ý thở phào nhẹ nhõm, hạ giọng: "Còn nữa, chuyện  , đa tạ ngài."
Bùi Chiêu  nhớ đến những lời Khương tiểu nương tử   khi ở trong chùa.
Dù Khương thị phu phụ đều  qua đời, nhưng  Khương tiểu nương tử hồi tưởng , lời lẽ giữa nàng đều là niềm vui và sự ấm áp.
Ngón tay Bùi Chiêu cầm chiếc khăn khẽ siết . Chiếc khăn  mang theo mùi xà phòng vương vấn, nhàn nhạt, tản   khí xung quanh, mang theo một mùi hương thanh khiết thoang thoảng như  như .
Bùi Chiêu khẽ rủ mi mắt, một lát  mới lên tiếng: "Lần   Khương tiểu nương tử hồi tưởng về song , mỗ cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ, nên Khương tiểu nương tử  cần  cảm ơn."
Lời  chứa đựng vài phần cô tịch, nếu truy cứu sâu hơn, e rằng  hiềm nghi vượt quá lễ nghi.
Khương Như Ý đành im lặng cúi đầu, uống một ngụm Trúc Diệp Ẩm. Lá trúc trong chén   lọc , vài miếng  chìm xuống đáy chén, chỉ còn hai ba chiếc trôi nổi  cùng, thưa thớt. Nàng uống xong một ngụm thì đặt chén xuống.
Bùi Chiêu đột nhiên nghiêng  về phía . Khương Như Ý nhận thấy hành động của ,  kinh ngạc ngước đầu lên khỏi mặt bàn,  về phía : "Bùi Thiếu Doãn đây là...?"
Lời Khương Như Ý  dứt, nàng  thấy  đưa tay chỉ  mặt : "Nơi đây, dính một mảnh lá trúc."
Khương Như Ý cũng cảm thấy thứ gì đó dính ở khóe miệng, nàng vội vàng đưa tay , ngắt lấy mảnh lá trúc nhỏ đó xuống, cảm thấy mặt  nóng bừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/210.html.]
Nàng cố giữ vẻ điềm tĩnh, gật đầu với Bùi Chiêu: "Đa tạ Bùi Thiếu Doãn nhắc nhở, còn ?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bùi Chiêu lắc đầu: "Đã  còn nữa, Khương tiểu nương tử  cần khách khí."
Trong lúc Bùi Chiêu ,    thẳng  , lời   mang theo một nụ  nhàn nhạt.
Bùi Chiêu rủ mắt  chén Trúc Diệp Ẩm  mặt , cảm thấy chóp mũi vương vấn một mùi hương lá trúc nhàn nhạt. Mùi   khác so với chén của , dường như mùi lá trúc đó còn vương vấn chút ngọt ngào của son môi, thoang thoảng như  như  lượn lờ trong khoang mũi.
Khương Như Ý  Bùi Chiêu đang  đoan chính trở , tầm mắt vô thức  về phía , trong đầu  tự chủ  mà hiện lên cảnh tượng  .
Trước đây nàng quả thực  từng để ý,    gần mới phát hiện, nếp mí mắt của vị Bùi Thiếu Doãn  phẳng, hẹp và nông, bình thường trông  vẻ lạnh lùng.  nếu   từ  xuống , đôi mắt đào hoa   sâu thẳm câu hồn, khiến     khó lòng rời mắt...
Khương Như Ý ho nhẹ một tiếng, vội vàng cầm chén lên, che  sự nóng bừng  mặt.
Chờ uống hết chén Trúc Diệp Ẩm , Khương Như Ý ước chừng thời gian  còn sớm, liền  dậy cáo từ.
Bùi Chiêu thấy  cũng  lên, giọng   khôi phục sự bình tĩnh, ôn hòa thường ngày: "Mỗ xin tiễn Khương tiểu nương tử  ngoài."
Khương Như Ý  lắc đầu,  với Bùi Chiêu: "Bùi Thiếu Doãn xin cứ ở ,  tự   ngoài là ."
Bùi Chiêu nghĩ ngợi, cũng  miễn cưỡng, chỉ ôn tồn : "Vậy để Quản sự chuẩn  xe ngựa cho Khương tiểu nương tử."
Khương Như Ý gật đầu, đợi  khỏi hoa viên, Quản sự vội vàng  tới chỗ hai .
Khương Như Ý cùng Quản sự   phía ngoài Bùi phủ. Khi đến cửa, nàng đột nhiên dừng , nghĩ một lát   với Quản sự: "Hôm nay trong phủ,  thấy rau củ quả đều vô cùng tươi mới,  đến phòng bếp của quý phủ, thức ăn   chắc chắn mùi vị sẽ  tệ."
"Chỉ là  ăn uống thường chú trọng ngũ vị điều hòa, sắc hương vị đều đủ. Quý phủ tuy  nơi đều ... nhưng dù  cũng  chút lạnh lẽo, vắng vẻ."
Khương Như Ý  đến đây, mím môi: "Theo ý , quý phủ  thể dành chút công sức  việc bày biện, trang trí cho thêm phần vui vẻ,    sẽ cảm thấy tâm tình thoải mái, đương nhiên ăn uống cũng sẽ nhiều hơn."
Quản sự  xong liên tục gật đầu: "Lời Khương tiểu nương tử    lý, đa tạ tiểu nương tử  ghé thăm chuyến ."
Khương Như Ý vội vàng lắc đầu   cần khách khí, bản  nàng nhận tiền của  khác, thì cũng nên nghĩ chu  cho   mà thôi. Nàng  xong, liền xoay  lên xe ngựa, hướng về phía tiệm ăn mà .